【Hahaha nhìn ánh mắt Bắc ca kìa! Tôi cười trước!】Kỳ ba vừa bắt đầu, phòng phát sóng đã bị người xem điên cuồng spam.
【Lộc Lộc cũng quá không cho anh Bắc mặt mũi mà hahaha!】
【Xem ra cp này lạnh rồi】
【Không không không! Có thể luật sư sẽ đứng về phía tình yêu, sau đó bào chữa cho cô gái đúng không? Có phải rất thơm không?】
【Em gái lầu trên cho em một câu "Đàn ông mà đáng tin, heo mẹ cũng có thể leo cây!】
【Sao không ai thắc mắc giả thiếu thế giới này của tổ tiết mục sao? Đã là thời đại nào rồi mà còn cái giả thiết tanh tưởi này!】
【Thế giới này rõ ràng là khinh thường nữ diễn viên!】
【Đồng ý lầu trên! Còn cái phương án gì mà Lâm Bắc nói còn không phải là bắt Triều Lộc liếm cẩu sao>】
【Không liếm cẩu thì là pháo hôi một vòng du. Tổ tiết mục này đúng là dụng tâm với cái ác mà!】
Tổ tiết mục nhất ý cô hành làm việc, cư dân mạng tuy không có biện pháp đối phó bọn họ, nhưng vô hình trung bất mãn với tổ tiết mục càng tích càng nhiều.
Mà mấy tin tức này, tổng đạo diễn Mã Tương đương nhiên là gat được. Ông ta thậm chí còn xin nghỉ ở nhà, cũng không dám đi công tác, chỉ dám lấy số điện thoại tư nhân gọi điện cho Dung thiếu gia.
Điện thoại vừa được nhận, Dung thiếu gia đang ở mỗ hội sở xa hoa, mặc một cái áo tắm dì, hưởng thụ mấy cô gái mát xa.
"Dung thiêu gia, này, này số phiếu bầu dù sao cũng là do fans tiêu tiền, đụng chạm vào đó, chúng ta làm như vậy, có vấn đề gì không?"
Dung thiếu gia liếc mắt nhìn ông ta "Sợ cái gì? Dù sao có vấn đề ông gánh"
Mà Tường ".........."
"Đùa thôi' Dung thiếu gia điều chỉnh dáng ngồi cho thoải mái "Fan thì là cái gì? Mỗi người có mấy đồng tiền mà dám kêu ca cái gì?
"Đúng đúng!" Mã Tường lập tức chân chó "Ý kiến fans tính là gì? Chỗ nào có thể so với Dung thiếu gia ngài? Tài trợ trợ năm này chúng tôi còn muốn dựa vào Dung thiếu gia.........."
Thế giới vợ chồng.
Trong nhà thù.
"Đuổi Lâm Bắc đi không phải một quyết định sáng suốt đâu" Hệ thống nói
Triều Lộc " Con người nếu không thể tự do làm chính mình thì khác gì cái xác không hồn?"
Hệ thống "Ế? Sao lại đột nhiên máu gà thế?"
Triều Lộc liền ở trong đầu lặng lẽ nói với nó, cô gần đây học được mấy chiêu, cái này tên là buôn bán, chuyên môn nói cho người xem nghe.
Quả nhiên, Triều Lộc vừa nói xong, giá trị gà gáy lập tức tăng rất nhiều.
Hệ thống ".........."
Bởi vì Triệu Giai Giai kiên trì không nhận tội, bởi vậy, pháp luật phải công khai xét xử cô!
Rất nh đã đến ngày tòa án thẩm vấn.
"Triều Giai Giai, ra đây" Sáng sớm đã có hai nam cảnh sát khổng võ hưu lực áp giải Triều Lộc ra, đưa thẳng đến hiện trường tòa án thẩm vấn.
Toàn bộ nơi thẩm phán o như một cái lễ đường của trường học, bên trong cũng đầy ấp người.
