- Khốn kiếp…
Một đường truy đuổi đến khi chạy đến nơi thì con mồi đã bị kẻ khác hớt tay trên, Tiểu Thanh sao có thể không phẫn nộ tức giận gầm một tiếng, lên đôi mắt rắn vàng óng ma mị lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào bóng hình to lớn đang vui vẽ xé từng miếng thịt lớn trên người con Thái Thạch Cự Trư sớm đã mất mạng.
Cùng lúc đó trên thiên không, Mục Thanh Thanh và Huỳnh Dao cũng bay đến nhưng không vội vàng lao lên chiến đấu mà một người cưỡi chim một người đạp kiếm bay đến cạnh Tiểu Thanh cảnh giác nhìn hung thú vẫn đang thưởng thức bữa ăn của mình trước mặt.
Đương nhiên không phải ba người Tiểu Thanh trọng đạo nghĩa giang hồ tuân thủ câu “trời đánh tránh bữa ăn” muốn để đối phương ăn xong mới đánh mà là do trong mờ hồ các nàng cảm nhận được tia nguy hiểm từ trên người đối phương.
Nó rất có thể cũng là một con hung thủ cao cấp, thậm chí đột phá đến cấp 30.
.
Ngược lại như cảm nhận được ánh mắt tràn ngập địch ý của ba người Tiểu Thanh, bóng đen khủng bố kia cũng dừng lại bữa ăn còn dang dở của mình lạnh lùng ngước mặt lên nhìn vào ba người, đôi tử nhãn ẩn ẩn vô hạn sát ý cảnh giác nhìn về phía đối phương nhưng lại không hề có ý định bỏ chạy.
Xem ra nó rất tự tin vào thực lực của chính mình…
Tuy nhiên cũng nhờ có thế mà ba người Tiểu Thanh mới thấy rõ được kẻ đã giết chết Thái Thạch Cự Trư còn biến nó thành bữa ăn.
Đó là một đầu lão hổ nhưng không phải là hổ thường mà một con Xích Hồng Ma Hổ một nhưng vương giả của cộng đồng Hổ tộc.
Dù sao dị biến hàng lâm vạn tộc đều phát sinh đột biến và Hổ tộc đương nhiên cũng như thế, chỉ là dù cùng một loài nhưng thực chất cũng có phân chia mạnh yếu trong đó Xích Hồng Ma Hổ tuyệt đối là một trong những chi hổ mạnh nhất trong cả tộc đàn loài hổ.
Ấy vậy mà vùng đồng bằng ngập nước phương nam lại tồn tại một cá thể quý hiểm như thế đúng là bất ngờ, từ đó cũng có thể thấy được rừng rậm ngập nước phương nam cũng không phải miếng bánh dễ ăn, trước là Thái Thạch Cự Trư mạnh mẽ ngoài dự đoán sau lại nhảy ra một đầu vương giả Hổ tộc cả kém gì ai.
.
Về phần Xích Hồng Ma Hổ…
Không hổ thẹn với cái tên của mình toàn thân Xích Hồng Ma Hổ trừ những đường hổ văn đen tuyền ra còn lại đều thuần một màu xích hồng sắc sặc sỡ tựa như một ngọn lửa đang rực cháy trông vô cùng hung bạo mà diễm lệ lạ thường, hình thể của nó ngược lại không phải đặc biệt quá mức to lớn khủng bố ít nhất là thua Thái Thạch Cự Trư một vòng nhưng cũng gấp 6-7 lão hổ thông thường.
Tuy nhiên dù nhỏ con hơn nhưng thân thể của Xích Hồng Ma Hổ lại ẩn chứa sức mạnh vựa xa thể hình to lớn béo mập của Thái Thạch Cự Trư rất nhiều, dưới lớp da lông xích hồng sắc huyền bí kia là từng khối cơ bắp hữu lực tràn ngập tính chất cuồng bạo, tứ chi tráng kiện có thể dễ dàng bạo phát ra khủng bố sức mạnh, một vồ bất ngờ ám toán trước đó chính là ví dụ điển hình nhất.
