Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 56: Chiếm lĩnh tây thành



Sáng hôm sau, Trần Lâm tự mình thân chính cùng với Hồng Ánh suất lĩnh đại quân huyết tộc càn quét đàn sói.

Đây có lẽ là trận chiến cuối cùng với chúng, sao khi bị các chiến sĩ huyết tộc tiêu diệt từng nhóm nhỏ đàn sói như phát điên quyết định tổng tấn công huyết tộc.

Trước trận chiến lớn như thế này Trần Lâm không thể không có mặt, ngoài ra cậu củng muốn cài cấp, hiện tại cậu đã cấp 17 muốn sớm ngày đột phá cấp 20 để vào “thánh thành” của hệ thống xem như thế nào.

Thế là cậu cùng Hồng Ánh, Huỳnh Dao và tiểu Hắc dẫn đầu xong lên chém giết đàn sói, trước thế công hung hãn cũng như trang bị vượt trội rất nhanh nhóm tiên phong của đàn sói dễ dàng bị tiêu diệt.

.

Tưởng chừng như sắp giết hết nhóm tiên phong thì bất chợt từ các con hẻm vô số các con sói lao ra tấn công các chiến sĩ huyết tộc, hiển nhiên chúng chơi chiến thuật số đông.

Tuy nhiên các chiến sĩ của huyết tộc củng không phải dạng vừa, rất nhanh cách Bạch giác chiến sĩ thân mang trọng giáp xong lên trước năng cảng thế công của đàn sói, còn các Lang vệ củng không chịu yếu thế lao đến hổ trợ các chiến sĩ Bạch giác, nhưng số lượng đàn sói quá đông các chiến sĩ tuyến đầu củng dần dần cảm thấy áp lực.

Mắt thấy con sói đang lẽn ra sau đánh lén một chiến sĩ lang vệ, thì xu một tiếng một tiếng, một mũi tên bay đến xỏ xuyên qua họng nó là nó chết nay tại chỗ, không chỉ thế theo sao đó là vô số mũi tên phá không phải đến bắn chết vô số con sói.

.

Không xa Trần Lâm cầm trong tay Tà Nguyệt đao chém giết một con sói đang lao đến, một bên chú ý tình hình bốn phía.

Cậu phát hiện đàn sói đã đột phá phòng tuyến của tiểu Hắc, hiển nhiên tiểu Hắc không thích hợp để phòng thủ nó thích hợp để đi càn hơn.

Còn Hồng Ánh và Huỳnh Dao thì ngược lại năng lực của các nàng là cho nàng trở thành một pháo đài di động. Những phi tiêu từ máu của Hồng Ánh liên tục bay lựng giết chết bất kỳ những con sói nào trong phạm vi bao phủ của chúng, những con liều mình xong qua được thì củng bị chém làm đôi trước lưỡi kiếm Thu Nguyệt. Còn Huỳnh Dao thì gần như không hề có con sói nào vượt qua được ngọn hắc hỏa của nàng.

Thấy tình nhìn như thế Trần Lâm nhảy đến đá vào đít tiểu Hắc nói.

- Lao lên càn quét hết chúng đi chỗ này để ta.

Bị đá đít làm tiểu Hắc khá bực mình nhưng khi nghe thấy Trần Lâm nó thế, nó lại vui mừng ra mặt.

Nó róng lên một tiếng in ổi, cơ thể sáng lên những đạo huyết văn rồi dần dần phình to lên, lúc này nó đã to lớn như một chiếc tăng và làm đúng vai trò của một chiếc xe tăng, nó lao lên húc bay những con sói đang lao đến, nghiền ép hết thải mọi thứ trên đường đi của nó.

Nhìn thấy hung uy của tiểu Hắc, Trần Lâm không khỏi hít một ngụm khí lạnh, không biết nếu nó đụng độ với xe tăng thật không biết ai sẽ thắng, càng ngày qua sự thăng cấp không ngừng những vũ khí nóng càng ngày càng không có đất dụng võ.

Khi Trần Lâm còn đang phân tâm thì hai con sói khác đã nhảy đến đánh lén, chúng há miệng to lớn đầy máu cắn vào vai cậu, nhưng thứ cúng cắn được chỉ là không khí.

Trần Lâm phát động Quỷ ảnh độn thuật nhẹ nhàng né tránh.

Xuất hiện lại phía sau lưng chúng Trần Lâm cầm đao vung lên, một đao chém đứt đầu của một con sói, sau đó tung cước đá lên người của con sói còn lại là nó bay ra xa mấy mét.

Chợt một cảm giác nguy hiểm ập đến Trần Lâm quá quen thuộc, tâm thần bất định thân thể hơi nghiêng người, né qua hai con sói công kích, một đao chém bay đầu một con, tay còn lại vung quyền đánh về phía hai con sói ở gần nhất.

Nương theo hai tiếng nứt vỡ vang lên, đầu của hai con sói xấu số bị Trần Lâm đánh nát, máu thịt văng ra bốn phía.

.

