Trước ánh mắt của tất cả mọi người trong khe núi...
Trần Lâm cũng không giấy giếm nhận lấy thứ trong tay Lâm Mỹ Anh phần quà thí luyện rất có thể là đầu tiên của nhân loại.
Tuy trừ thây ma ra còn lại tất các dị sinh vật nhân hình khác đều có thể vào không gian thí luyện được, nhưng Trần Lâm vẫn có cảm giác cái không gian kia sinh ra để dành cho nhân loại.
Còn cái phần thưởng của không gian thí luyện kia cũng sẽ như dị thực vật, tuy hiếm nhưng cả nhân loại đều sẽ có ngày biết đến không việc gì phải giấu giếm.
Huống chi bản thân Trần Lâm cũng thấy hơi ngại...
Không biết có phải do mồ mả tổ tiên có xích mích hay không mà Huyết tộc đã nhiều lần ăn trên đầu trên cổ nhân loại.
Ví dụ điển nhìn nhất là trang bị cam, thứ rất có thể là do những nhân loại cổ đại để lại cho con cháu đời sao nhằm đối phó với mạt thế hàm lâm, ấy vậy mà lại bị Huyết tộc hớt tay trên.
Giờ đến cả phần quà thí luyện của người ta cũng ăn luôn, lương tâm chó tha của Huyết tổ đại nhân có hơi nhột nên quyết định cho đám người này nhìn một cái.
Huống chi nhiều người đã thấy như vậy giấu giấu giếm giếm ngược lại dễ tạo nên mâu thuẫn không đáng có.
Cứ thế trước ánh của mọi người phần quà thần bí chưa ai từng thấy của hệ thống dành riêng con nhân loại cũng đã hiện ra trên tay Trần Lâm.
Tuy nhiên khi nhìn vào ba vật phẩm trong tay Trần Lâm mọi người đều không nhịn được kinh ngạc ngây người, bởi lẽ ba thứ kia không ngờ lại là ba viên... bi, cái bảo vật mà dân chơi một thời còn gọi là đạn keo hay đạn cu li.
Trong đó hai viên có màu đỏ, còn một viên còn lại có màu xanh lam tương ứng với ba đạo ánh sáng hai đỏ một xanh đã bay vào tay Lâm Mỹ Anh.
Ngoài ra ba viên... bi này đều trong suốt óng ánh khiến bất kỳ ai nhìn vào đều nghĩ ngay đến đạn keo trong truyền thuyết trước khi liên tưởng đến sang xịn mịn hơn là ba viên ngọc.
Ngay lập tức khi nhìn vào ba viên ngọc trong suốt không khác gì đạn keo ngay trong lòng bàn tay mình.
Trần Lâm bất giác nhớ về tuổi thơ, cái thời trẻ trâu oanh oanh liệt liệt trốn học đi bắn bi bị mẹ rượt đánh...
Ôi tuổi thơ... tuổi thơ lại ùa về khiến người ta xúc động... đáng tiếc dù Trần Lâm vẫn trẻ trâu như ngày nào nhưng mọi thứ đã không còn...
Tuy nhiên ba viên bi kia không phèn như vẽ ngoài của chúng.
Ngay khi chạm vào ba viên bi này một bảng thông tin lập tức hiện lên trước mặt Trần Lâm khiến Trần Lâm không nhịn được ngây người.
Rõ ràng vật mà hệ thống dành riêng cho các nhân hình chủng tộc tiêu biểu nhất là nhân loại không hề thua kém dị thực vật của hung thú, thậm chí xét theo một góc độ nào đó còn hơn.
Thứ “đạn keo” kia được hệ thống gọi với một cái tên khá oách là Bảo Ngọc Cổ Đại, công dụng của chúng đều liên quan đến năng lực của người chơi.
Tổng cộng có đến ba màu tương ứng với ba loại khác nhau và đem đến những năng lực khác nhau.
Trong đó, viên màu đỏ Trần Lâm đang sở hữu hai viên có tên là Ngọc Cường Hóa.
Ngọc Cường Hóa ý nghĩa như tên chính là cường hóa năng lực vốn có của người chơi lên một tầm cao mới.
Có thể tăng về chất, cũng có thể tăng về lượng hoặc cũng có thể là cả hai, tất cả hoàn toàn phụ thuộc vào tổ tiên phù hộ.
