Cầm Thanh Tuyết sau khi trở về thừa tướng phủ liền cho A Ý thông báo với Cầm thừa tướng và nhị phu nhân một tiếng. Nàng cũng nhanh chóng tắm rửa và thay một bộ y phục khác.
Sau đó nàng lấy thêm bộ dao găm nhỏ, một bộ kim châm, mấy lọ đan dược cần thiết và một bộ kim khâu loại nhỏ cho vào thùng gỗ nhỏ.
Cầm Thanh Tuyết vốn không muốn đưa theo A Ý vì sợ bất tiện trong cung và cũng sợ liên lụy tới A Ý. Hơn nữa bệnh của công chúa nàng cũng chưa nắm rõ phần thắng được. Nàng liền trầm giọng nói với A Ý :
- A Y, lần này ta vào cung ít nhất cũng phải mất nửa tháng. Em cứ ở lại trong phủ đi, em thay ta rèn luyện thêm cho Cầm Phượng An chút võ, hơn nữa bệnh tình của công chúa cũng rất nguy hiểm, ta sợ em theo ta nhất định sẽ bị liên lụy.
A Ý liền quỳ gối xuống trước mặt Cầm Thanh Tuyết rồi nói :
- Tiểu thư, em là nha hoàn của người, em không sợ gặp liên lụy hay gặp nguy hiểm.Người đi đâu cho em theo nữa có được không? Hơn nữa em cũng biết y thuật em cũng có thể giúp tiểu thư những việc vặt.
Cầm Thanh Tuyết vừa định lắc đầu từ chối thì A Ý đã nhanh chóng dập mạnh đầu xuống đất rồi nói :
- Tiểu thư, người nói luôn coi em là tỷ muội mà. Người có mệnh hệ gì bảo em làm sao sống tốt được.
Cầm Thanh Tuyết liền thở dài gật đầu, nàng đưa tay đỡ A Ý đứng lên rồi nhẹ nói :
- Được rồi, em đứng lên đi, em cũng mau chuẩn bị mấy bộ y phục vào tay nải đi. Ta chuẩn bị song chúng ta lập tức đi luôn.
A Ý đứng lên rồi gật gật đầu, sau đó cũng nhanh chóng quay trở về xương phòng của mình lấy thêm y phục.
Cầm Thanh Tuyết và A Ý trở lại trong Từ hi cung cũng đã tới giờ Sửu canh thứ ba. Chỉ còn khoảng một canh giờ nữa sẽ tới giờ hẹn với thái hậu tới thực hiện điều trị bệnh cho tứ công chúa.
Cầm Thanh Tuyết cũng nhanh chỉ cho A Ý biết và để A Ý trở lại phòng mà hôm qua thái hậu phân phó chỗ ở cho mình trong từ hi cung sắp xếp một chút y phục và vật dụng trong phòng.
Vì Cầm Thanh Tuyết vốn không thích trong phòng có mùi quá nồng của hương liệu và nàng cũng không thích quá nhiều vật dụng lỉnh kỉnh khác trong phòng .
A Ý gật đầu rồi trở vào trong phòng đốt trước một chút hương dược liệu do tiểu thư tự chế. Cũng bỏ bớt một số vật dụng không cần thiết trong phòng về một góc.
Cầm Thanh Tuyết sau đó liền quay trở lại phòng của công chúa ở bên cạnh đó không xa , nàng muốn xem qua tình hình của công chúa trước rồi sẽ thực hiện ca mổ.
Bước vào phòng thì cũng thấy công chúa đã ngâm thuốc song và được đặt ngay ngắn trên giường, thân thể cũng đã giảm bớt phần thâm tím và gân xanh nổi lên. Bên trong phòng cũng bớt đi rất nhiều mùi tử khí, vì có mùi thảo dược ngâm người của công chúa làm át đi.
A Thủy và A Tinh thấy Cầm Thanh Tuyết bước vào liền đứng lên cung kính cúi người chào :
- Cầm tiểu thư.
Cầm Thanh Tuyết cũng nhẹ gật đầu với hai người rồi bước về phía giường, nàng đưa tay xem qua mạch cổ và mạch bụng của công chúa.
A Tinh và A Thủy nhìn vào từng hành động cẩn thận của Cầm Thanh Tuyết thoáng tia nể phục, vị tiểu thư này không những giỏi y thuật, lại không hề sợ hãi hay chán ghét khi chạm vào cơ thể đang hoại tử của công chúa.
Từ hôm qua hai người đã có cái nhìn rất thiện cảm với vị Câm tiếu thư này. Không những y thuật cao siêu, cách cư sử cũng rất nhẹ nhàng. Không giống như vị công chúa của Ô Vân Quốc kia, một chút liền cáu gắt và cậy có thái hậu chống lưng không nể tay mà sử phạt vô số người mà nàng ta không vừa mắt.
Cầm Thanh Tuyết sau khi kiểm tra mạch trên người công chúa liền quay lại hai người phía sau nhẹ phân phó :
- A Thủy cô nương, ngươi tới xin thái hậu giúp ta một cuộn sợ tơ tằm thượng hạng. Lát nữa ta còn có việc dùng đến. Sau đó tới phòng bếp chuẩn bị giúp ta một chậu than lớn, thêm một chút dầu hỏa rồi mang tới phòng giúp ta.
A Thủy biết Cầm tiểu thư là có tính toán, nàng trong lòng dù có chút tò mò nhưng cũng không hỏi lại nguyên nhân hay lí do mà lập tức gật đầu đi ngay.
Sau đó Cẩm Thanh Tuyết lại quay về phía A Tinh rồi nói:
- A Tinh cô nương, ngươi giúp ta cắt bớt phần tóc trên đỉnh đầu của công chúa, những mảng tóc sắp dụng cũng lấy ra rồi đặt vào một chỗ, lát nữa chậu than tới liền ném vào trong đó đi.
Cầm Thanh Tuyết lấy trong tay áo ra một mảnh giấy đưa ra trước mặt A Tinh lại nói :
- Sau đó ngươi phân phó người tới phòng dược lấy cho ta một số thảo dược ta ghi trong giấy này. Cũng chuẩn bị một bếp than nhỏ và ấm sắc thuốc mang tới đây, thời gian tới chính tay ta sẽ tự sắc thuốc cho công chúa.
Cầm Thanh Tuyết đưa mảnh giấy ghi " Đương quy, thục địa, bạch thược, a giao, lộc nhung, nhân xâm, hoàng kì, yến huyết và sâm ngọc linh ".
A Tinh nhìn cũng đoán ra đây là những dược liệu cực kì tốt, dùng để bồi bổ khí huyết và tăng độ sản sinh máu trong cơ thế .
A Tinh vừa nhìn liền kinh ngạc và nể phục Cầm Thanh Tuyết, vì sự cẩn thận và chu toàn, nàng cũng ngay lập tức gật đầu rồi làm theo.
Vừa song cũng là lúc A Ý bước vào trên tay là hộp gỗ mà Cầm Thanh Tuyết đã đem tới từ thừa tướng phủ.
Thấy A Ý đi tới rồi đặt hộp gỗ xuống giường, Cầm Thanh Tuyết liền hỏi :
- A Y, e đã đưa túi bột đó mọi người chưa?Em đã làm theo lời ta phân phó hay chưa?
A Ý vừa bước tới giường nhìn thấy thân ảnh công chúa trên giường liền kinh hãi và khiếp sợ. Thật không ngờ bệnh của công chúa lại nghiêm trọng như vậy, hơn nữa hơi thở cũng rất yếu tựa như có như không .
Cầm Thanh Tuyết thấy A Ý nhìn chăm chú lên người công chúa, ánh mắt vừa thất thần lại vừa kinh hãi. Sợ A Ý làm phật ý người trong phòng, nàng liền ho nhẹ rồi găn giọng nói :
- A Ý.
A Ý lúc này mới choàng tỉnh cúi đầu nhìn tiểu thư e ngại nói :
- Tiểu thư em làm theo lời người căn rặn rồi.
Cầm Thanh Tuyết gật đầu, trước hết nàng phải rắc bột hùng hoàng và gạo nếp ra mọi nơi xung quanh nơi này. Và cũng phải rải thêm một ít trên đỉnh mái nhà để đề phòng chuyện bất chắc.
Như vậy vừa tránh cho thai ma kia khi lấy ra có thể còn sống, nó vốn có linh tính nó ra ngoài nhất định sẽ tìm cách chạy đi. Gặp bột hùng hoàng và gạo nếp nhất định sẽ bị bắn bật lại, như vậy nàng cũng sẽ dễ dàng sử lí được.
Điều làm nàng lo lắng nhất vẫn là con tà thú kia sẽ xuất hiện, vì nàng đã thực hiện giết đi con của của nó. Mà tà thú nhất định có tương thông với ma nhi trong bụng của công chúa, nàng biết nó sẽ rất nhanh tìm tới cướp đi con của nó. Và cũng sẽ tìm cách báo thù người ở đây đặc biệt là người ở trong phòng này .
Vừa rồi muốn tới Lãnh vương phủ cũng là muốn mượn thêm một chút ảnh vệ... nhưng vẫn là .. thôi đi.
Cầm Thanh Tuyết thở dài vậy nàng cũng chỉ có thể làm hết mức mình có thể, hiện tại cũng không biết nên nhờ ai canh gác bên ngoài. Chỉ hi vọng trời nhanh sáng và có ánh nắng chiếu lên, như vậy tà thú gặp nắng cũng sẽ giảm bớt nguy hiểm với những người ở đây. Còn chuyện tối nay, tối mai nó tới nàng cũng sẽ tìm cách ngăn chặn kịp.
Vừa lúc đó thái hậu bước vào, phía sau còn có A Thủy, hai người vừa vào liền đóng cửa lại.
Cầm Thanh Tuyết và A Ý lập tức đứng lên rồi hành lễ :
- Tham kiếm thái hoàng thái hậu.
