Băng Di đứng trước câu lạc bộ võ thuật hít một hơi thật dài, rồi bước vào. Cô đăng ký học các loại võ khác nhau, vì thời gian học không trùng. Nào là judo, karate, teawkondo, truyệt quyền đạo và dĩ nhiên cô sẽ không nói cho Lãnh Mặc Phàm biết cô học nhiều như vậy. Kể từ hôm đó cô bắt đầu đi sớm về đến nhà cũng là lúc Lãnh Mặc Phàm đi làm về.
Họ học các loại võ rất nhanh, chắc vì cô có năng khiếu học. Việc đi học ở trường đại học cô đã sớm thi lấy bằng và đạt được loại bằng xuất sắc, ai bảo Băng Di học giỏi như vậy làm gì? Lấy được bằng cũng chẳng đi làm được, vì ai kia bảo cô ở nhà anh nuôi nên Băng Di đành ngậm ngùi tiếc nuối.
Thoáng cái ba tháng trôi qua, tình cảm của Lãnh Mặc Phàm và Băng Di không những không xảy ra chuyện gì mà tình cảm của họ càng ngày càng gắng bó, hiểu nhau hơn. Trong ba tháng đó, Băng Di lên được đai đen Judo các lại võ học khác cũng rất tốt, nên bây giờ ai đụng vào cô chỉ nước nhập viện ít nhất một tuần, nhiều nhất thì một tháng.
\=•\=•\=•\=•\=•\=•\=• ta là tia phân cách Nam Phong và Bùi Doãn Ca \=•\=•\=•\=•\=•\=
Bùo Doãn Ca mấy ngày hôm nay đều chết co ro trong nhà, vì cái tên lang băm nào kia mà làm cô mất ăn mất ngủ. Hai ngày trước, Bùi Doãn Ca gặp Nam Phong đang đứng ở trước cửa khách sạn The King hôn một cô gái, cô liền tức giận bỏ đi. Mà lúc đó không hiểu tại sao cô lại tức giận như vậy? Nam Phong đâu là gì của cô? Anh ta hôn ai yêu ai, thích ai thì là quyền của anh ta, không phải sao? Nhưng tại sao Bùi Doãn Ca lại thấy khó chịu như vậy? Hôm nay, Bùi Doãn Ca quyết định hẹn gặp Vân Hy để hỏi xem mình bị gì, còn Băng Di thì khỏi nói ngày nào cũng bận đi học võ.
Bùi Doãn Ca đang ngồi ở bàn ngay cạnh cửa kính, từ chỗ này nhìn ra cũng đều nhìn thấy cảnh tấp nập của mọi người. Vân Hy bước vào quán thì thấy ngay cô, bước lại ngồi xuống ghế Vân Hy vào thẳng vấn đề chính
"Có chuyện gì mà bà hẹn tôi ra đây? Mà sao thấy dạo này bà xanh sao quá vậy, Doãn Ca?"
Doãn Ca thấy Vân Hy đến chưa gọi đồ uống mà đã quan tâm mình cô liền hỏi...
"Bà uống gì?"
LCho một ly cafe đá ít đường là được". Vân Hy quay sang phục vụ nói, đợi anh ta đi thì Vân Hy nhìn Bùi Doãn Ca chờ cô nói
"Tiểu Hy, yêu một người... có cảm giác như thế nào?"
"Khụ...cái này? Bà đang yêu ai sao?" Vân Hy ho một tiếng nhìn Bùi Doãn Ca nói
"Tui không biết nên mới hỏi bà". Bùi Doãn Ca gắt
" Được rồi, yêu một người là khi gặp họ tim mình sẽ đập nhanh, cảm thấy khó chịu khi họ bên cạnh người con gái khác, ừm...đại loại là vậy". Vân Hy xổ một tràng, sau đó mới để ý mặt của cô bạn mình đang nhăn nhó.
"Sao? Có phải là?"
"Phải, mình thật sự đã yêu anh ấy mắt rồi". Bùi Doãn Ca có chút đỏ mặt nói, Vân Hy nhận cafe từ tay phục vụ uống một ngụm rồi nói
"Vậy có tính thổ lộ không?"
"Mình... mình không thể!" giọng Bùi Doãn Ca buồn buồn nói, Vân Hy có chút nghi hoặc hỏi
"Tại sao?"
"Bởi vì anh ấy đã có bạn gái."
"Phụt". Nghe cô bạn nói xong, cafe trong miệng của Vân Hy phun hết ra ngoài, cũng may cô né nhanh
"Haizzz, cậu tính làm tiểu tam phá rối người khác sao?"
"Không, mình sẽ không làm vậy."
"Ừ, thế nhé! Bây giờ mình còn có việc."
Vân Hy nói xong gọi phục vụ tính tiền rồi rời khỏi quán, Bùi Doãn Ca cũng không nán lại lâu cũng ra về ngay sau đó.