Ví dụ như năng lực Sắc Thép Cường Hóa cực kỳ phổ biến của nhân loại, tuy nhiên phần lớn người sở hữu năng lực này đều chỉ có thể sắc hóa một phần cơ thể...
Nếu tên nào đó dùng đến Ngọc Cường Hóa sẽ có ba trường hợp xảy ra.
Một là hắn sẽ tăng về lương tức là có thể sắc hóa toàn thân giống như hai người Trương Long và Triệu Hổ.
Còn hai là hắn sẽ tăng về chất vẫn chỉ hoá được một bộ phận trên cơ thể nhưng lại là vàng hoá hay kim cương hoá.
Dĩ nhiên nếu tổ tiên gánh cong lưng như tên Huyết tổ nào đó thì rất có thể sẽ bay cao bay xa trở thành một người kim cương.
Còn viên màu xanh lam Trần Lâm chỉ có một viên kia có tên là Ngọc Hoán Đổi.
Ngọc Hoán Đổi công dụng vô cùng đơn giản chính là đổi năng lực đang có của người chơi thành một năng lực khác.
Có thể sẽ may mắn đổi được năng lực khác ngon hơn, nhưng cũng có thể sẽ đen như mõm chó đổi được năng lực còn phèn hơn năng lực trước đó của mình.
Cái này vẫn là do tổ tiên phù hộ độ trì.
Tuy nhiên khốn nạn hơn là tương tự như dị thực vật, mỗi loại ngọc chỉ có tác động một lần lên một người chơi mà thôi, nếu dùng Ngọc Hoán Đổi rồi thì không thể đổi lại được nữa.
Thế nên cái Ngọc Hoán Đổi này nhìn chung khá là gan gà, trừ khi thành phần đen như chó năng lực quá rác mới dùng đến nó cầu may.
Ngoài ra còn một loại nữa rất hiếm nhiệm vụ này không ban thưởng cho Trần Lâm, đó là Ngọc Năng Lực
Ngọc Năng Lực công dung có thể nói là không khác gì dị thực vật khi cho người chơi thêm một năng lực nữa, từ đó ngươi chơi sẽ có thể có hai loại năng lực hoàn toàn khác nhau, chiến lực mà thứ ngọc này có thể mang đến không cần nói nhiều cũng hiểu.
Thế nên Ngọc Năng Lực có thể nói là quý giá nhất trong ba loại.
Dĩ nhiên cái năng lực mới kia có ngon hay không thì vẫn phải do tổ tiên phù hộ.
Nhìn chung tuy vô cùng bá đạo nhưng bộ ba loại ngọc của Bảo Ngọc Cổ Đại vẫn mang tính chất hên xui khá là cao.
Tuy nhiên không thể phủ nhận sức mạnh của nó có thể đem đến cho những chủng tộc nhân hình nhất là nhân loại là vô cùng lớn, không hề thua kém gì với dị thực vật trong cộng đồng hung thú.
Thế nên ngay khi cảm nhận được đám người Vương Triều đang hối hả chạy vào hẻm núi...
Trần Lâm lập tức nổi lên ý niệm tẩu tán ba viên ngọc này.
Chỉ là hơn chục con mắt xung quanh đều đã thấy Trần Lâm đang giữ phần quà gì đó của hệ thống, chừ khi Trần Lâm trở mặt với đám người Vương Triều nếu không thì không thể có chuyện muốn nuốt là nuốt hết được...
Bên kia Phương Tuấn cũng nhận ra được ý niệm muốn độc chiếm ba viên ngọc kỳ lạ kia...
Dù tạm thời chưa xác định được ba viên ngọc kia có tác dùng gì nhưng bảo vật trước mắt Phương Tuấn vẫn tiến lên lạnh giọng nói:
- Trần tiểu huynh đệ, hẻm núi này do Viễn Đông phát hiện ra...
- Thứ kia cũng nên để cho Viễn Đông xử lý...
Nghe thấy thế toàn trường đều không nhịn được kinh nghị nhìn Phương Tuấn rồi ngơ ngác nhìn lại Trần Lâm cuối cùng rời trên ba viên ngọc trong tay hắn.