Số lượng nam nhân nữ nhân nửa này nửa nỏ, thậm chí còn có cả người già mang theo trẻ con tới xem.
Thời điểm Triều Lộc đi vào, bên trong ong ong nghị luận:
"Nữ nhân này dám đánh trả! Nữ đức đâu? Nữ đức đâu?!"
"Giáo dục hiện tại ngày càng đi xuống mà"
"Nghe nói nó không được đi học"
"Vậy khó trách. Tôi nói trường học sao có thể đến loại thường thức cơ bản này mà không dạy"
"Nữ nhân này tóc dài mà não ngắn, ông nhìn tóc nó kìa!"
"Đúng! Tí nữa tôi phải đưa cháu gái đi cắt tóc!"
Đột nhiên có đình cảnh đứng ra "Trật tự! Cho mời chánh án và các thẩm phán viên"
Tòa án lập tức trở nên lặng ngắt như tờ. Mọi người đều sùng bái nhìn chủ tọa phiên tòa và các thẩm phán viên mặc trường bào đen đi vào tòa án, ngồi xuống.
Bị cáo Triều Lộc lại nhướng mày, ngồi trong phiên tòa lại toàn là đàn ông.
Muốn để một đống thằng đàn ông tới thẩm phán một cô gái?
Quả nhiên, chỉ chờ phán xét phán xong liền nói "Triệu Giai Giai, cô có nhận tội không?"
Triệu Lộc đến mí mắt cùng không thèm nâng "Tôi có tội gì?"
"Mày cào mặt tao! Buổi sáng tao rửa mặt đều đau!" Bị cáo đối diện nguyên cáo, một nam nhân quát lớn.
Nhìn mặt nam nhân này, Triều Lộc đột nhiên hoảng hổi. Bởi cô nhận ra người sắm vai vị hôn phu nguyên chỉ lại là, người kỳ trước đóng........ba Chân.
"Con trai ngoan của ta. Mẹ thổi thổi cho con" Ngồi cùng với bị hôn phu nguyên chủ là một nữ nhân trung niên lập tức thổi thổi cho ông ta, đau lòng chi tình đều bộc lộ ra ngoài!
Nhìn bọn họ, Triều Lộc cảm thấy mình có chút không khỏe bởi người sắm vai mẹ bị hôn phu kia, rõ ràng là người đóng mẹ Thẩm kỳ trước mà.
"Sao nào? Không nói? Chột dạ đúng không?" Mẹ vị hôn phu lập tức làm khó dễ "Chánh án đại nhân ngài mau phán tội cho nó đi!"
Triều Lộc vô ngữ thu hổi tầm mắt, cô giơ tay liền vén phần tay áo lên. Chỉ thấy trên cánh tay tinh thế đều bị tím, sưng đỏ, tất cả đều là vết thương khiến người ta thấy ghê! Không có một chỗ da thịt nào hoàn hảo cả!
Cả tòa ô lên.
Triều Lộc thấy ngay cả chủ tọa tối cao cũng phải hít hà.
Triều Lộc liếc luật sư của mình một cái.
Luật sư Lâm Bắc sắc mặt phức tạp, đưa một phần văn kiện lên giao cho chủ tọa.
"Đây là báo cáo nghiệm thương, thương tật cấp độ một" Triều Lộc nhìn thẳng chủ tọa "Mấy người hiện nay thấy là vết thương tôi dưỡng trong ngục giam ba tháng mà ba tháng trước tôi thiếu chút nữa bị đánh đến chét. Hiện tại, mấy người muốn tôi phải nhận tội với cái người bạo hành thật?"
Toàn phòng xử án đều tĩnh mịch.
"To gan lớn mất!" Đột nhiên có một ông cụ nhảy ra khỏi bà cụ đang đỡ mình "Đánh mày là để mày tốt lên! Không đánh mày mày có thể có được bài học à! Mày không những không cảm ơn mà còn dám dùng ngôn ngữ ác độc như thế nghi ngờ vị hôn phu màu! Mày, mày không phải nữ nhân mà!"