Ngoài ra bộ răng nanh sắc nhọn vừa tiễn Thái Thạch Cự Trư lên bảng đếm số càng là lợi khí giết người không thể bàn cãi được tạo hóa chú định ban cho kẻ thợ săn.
Đương nhiên trên tất cả một gầm gần như đã làm choáng toàn trường mới là ác chủ bài của đầu lão hộ kia và đó càng như một lời chứng minh nó không dễ chơi.
.
- Tiểu Thanh tỷ… thế nào mình chơi được không?
Cảm nhận được sát ý từ đôi tử nhãn của con hổ lớn trước mặt, Mục Thanh Thanh bất giác cảm thấy khí trời đột nhiên rét lạnh lạ thường nhỏ giọng hỏi.
Nghe thấy thế chủ lực gánh team Tiểu Thanh và đại đoàn trưởng Huỳnh Dao đều không khỏi trầm mặc không lên tiếng, trong đầu ngược lại bắt đầu cấp tốc tính toán...
Rõ ràng nếu dễ chơi không cần Mục Thanh Thanh nói gì Tiểu Thanh đã sớm chủ động nhảy ra chơi khô máu với đối thủ rồi, đáng tiếc tình hình lúc này lại không dễ chơi mặc dù chưa động thủ nhưng trông mờ hồ Tiểu Thanh đã cảm nhận được con hổ trước mặt thực lực không kém gì mình.
Mặc dù ám toán có chút hèn nhưng Xích Hồng Ma Hổ có thể nhất kích giết chết con Thái Thạch Cự Trư hiển nhiên cũng đã chứng minh nó rất có thể cũng đã đột phát cấp 30, bình thường Tiểu Thanh không sợ thậm chí tự tin đánh một trận nhưng hiện tại sau trấn chiến với Thái Thạch Cự Trư nàng đã tổn hao không nhỏ nhất là tàn phá chiến giáp trên thân gần như đã nát đi một nửa.
Tiếp tục chiến đấu với một đối thủ rất có thể là đồng cấp 30, Tiểu Thanh thật sự không nắm chắc chiến thắng, chỉ là đơn giản bỏ đi chưa đánh đã chạy Tiểu Thanh ngược lại cũng không muốn.
.
Rất may dù chưa đến cấp 30 nhưng để trở thành sư đoàn trưởng trấn thủ phương nam Huỳnh Dao tuyệt đối có đầu óc.
Nhật ra tình hình không có lợi cho phe mình, sau một thoáng suy nghĩ Huỳnh Dao quả quyết lắc đầu nghiêm giọng nói:
- Bỏ đi…
- Giữ được non xanh sợ gì thiếu củi đốt… chúng ta trở về dưỡng sức sau lại tìm nó cũng không muộn…
…
.
- Tốt…
Nghe Huỳnh Dao nói thế, Tiểu Thanh dù không muốn lắm nhưng cũng hiểu bản thân lúc này chỉ đàng lắc lắc cái đầu rắn nói.
Nói xong thân hình khổng lồ của Tiểu Thanh cũng chầm chậm rút lui rời xa Xích Hồng Ma Hổ và bữa ăn của nó, phen này đúng là lỗ lớn đánh một trận hao phí không ít lại tiện nghi cho kẻ khác…
…
.
- Gàooo…
Tuy nhiên ba người Tiểu Thanh muốn rút lui nhưng Xích Hồng Ma Hổ lại không nghĩ như thế, ngay khi thấy con rắn lớn khổng lồ quá khổ vừa còn nhìn chằm chằm vào mình có ý định rút lui nó đã gầm lên một tiếng như để thị uy cũng như một lời khiêu khích.
Hiển nhiên ba người Tiểu Thanh đoán không sai, thân là một trong những chi Hổ tộc sở hữu huyết mạnh cao quý nhất thế nên thiên phú sức mạnh của con Xích Hồng Ma Hổ này không tệ thân khỏe cày cấp nhanh đã thành công đột phá đến cấp 30, mặc dù chỉ là vừa hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống thành công bước chân vào cấp 30 được vài ngày nhưng đúng là 30 cấp thật.
Thế nên không chỉ nhục thân mà trí tuệ của con Xích Hồng Ma Hổ này không thấp, nhìn biểu hiện cũng như nhận được khí thế của đối thủ nó hiển nhiên nhận ra đối phương chỉ có một cường giả thành công đột phá cấp 30 bằng mình và kẻ đó còn không phải trong thời kỳ toàn thịnh.