Ngay lập tức không ít quân nhân bắt đầu âm thầm bao vậy Trần Lâm và Lâm Mỹ Anh, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào ba viên ngọc trong tay Trần Lâm, cái niềm vui sướng khi được thoát ra bên ngoài đã hoàn toàn biết mất cũng như chả ai nhớ đến nhờ ai mà họ được thoát ra ngoài.
Thấy thế Trướng Thiết không khỏi nhíu mày muốn tiến lên nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
Xét về tình lẫn về lý Trần Lâm đứng ra gánh cái game này nhớ thế mọi người mới thoát ra được, phần thưởng của hệ thống thuộc về hai người Trần Lâm là chuyện thiên kinh địa nghĩa...
Tuy nhiên “hoài bích có tội”, trước phần thưởng xưa nay chưa từng xuất hiện của hệ thống ban tặng, bất kỳ ai cũng không nhịn được nổi lòng tham lam hoặc cũng có thể là đối kỵ.
Mặc dù bản thân chưa chắc sẽ đạt được nhưng cũng không để kẻ khác dễ dàng ăn ngon.
Đứng trước lợi ích đạo lỳ gì đó đều không quan trọng, đó là nhân tính...
Ngược lại bị đám người Phương Tuấn trở mặt, Trần Lâm chỉ khẽ nhếch mép mỉm cười nhìn vào ba viên ngọc trong tay mình.
Ngay từ lúc thấy Lâm Mỹ Anh là người duy nhất chân chính nhận được phần thưởng của hệ thống...
Dù lúc đó chưa biết là gì nhưng Trần Lâm đã có thể chắc chắn đám người Phương Tuấn và thậm chí cả nhóm người Vương Triều đang đến rất có thể cũng sẽ vì chúng mà trở mặt, thế nên Trần Lâm cũng chả thấy gì kinh ngạc.
Trước hai chữ lợi ích cha con còn trở mặt huống chi chỉ là cái quanh hệ hợp tác thể này.
Đáng tiếc Huyết tổ đại nhân không phải kẻ dễ ức hiếp.
Nhìn ba viên ngọc hai đỏ một xanh trong tay, Trần Lâm đã có chủ ý khẽ mỉm cười liếc nhìn một vòng rồi lạnh lùng nhìn tên Phương Tuấn kia.
Cái thằng mặt L này đúng là nên hảo hảo hỏi thăm sức khỏe một chút...
Cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của Trần Lâm, Phương Tuấn có phần hoảng sợ vô thức lui về phía sau một bước.
Tuy nhiên rất nhanh Phương Tuấn đã lấy lại được bình tỉnh không chút sợ hãi cười lạnh nhìn Trần Lâm nói:
- Hẻm núi này do chúng ta tìm ra, nhiệm vụ kia được hoàn thành cũng nhờ một phần sức của chúng ta...
- Ta nói lại một lần nữa phần thưởng kia của hệ thống tốt nhất nên để Vương đại nhân định đoạt...
- Ngươi đừng nghĩ có thể độc chiếm chúng...
Đúng là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng...
Phương Tuấn có gan lớn giọng với Trần Lâm như thế chắc chắn là do sở hữu năng lực cảm ứng gì đó, hắn đã cảm nhận được đám người Vương Triều đang đến mới dám đứng ra sủa mấy tiếng với Trần Lâm như vậy.
Tuy nhiên, Phương Tuấn không hề biết rằng những kẻ từng sủa thế này trước mặt Trần Lâm chưa có tên nào sống thọ.
Híp mắt nhìn Phương Tuấn, Trần Lâm không nói một lời chỉ khẽ nhếch mép mỉm cười, một nụ cười thật là tỏa năng...
Nhưng ngay sau núi cười đó, bằng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai Trần Lâm lập tức rút kiếm chém tới, ánh kiếm bàng bạc bằng tốc độ cực nhanh lướt đi trong không khí khiến gần như không ai thấy gì chỉ thấy được một ánh sáng lóe lên.
Rất may năng lực của Phương Tuấn của liên quan đến cảm ứng và bản thân hắn cũng được rèn giũa trong không gian thí luyện kia nhiều lần, nhờ thế dù thi lực hoàn toàn không theo kịp tốc độ xuất thủ của Trần Lâm nhưng cơ thể Phương Tuấn vẫn làm theo bản năng lui người ra sai né tránh.