"Đúng thế!" Vị hôn phu nguyên chủ cũng nhảy dựng lên "Mày mày mày chính là cái đưa phụ nhân tâm! Chủ tọa đại nhân! Phán nặng nó vào!"
Đám nam nhân trong tòa cũng nghiếng răng nghiến lợi với Triều Lộc, các nữ nhân cũng chỉ chỉ trỏ trỏ cô.
"Quá là không có đạo đức! Sách đều phải đọc mà không thu được gì à!"
"Không phải nói nó không đọc sách sao?"
"Không văn hóa đáng sợ thật!"
"Nữ nhân như vậy cưới nó làm gì? Chồng nó tốt nhưng ngu thật"
Triều Lộc suýt bị mấy người này làm cười, mấy người đều là suиɠ sướиɠ hài kịch à?
"Tôi đã sớm nói cho cô cái kết quả này" Luật sư Lâm Bắc đứng cạnh Triều Lộc, thấp giọng nói một câu.
Triều Lộc không để ý đến anh mà lại nhìn về phía mọi người "Mấy người biết tại sao tôi bị bạo hành không?"
"Còn có thể vì sao?" Có một cô gái trẻ nhéo khăn, hạnh phúc dựa vào lòng ngực chồng mình "Còn không phải vì cô không nghe chồng cô nói sao?"
Triều Lộc rũ con ngươi xuống "Anh ta vì lên chức muốn lấy tôi hối lộ cấp trên. Tôi không đồng ý, anh ta thẹn quá hóa giận, lập tức đánh đấm tôi" Những cái này đều là lấy từ trong ký ức nguyên chủ.
"A? Cái, cái gì?" Cô gái trẻ nhéo khăn đại kinh thất sắc "Hối lộ cấp trên? Là cái hối lộ tôi nghĩ sao?"
Toàn nơi xét xử lại lần nữa lâm vào tĩnh mịch.
Cuối cùng, vẫn là vị chủ tọa phía trên đánh vỡ trầm mặc. Anh ta là một nam nhân diện mạo bình thường, thoạt nhìn chắc là đầu 30. Chỉ nghe anh ta nói "Nguyên cáo, có chuyện này sao?"
"..........Có, có!" Chột dạ lúc đầu đi qua, bị hôn phu nguyên chủ trở nên đúng tình hợp lý đứng lên "Nó là vợ tôi thì cũng là tài sản tư nhân của tôi! Đồ vật tư nhân của tôi, tôi đây muốn đưa nó cho ai thì đưa!"
"Logic này không sai!" Ông già lúc trước ủng hộ vị hôn phu nguyên chủ nó. Bà lão bên người lão già đó muốn khuyên ông ta cái gì đó thiếu chút nữa bị ông ta giơ quải trượng lên đánh.
"Thì ra vợ còn có thể dùng như vậy! Học tập" Chồng cô gái trẻ tuổi niết khăn nói.
Cô gái trẻ đại kinh thất sắc "A! Chẳng lẽ anh muốn tăng em cho người khác?!"
Chồng cô ta lập tức tát một cái lên mặt cô "Hô to gọi nhỏ cái gì! Tao thấy mày là thiếu đánh mà!"
"Ô ô ô.........."
"Trật tự!" Chủ tọa phía trên cầm một cái búa đập lên bàn "Bị cáo, cô còn cái gì muốn nói không?"
Triều Lộc "Đối với logic của mấy người, tôi không còn gì để nói"
Chủ tọa nhìn cô một cái "Nếu như vậy.........."
"Nhưng tôi muốn thay người khác nói một số chuyện" Triều Lộc đột nhiên nâng mắt lên. Lần phát sóng này tổ tiết mục không sửa diện mạo của cô cho nên cặp mắt hổ phách kia cứ như vậy bại lộ nơi ánh mặt trời, léo lên ánh sáng kinh người.
Chủ tọa nghiêng người "Ồ? Vây cô muốn thay ai nói chuyện?"
"Trương Tiểu Vũ, Tôn Na Na, Chu Minh Minh" Triều Lộc đọc ra ba cái tên.
Vẻ mặt mọi người đều khó hiểu, chỉ trừ hai mẹ con ngồi trên chỗ nguyên cáo.
"Nơi này không phải nơi mày được nói lung tung!" Vị hôn phu nguyên chủ bỗng nhiên nhảy dựng lên mắng to "Cẩn thận tao tát mày đấy!"
Triều Lộc một ánh mắt cũng lười cho gã ta, nói thẳng "Mấy người này đều là vợ trước của anh ta. Mấy cô ấy đều đã chết"
"Câm mồm!" Vị hôn phu nguyên chủ kích động muốn nhào lên nhưng bị đình cảnh ngăn lại. Mà Triều Lộc vẫn còn đang nói.
"Ba người phụ nữ này đều bị anh ta bạo hành, đánh đến chết. Nếu Triệu Giai Giai không phản kháng, chờ tôi sẽ là vận mệnh như thế"
"Câm mồm câm mồm! Tao làm gì như mày nói!"
"Đúng thế! Đó là bọn nó mệnh không tốt! Vừa đánh hai cái đã chết! Không liên quan gì đến con trai tôi?!" Mẹ vị hôn phu đột nhiên ý thức được mình vừa nói gì, tay bịt kín miệng.
Mọi người chứng kiến đều xôn xao.
Các nam nhân tỏ vẻ khiếp sợ:
"Tốt tốt! Thế mà lại đánh chết người!"
"Lại còn là ba người!"
"Lợi hại lợi hại!"
Nữ nhân rốt cuộc đồng cảm bản thân mình cũng bị như vậy:
"Này này này.......Bạo lực gia đình còn có thẻ bị đánh chết a?"
"Thật đáng sợ, chồng tôi cũng sẽ không đánh chết tôi đi?"
"Nam nhân này ra tay không biệt nặng nhẹ thật......"
Thấy tình trạng này, Triều Lộc cũng đốt ngọn lửa cuối cùng "Tôi có chứng cứ. Tôi có chứng cứ chứng minh anh ta đánh chết ba người vợ trước!"
Đó là một đoạn video theo dõi, bị hôn phu nguyên chủ vì thỏa mãn cái thú vị tàn ác của mình, cô ý ở nhà trang bị thiết b ị theo dõi. Triều Lộc bảo hệ thống hỗ trợ, lấy trộm đoạn video đó, cũng lặng lẽ đựng ở trong ổ cứng của Lâm Bắc.
Hiện giờ, dưới ý bảo của Triều Lộc, Lâm Bắc vẻ mặt mơ hồ mở ổ cứng ra. Ngay sau đó, đồng tử anh ro rút lại.
"Đừng, đừng đánh!"
"Cứu mạng! Cứu cứu ——"
Cả đoạn video đều là tiếng người phụ nữ la hét, thảm thiết đến mức hiện trường có người già nhanh chóng che đôi mắt trẻ con lại, cũng rất hối hận khi mang con trẻ tới "Trường kiến thức"
"đánh, đánh chết nữ nhân thì sao?" Giờ khắc này, vị hôn phu nguyên chủ kêu gào trùng điệp với tiếng nữ nhân thảm thiết "Muốn thế nào, muốn tao đền mạng cũng không được?"
Anh ta vừa dứt lời, chủ tọa trên tòa tuyên bố:
"Gϊếŧ người đền mạn, bổn tọa tuyên bố: Nguyên cáo Ngô mỗ tử hình, lập tức chấp hành"
Mọi người "!"
Lần này, đến Triều Lộc cũng ngạc nhiên, cô không khỏi nhìn vị chủ tọa cao cao tại thương kia.