Địch yếu ta ngược lại mạnh hơn, ánh mắt của con Xích Hồng Ma Hổ này từ đó chuyển từ cảnh giác nhìn đối thủ sang nhìn con mồi, nhất là Tiểu Thanh một miếng thịt cấp 30 di động. Không ai sẽ chê thịt nhiều huống chi săn giết con mồi cao cấp như thế lại còn được điểm kinh nghiệm, rất nhiều điểm kinh nghiêm…
…
.
- Không tốt…
- Nó đã xem chúng ta là con mồi… Huỳnh Dao, Thanh Thanh các ngươi lui ra trước…
Cảm nhận được sự biến chuyển từ trong mắt đối phương, Tiểu Thanh lập tức biến ngay con hổ lớn trước mặt đang nghĩ gì vội vàng gầm lên cảnh báo.
Cùng lúc đó thân rắn to lớn của Tiểu Thanh cấp tốc huy động chiếm lấy tiên cơ chủ động đánh tới, tàn phá chiến giáp vừa được thu vào thể nội một lần nữa được kích phát bao bọc lấy thân thế.
Tuy nhiên lần này thanh sắc lục văn chiến giáp trên thân Tiểu Thanh đã không còn vẽ lộng lẫy như lúc trước có chăng chỉ là những vết nứt chi chít bao phủ gần một nửa thân giáp nhìn hết sức rách nát.
.
Ngược lại con Xích Hồng Ma Hổ cũng không kém lập tức bỏ qua bữa ăn còn dang dở của mình mà phát động tấn công Tiểu Thanh.
Chỉ thấy bốn chân to lớn của Xích Hồng Ma Hổ đồng loạt phát lực như hổ đói vồ mồi nhảy tới, hai chân trước to lớn lực lưỡng vươn lợi trạo sắc bén chụp vào người Tiểu Thanh, cùng lúc đó trên thân thể xích hồng sắc diễm lệ của Xích Hồng Ma Hổ ẩn ẩn hiện lên một cỗ chiến giáp mang phong cách Châu Âu màu cam đen như một ngọn hỏa diễm đang cháy tỏa ra từng cổ khí tức vương giả cao quý nhưng cũng không kém phần khát máu hung bạo.
Ầm... một tiếng...
Hai đại cự thú, hai cỗ tàn phá chiến giáp cứ như thế một lần nữa mạnh mẽ va vào nhau không ngừng kịch chiến...
Chỉ là lần này không còn là rắn chiến với heo nữa mà là rắn chiến với hổ, không chỉ thế bên chiếm lợi thế không còn là đại xà nữa mà là đối thủ trước mặt.
Dưới tác động của tàn phá chiến giáp, từng đạo từng đạo hoàng quang màu cam sắc không ngừng từ trên thân người Xích Hồng Ma Hổ bốc lên diễm lệ như một con liệt hỏa mãnh hổ một trảo đánh vào thân rắn to lớn của Tiểu Thanh.
Trước một trảo sắc bén dọa người kia, Tiểu Thanh không sợ cũng không tránh né mà chọn cách ngạnh kháng, chỉ thấy trên thân rắn to lớn cũng không kém cạnh hiện lên từng đạo lục sắc quang mang ẩn ẩn phủ xuống một tầng lân giáp lục sắc như vảy rắn mạnh mẽ chịu lấy một vỗ kia.
Keng... keng... keng...
Liên tiếp những tiếng kim loại cạ vào nhau đinh tai nhức óc không ngừng vang lên...
Hổ trảo uy mảnh cào vào bích lân vảy giáp trên người Tiểu Thanh không ngờ ánh lên từng tia lửa tựa như hai thanh kim loại thật sự chém vào nhau ma sát mà sinh ra tia lửa, hổ trảo không hề gì ngược lại bích lân vảy giáp cũng không kém chỉ để lại một vết hằn nhỏ không đáng là bao.
Rõ ràng không có cứng rắn giáp sắt hộ thân Tiểu Thanh sao dám tự tin là tồn lại sở hữu sức mạnh phòng thủ số một Huyết tộc...
Không chỉ thế chớp lấy thời cơ đó Tiểu Thanh lập tức há mồm phun ra từng đạo lục thủy đầy tính ăn mòn về phía Xích Hồng Ma Hổ muốn thừa dịp nó nhất kích không đánh hạ được mình mà phản công kích sát.
.
Tuy nhiên hổ vương duy nhất của vùng đồng bằng ngập nước sao có thể dễ dàng trúng chiêu, chỉ thấy một kích không đánh hạ được đối thủ bản năng thợ săn của Xích Hồng Ma Hổ lập tức bạo phát trước khi nguy hiểm kịp đánh tới nghiêng người tránh thoát, cơ thể to lớn vậy mà linh hoạt vô cùng né tránh từng đạo lục thủy rồi không ngừng vung lên hổ trảo đánh trả.
Tiểu Thanh có thể trâu nhưng tàn phá chiến giáp trên thân nàng lại không như thế, theo từng cái hổ trảo điên cuồng không ngừng đánh tới chiến giáp sớm đã rách nát không ra hình dáng lại càng rách nát hơn, từng vết rạn nứt lớn có nhỏ có không ngừng lan tràn gần như đã lan ra 2 phần 3 chiến giáp.
Mặc dù bản thân Xích Hồng Ma Hổ cũng tiêu hao không nhỏ, nhưng cũng giống như Thái Thạch Cự Trư trước đó tình nếu cứ tiếp tục bên chịu thiệt chắc chắn là Tiểu Thanh kẻ phải chịu hao phí nhiều hơn.
.
Phía xa xa dư ba của trận chiến và nhất là khí tức áp bách của tàn phá chiến giáp một lần nữa quét ngang toàn trường...
Mục Thanh Thanh lệ nóng chảy đầy mặt không ngừng điều khiển phi kiếm dưới chân lui ra xa khỏi trận chiến trong khi mồm vẫn không quên oán hận thầm than:
- Khốn kiếp... lại tới nữa sao...
- Không phải nói người chơi cấp 30 hiếm lắm mà... một trận chiến nhảy ra hai con thì hiếm chỗ nào...
...
.
Bên cạnh Huỳnh Dao cùng con chim của nàng cũng đã sớm lui ra xa tránh khỏi trận chiến, tuy nhiên trên khuôn mặt tinh xảo thành thục kia mài liễu vẫn không có giãn ra sầu lo nhìn về phía trận chiến...
Mục Thanh Thanh nói không sai thật sự không biết phải nói là Huyết tộc đen hay may mắn khi mà chỉ một trận chiến đã đụng đến hai hung thú cấp 30, phải biết dù thời gian kéo dài đã có tương đối không ít người chơi của hệ thống đạt đến ngưỡng cửa kia tuy nhiên tính trên đơn vị toàn thể Thiên Lam tinh thì con số kia thật sự vẫn rất ít.
Huyết tộc đại tộc có thể nói là bám sát nút hai "siêu cường" Long tộc và Hải Sa tộc sớm đã đi trước thiên hạ một bước thì tính đến thời điểm hiện tại cũng chỉ có 6 cường giả đến cấp 30 mà thôi, trong đó Tiểu Thanh và Tiểu Tuyết thật ra cũng chỉ vừa mới hoàn thành xong nhiệm vụ của hệ thống chưa lâu, từ đó đủ để thấy cường giả cấp 30 vẫn còn rất khan hiếm.
Ấy vậy mà một trận chiến thủ lâm lại đụng đến hai cỗ tàn phá chiến giáp mà còn là đến từ hai chủng tộc khác biệt đủ để thấy Huyết tộc “may mắn” đến mức nào.
.
Đương nhiên Huỳnh Dao sao mà biết được tai hại này hoàn toàn là do Thái Thạch Cự Trư mà ra.
Thật ra Xích Hồ Ma Hổ chính là muốn ăn con lợn rừng lớn này nên mới mò đến đây, nếu không có nó Huyết tộc chỉ sợ phải đánh sâu vào rừng rậm ngập nước mới có thể chạm trán đầu lão hổ nhìn rất chi bốc lửa này.