Tuy nhiên dù bị huyết giáp ma nhân Asura hành cho lên bờ xuống ruộng, nhưng Trần Lâm vẫn là tồn tại mà đám nhân loại nhỏ bé này không thể trêu chọc được, nhất là về khoản tốc độ.
Dù cơ thể đã phản ứng vô cùng nhanh, nhưng trước tốc độ tuyệt đối ánh kiếm bàng bạc vẫn chém một đường dài trên ngực của Phương Tuấn, máu tươi theo đó phun ra thành một đường dài, lực đạo không hề nhẹ từ nhát chém khiến Phương Tuấn như diều đứt dây bay ra sau ngã bịch xuống đất rên rỉ.
Mọi việc diễn ra quá nhanh, đến khi Phương Tuấn ngã xuống đất ôm lồng ngực nhuộm máu không ngừng rên rỉ ế trong đau đớn...
Mọi người mới kịp nhận ra Trần Lâm đã xuất thủ còn suýt chút nữa đưa Phương Tuấn về với ông bà, tất cả mọi người đang vây quanh đều bất giác lui ra sau một đoạn cảnh giác nhìn tên thiếu niên đang cầm lấy một thanh katana siêu to khổng lồ lạnh lùng đứng đó kia...
Lúc này mọi người mới nhớ ra một sự thật, tên thiêu niên trước mặt chính là kẻ đã đánh một trận với huyết giáp ma nhân Asura tồn tại có thể giết chết bất kỳ ai trong bọn họ một cách dễ dàng và Trần Lâm hiển nhiên cũng làm được chuyện đó.
Nhânn ra tên thiếu niên trẻ tuổi này sẽ không ngại giết bất kỳ ai và chọc vào hắn đồng nghĩa với cái chết, mọi người đều không nhịn được hoảng sợ trán ra xa...
Cứ thế Trần Lâm một người chấn hiếp toàn trường khiến những quân nhân bất kể phe cánh Phương Tuấn hay Trương Thiếu đều lui ra xa, cũng như không ai quan tâm đến phần quà gì đó của hệ thống nữa.
Dù sau ba viên bi kia có chia kiểu gì cũng không đến lược họ có phần, mạng nhỏ của bản thân mới là quan trọng lộn xộn bị chém chết xuống dưới địa phủ lão Diêm Vương vui tính ghi vào sổ chết do chơi ngu lại khổ.
Thấy thế Trần Lâm khẽ nhếch mép cười lạnh rồi liếc nhìn Phương Tuấn cũng đang gắng gượng bò ra xa.
Rất may cho Phương Tuấn, Trần Lâm tạm thời chưa muốn giết hắn cũng như không có thời gian nên chỉ cảnh cáo cái nhẹ mà thôi.
- Lần này nàng đã chiến đấu rất khá...
- Thứ này tạm thời thưởng cho nàng trước tối này ta lại thưởng thêm...
Mặc kệ Phương Tuấn đang bò dưới đất, Trần Lâm đưa viên Ngọc Cường Hoá màu đỏ thẩm cho Lâm Mỹ Anh rồi mỉm cười lòng nói nói.
Cầm lấy viên Ngọc Cường Hoá mà Trần Lâm đưa cho, Lâm Mỹ Anh sớm đã biết được công dụng của viên ngọc kia khẽ mỉm cười vui vẻ.
Tuy nhiên thứ này vốn là của nàng, bản thân Lâm Mỹ Anh cũng biết chắc Trần Lâm chỉ cầm chơi thôi kiểu gì cũng sẽ cho nàng, vui vẻ như vậy chỉ sợ 100% là vì phần thưởng đặc biệt đến tối Trần Lâm thưởng cho rồi.
Cứ thế cầm lấy viên Ngọc Cường Hoá trong tay, tầm niệm vừa động một bảng thông báo lập tức hiện lên trước mặt Lâm Mỹ Anh.
———————————
Ting...
Ngươi chơi muốn sử dụng Ngọc Cường Hoá để cường hoá năng lực Huyết Sắc Tăng Phúc hay Huyết Giáp?
X. Huyết Sắc Tăng Phúc.
Y. Huyết Giáp.
———————————
Cũng như bất kỳ thành viên team nhân loại của Huyết tộc, ngoài năng lực của bản thân sẽ nhận thêm một loại năng lực đặc trưng chính là Huyết Giáp.