Khẽ nhìn những con sói khác đang vây quanh Trần Lâm không còn nhìn chung quanh nữa, đem tinh thần tập trung vào chiến đấu trước mặt.

Tập trung tình thần cậu phát huy hết sức mạch của bản thân đến cực hạn.

Thân hình của cậu chớp động quỷ dị lao đến trước mặt của đàn sói, ánh đao chớp động lướt qua cướp đi sinh mạng của chúng, những đóa huyết hoa lúc này nở rộ trên không trung, thân thể của những sói tràn ngập máu tươi bị cắt thành nhiều khúc rơi trên đất.

Năng lực mạnh nhất của Tà nguyệt đao, Tà nguyệt trảm phát huy.

.

Ở bên hướng khác, các Bạch giác chiến sĩ huy động búa lớn của mình chém giết đàn sói đang lao đến, thân thể được bao bọc bằng lột lớp áo giáp cùng chiếc khiên lớn làm cho các nàng như một khối đá ngầm thủ hộ trước người của các tinh linh thiếu nữ đang không ngừng xạ kích, bất luận là đàn sói hung hãn như sống thần không ngừng đâm vào thì củng bị các nàng xé làm đôi.

Các Bạch giác chiến sĩ canh giữ ở trước các tinh linh thiếu nữ xạ kích phía sau, còn các lang vệ thì du đấu với chúng, những con sói liều mình vượt qua được các Bạch giác chiến sĩ đều bị lưỡi đao của các nàng chém chết.

Nhìn thấy sự phối hợp ăn ý của bộ ba Trần Lâm vô cùng hài lòng, nhưng cũng là cho cậu băng khoắn không biết có nên thêm một chi đội nửa vào không, sợ sẽ phá vỡ sự cân bằng hiện tại của các nàng.

.

Chiến đấu thảm thiết kéo dài 2 tiếng, Trần Lâm, Hồng Ánh, Huỳnh Dao, tiểu Hắc cùng các chiến sĩ huyết tộc liên thủ chém giết vô số con sói, thi thể chất đống như núi.

Dần dần đàn sói bị tiêu diệt không con bao nhiêu, những con sói còn lại lúc này cảm thấy địch nhân trước mặt không phải thứ mà chúng có thể đối phó được nên quay đầu bỏ chạy.

Hung thú là vậy mặc dù đều hung hãn và khát máu, nhưng chúng có chí tệ hơn biết được khi nào nên đánh tiếp khi nào nên chạy chớ không như thây ma chỉ biết điên cuồng lao lên.

Dĩ nhiên cái nào củng có ưu khuyết của nó, đánh nhau với thây ma thì khá phiền khi gần như phải giết hết chúng còn với hung thú chỉ cần ép chúng lui là được.

Trần Lâm nhìn thấy đàn sói chạy trốn, trong nội tâm cũng thoáng buông lỏng một hơi, chiến đấu liên tục 2 giờ liền làm cho cơ thể mạnh khỏe phi thường của cậu cũng không chịu được.

.

Tin... chúc mùng bạn giết chết sói biến dị*

Tin... bạn nhận được kinh nghiệm*

Tin... bạn đã thăng cấp*

Trần Lâm như một ma thần chém giết không biết bao nhiêu con sói, bằng vào lượng kinh nghiệm khổng lồ rốt cuộc cậu cũng thăng lên cấp 18.

.

Đột nhiên một cảm giác nguy hiểm lại ập đến Trần Lâm ngước mặt lên nhìn lại đốn phế tích đằng xa, một sinh vậy to lớn đang lẳng lặng hình cả đại quân.

Trước mặt Trần Lâm là một con sói trắng to lớn cao tới hai mét hai, toàn thân phủ một bộ lông trắng như tuyết, hai mắt chớp động hiện lên hung mang đỏ hồng, hằm răng rắc bén như lưỡi đao.

Chỉ nhìn qua con sói kia thì Trần Lâm có thể từ trong thân thể của đối thủ cảm nhận được sát ý khổng lồ truyền ra cùng cổ lực lượng vô cùng cường đại, tuy nhiên nó không phải là lang vương cùng lắm chỉ là sói thống lĩnh mà thoi.

Suy đón của Trần Lâm là hoàn toàn đúng đàn sói lớn đã gập tai họa ở bắc thành, lang vương bỏ mạng, nó dẫn theo tộc nhân bỏ chạy xuống tây thành này tìm một mảnh đất sinh sống, nhưng đáng tiết gập phải huyết tộc và bị huyết tộc gần như tận diệt.

Nhưng nó không hề bỏ chạy đàn sói đã không còn, nhà của nó củng không còn có chạy củng vô ích, nó muốn một trận chiến rồi kết thúc sinh mạng tại đây.

Nhìn vào con sói trắng Trần Lâm cảm nhận được khát khao chiến đấu của nó, khẽ mỉm cười cậu một mình đi ra khỏi đại quân đối đầu cùng con sói.

- Tới đây ta nhường ngươi đánh trước.

Trần Lâm đứng đó, không hề dùng đến Tà Nguyệt đao lẳng lặng nhìn con sói trắng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv