Tử Nhi: phỏng vấn các nhân vật sau khi kết thúc truyện! mọi người hãy nêu cảm nghĩ của mình đi nào!
Long Quân Thương: Mặc dù có mấy lần lên lên xuống xuống, nhưng mà cuối cùng vẫn hạnh phúc mỹ mãn, vợ đẹp con ngoan.
Lãnh Băng Châu: lúc đầu nghe mẹ tác giả nói định SE rất là đau lòng. Nhưng mà cuối cùng lại là hạnh phúc mỹ mãn. Rất vui vẻ, rất hài lòng.
Long Quân Thiên: Ta thì có gì mà nói nhiều! ngay từ đầu đã rất vui sướng rồi. Có thiên hạ, có mỹ nhân, có gia đình hạnh phúc.
Tần Vô Sương: một bộ truyện có nhan sắc cao như vậy là quá tuyệt vời rồi. Mẹ tác giả ta yêu bà!
An Lăng: Nhân sinh giang nan! uống một bình rượu trốn lên trốn xuống.
An phu nhân: chàng còn nói!
An phu nhân: Tạm biệt các độc giả! hẹn gặp nhau ở phiên ngoại.
Thái hậu: mẹ tác giả không làm ai gia thất vọng!
An lão phu nhân: không có gì để nói!
Thẩm Tuệ: mẹ tác giả! ta hận bà! bổn công tử vẫn chưa được thành thân.
Tử Nhi: Ặc! xin hãy bình tĩnh. Kích động là ma quỷ ☆~☆
Thẩm Tuệ: Cút bà đi! bổn công tử muốn thành thân.
Tử Nhi: Ôm cái đầu đầy máu!
Vân Hàn: có chút tiếc! quả thật ta cũng muốn thành thân.
Tử Nhi: Vân y sư trị thương cho ta! ta sẽ nghĩ lại.
Tiểu Tâm: hoan hỉ vui vẻ! chờ mong phiên ngoại.
Bạch Minh Phong: mẹ tác giả làm ta bị chửi rồi cuối cùng kết thúc ta trong một chương! đánh thì đánh không lại mà còn tạo điều kiện cho họ ở bên nhau.
Tần Minh: mới nhốt người mấy bữa mà mẹ tác giả làm ta ám ảnh cả đời! xin kiếu.
Lãnh Băng Vân: ta làm gì sai! mất chồng còn phải đi tu.
Lãnh Băng Ngọc: ngay cả việc kết thúc cho ta mà mẹ tác giả cũng lười. Miêu tả một câu thôi! (khóc lớn)
Lãnh Y Y: chiếm tiện nghi miệng chồng người ta có một chút! về nhà bị cha đánh khỏi xuống giường.
Lãnh thừa tướng: không có gì để nói! tạm biệt.
Đổi sân khấu phỏng vấn ☆~☆
Tử Nhi: Bàn về sinh hoạt phu thê hàng ngày của các nhà?
Long Quân Thiên: ngày nào cũng có phúc lợi! lăn giường mỹ mãn.
Tần Vô Sương: chàng ấy đẹp như vậy không lăn giường thì tiếc lắm! dù sao cũng không được đi nhị vương phủ ngắm mỹ nhân.
Long Quân Thiên: Ái hậu........
Long Quân Thương: ta cũng muốn mỗi ngày nhưng nàng ấy không chịu nổi!
Lãnh Băng Châu: chàng làm một lần bằng ba ngày cộng lại! (liếc mắt)
Long Quân Thương: điều đó chứng tỏ ta tinh lực dồi dào!
Lãnh Băng Châu: không biết xấu hổ!
An Lăng: Có tuổi rồi nên thi thoảng thôi! còn phải đi đánh giặc nữa.
An phu nhân: già rồi không tính phỏng vấn này!
Thẩm Tuệ: mẹ tác giả trêu ngươi ta đấy ư! lượn mau!
Vân Hàn: chưa thành thân!
Đổi sân khấu phỏng vấn ☆~☆
Tử Nhi: Đánh giá về độ hài lòng của mình với các phu quân theo thang điểm 10.
Tần Vô Sương: 9/10, nếu không làm hoàng đế thì tốt hơn!
Long Quân Thiên: ta biết nàng yêu ta nhất!
Lãnh Băng Châu: 10/10 chàng ấy rất tốt, rất họagf hảo!
Long Quân Thương: Nương tử! (hai mắt lấp lánh)
An phu nhân: 7/10 trực nam không hiểu lãng mạn!
An Lăng: haizzz!
Vân Hàn: 0/10 bởi vì chưa thành thân nên chưa đánh giá phu quân được!
Thẩm Tuệ: mẹ tác giả! (phẫn nộ)
Tử Nhi: kết thúc phỏng vấn này tại đây, kết thúc nhanh lên! (chạy lẹ)
Đổi sân khấu phỏng vấn ☆~☆
Tử Nhi: Điều cảm động nhất mà đối phương đã làm là gì?
Long Quân Thiên: Chấp nhận buông bỏ tự do vào cung cùng ta!
Tần Vô Sương: Chấp nhận giải tán hậu cung! cãi nhau với quần thần.
Long Quân Thương: Rất nhiều! nhưng cảm động nhất là nàng ấy đã vì ta thắp đèn chờ trọn một năm.
Lãnh Băng Châu: Yêu chiều ta vô điều kiện! nửa đêm nướng thịt cho ta ăn.
Thẩm Tuệ: nàng ấy lúc nãy nói muốn thành thân với ta.
Vân Hàn: luôn ở sau lưng âm thầm bảo vệ ta.
Đổi sân khấu phỏng vấn ☆~☆
Tử Nhi: Chấp niệm lớn nhất của mọi người là gì?
Mọi người: không có chấp niệm! cái muốn có đều đã có.
Thẩm Tuệ: thành thân.