Thế nên Lâm Mỹ Anh có thể nói là thành phần siêu cấp vip-pro khi có hai năng lực là Huyết Sắc Tăng Phúc và Huyết Giáp.
Tuy nhiên Ngọc Cường Hoá chỉ cường hoá một mà thôi, làm gì có chuyện một phát ăn hai.
Ngoài ra đây là lần đầu nhưng cũng là lần cuối, mỗi một cá thể chỉ có thể dùng Ngọc Cường Hoá một lần mà thôi.
Thế nên Lâm Mỹ Anh chỉ có thể chọn một trong hai năng lực của mình để cường hoá.
Tuy nhiên với tình hình trước mắt bị hơn chục nhân loại bao vây, Lâm Mỹ Anh không thể cường hoá Huyết Giáp được nên cũng không nghĩ nhiều lập tức chọn cường hoá cho Huyết Sắc Tăng Phúc.
Ngay lập tức viên Ngọc Cường Hoá màu đỏ tươi trong tay Lâm Mỹ Anh vỡ nát hóa thành một đạo huyết quang bay vào người Lâm Mỹ Anh.
Ngay sau đó mặt Lâm Mỹ Anh khẽ biến sắc không nhịn được rên lên một tiếng đau đớn quỵ xuống đất, huyết quang theo đó điên cuồng tỏa ra từ người nàng, cơ thể mảnh mai run lên nhè nhẹ dường như đang phải chịu sự đau đớn vô cùng lớn.
Chứng kiến cảnh kia, dù cực kỳ kiêng kỵ Trần Lâm như mọi người vẫn không nhịn được tò mình nhìn sang.
Dù sao bất kỳ ai cũng muốn biết viên ngọc nhìn như đạn kéo kia có công dụng gì.
Chỉ là không ngờ nó lại khiến người dùng đau đớn đến vậy.
Ngược lại Trần Lâm cũng thoát giật mình vô cùng lo lắng tiến đến cạnh Lâm Mỹ Anh, bộ dạng chân tay luống cuống không biết phải làm sao...
Trần Lâm chỉ nghĩ cường hoá năng lực chỉ thoáng một cái là xong nhưng không ngờ nó lại khiến người dùng đau đớn đến mức ngã xuống đất như vậy.
Đáng tiếc Trần Lâm lại quên rằng năng lực của một người chơi không phải tự dưng mà có mà liên quan trực tiếp đến đặc tính cơ thể của người chơi, có thể là huyết thống đặc biệt, thói quen sinh hoạt hay đặc điểm cơ thể.
Điển nhìn như một người sở hữu trọng lượng tầm 100kg cùng thân hình béo tốt như lão Tiền Đa Đa thì không thể nào sở hữu năng lực Gia Tốc hay cái gì khác tốc được, cho dù có dùng Ngọc Hoàng Đổi hay Ngọc Năng Lực thì 100% cũng không thể nào cho ra năng lực liên quan đến tốc độ được.
Bởi lẽ đặc tính cơ thể như thế không phù hơn với năng lực Gia Tốc, hay nói đúng hơn là cơ thể sinh ra năng lực và cường hoá năng lực thật chất là cường hoá cơ thể.
Ngược lại nhân rộng ra vấn đề...
Thay đổi năng lực hiển nhiên không phải là thay đổi cơ thể, mà là rẽ nhánh cơ thể đi theo một đặc điểm khác vốn có bên trong cơ thể.
Còn Ngọc Năng Lực bá đạo hơn khi không thay đổi năng lực vốn có kia mà trực tiếp kích hoạt một đặc điểm khác của cơ thể, từ đó không rẽ nhánh mà là chơi hai nhánh...
Dù sao một cơ thể không thể chỉ có một đặc điểm...
Một con người vừa có thể khỏe mạnh sử hữu loại năng lực liên quan đến Hoàng Quang Tăng Phúc hay Sắc Thép Cường Hoá nhưng cũng có thể vừa nhanh nhẹ theo hướng Gia Tốc đều được.
Thế nên dù đúng là có mang tính chất may mắn, nhưng cái may mắn nào cũng đều dựa trên một cơ sở nào đó có thể tính toán được và tương lai sau này nhân loại đúng là có thể đại khái suy đoán được những loại năng lực nào đó mà người chơi có thể sở hữu dự trên đặc điểm cơ thể của hắn.
Dĩ nhiên tỷ lệ trúng không được cao...