Thái hậu nở nụ cười hiền từ rồi nói với Cầm Thanh Tuyết:
- Được rồi đứng lên đi, sau này ở đây cũng không cần quá câu nệ lễ nghi với ai gia .
Cầm Thanh Tuyết và A Ý nhẹ đứng thẳng rồi đáp :
- Tạ thái hậu.
Thái hậu nhẹ gật đầu rồi bước tới bên giường, bà nhìn đứa cháu gái yêu quý đã có phần sạch sẽ và bớt đi mùi tử thi đang an ổn nằm trên giường, bà mới thoáng thở nhẹ. Bây giờ bà cũng chỉ biết đặt hết niềm tin vào nha đầu
Cầm Thanh Tuyết này thôi.
Cầm Thanh Tuyết nhìn ra sự ưu thương trong mắt thái hậu khi bà nhìn công chúa. Nàng nhẹ nói với thái hậu :
- Thái hậu, dân nữ còn một chuyện muốn bẩm báo.
Thái hậu quay lại phía Cầm Thanh Tuyết gật đầu nói :
- Có chuyện gì ngươi cứ nói đi.
Cầm Thanh Tuyết cúi đầu nói :
- Thái hậu, vì dân nữ sắp tới sẽ ra tay sử lý nòi giống của tà thú nên rất có thể nó sẽ tới đây tìm cách và bắt con ma nhi trong bụng công chúa rời đi. Nó là một loại ma thú rất mạnh, lại có thể thay đổi hình dạng bên ngoài giống người khác. Dân nữ hi vọng thái hậu dùng quân lính canh gác từ hi cung cẩn mật thêm một vòng nữa. Bất cứ ai cũng không được phép đi vào trong Từ hi cung.
Thái hậu cũng gật đầu đáp ứng Cầm Thanh Tuyết.
Cầm Thanh Tuyết lại trầm giọng nói tiếp:
- Thái hậu dân nữ biết người rất yêu thương công chúa, và công chúa cũng rất quý trọng người. Lần này dân nữ làm còn có chút mạnh tay, để không làm ảnh hưởng tới tâm lý của công chúa khi làm tiểu phẫu . Dân nữ vẫn mong người trở về phòng nghỉ ngơi , tới giờ Thìn thì có thể trở lại thăm công chúa cũng không muộn.
Thái hậu cũng đã nhìn thấy thai ma trong bụng của Đông Phương Hạnh Nhi, bà cũng tin lời nói của Cầm Thanh Tuyết là thật.
Thái hậu trước kia cũng ngầm nhận ra đứa cháu gái bà yêu thương hết lòng này. Nó có quan hệ với một người rất mạnh, nhưng bà lại chỉ nghĩ nó quen một người trong giang hồ mạnh mẽ nào đó chứ không nghĩ tới nó lại là tà thú hay là ma nhân gì gì đó. Bà trầm giọng nói:
- Được, ai gia sẽ tới tìm hoàng thượng cho thêm cấm vệ quân tới đây canh gác. Ai gia chỉ muốn ở đây nhìn Hạnh Nhi một chút thôi... cũng không được hay sao?
Cầm Thanh Tuyết nhẹ lắc đầu nói tiếp :
- Thái hậu, dân nữ cũng chỉ là muốn tốt cho người, trong lúc thực hiện trị liệu cho công chúa còn nhiều điều tâm linh sảy ra, và còn có những thứ đáng sợ và ám ảnh. Dân nữ chỉ sợ người sẽ không chịu được đả kích lớn này thôi, hơn nữa công chúa lát nữa bất chợt tỉnh lại. Nếu thấy thái hậu ở đây sẽ bị xúc động và ảnh hưởng tới quá trình điều trị.
Thái hậu nghe song lời của Cầm Thanh Tuyết cũng không muốn làm khó nàng nên cũng nhẹ gật đầu nói :
- Được rồi. Ai gia nghe theo lời ngươi.
Cầm Thanh Tuyết nhẹ cúi người nói :
- Tạ thái hậu tin tưởng.
Sau đó thái hậu đi tới giường xoa nhẹ bên má của Đông Phương Hạnh Nhi nói :
- Hạnh Nhi con phải gắng lên nghe chưa, dù có chuyện gì ai gia cũng đều thương con.
Sau đó thái hậu quay người ra ngoài, A Thủy cũng bê tới một chậu than lớn và hai thùng nhỏ dầu hỏa.
A Tinh sau khi cắt bớt tóc cho công chúa liền đi xuống lấy những thứ mà Cầm Thanh Tuyết căn rặn, rồi lại nhanh trở lại phòng. Cánh cửa phòng được khóa trái chặt chẽ, các cửa sổ cũng được chặn lại bằng tủ gỗ lớn.
Cầm Thanh Tuyết thấy đầy đủ bốn người trong phòng liền bày ra một trận pháp nhỏ trong phòng. Dù trận pháp không lớn và cũng mạnh như của sư phụ, nhưng ít nhất vẫn có thể che đi sự bộc phát mạnh của ma khí toát ra từ ma nhi trong bụng công chúa.