Thân là một sát thủ lại xuất thủ đánh lén không thành, con thây ma em bé không hề ham chiến lập tức quay người bỏ chạy.
Đáng tiếc đối thủ của nó lại là nữ nhân máu chó ôm hàng nóng Lâm Mỹ Anh và thanh niên quá nhanh quá nguy hiểm Lôi Triết, khiến đại thây ma tầng thứ vương giả như nó phải ăn quả đắng bị đối phương chém bị thương phải ôm lấy thương thế bỏ chạy.
Rất may cho con thây ma em bé năng lực của nó lại là độn thổ.
Lợi dụng lúc Lôi Triết lơ là thể hiện trình với Lâm Mỹ Anh, con thây ma em bé đã ôm lấy cánh tay bị thương chui xuất đất trốn đi mất.
Sức mạnh của Lôi Triết lại là tốc độ, một đường kiếm sắc bén quét qua tuy chém một đường dài trên mặt đất nhưng không mang uy lực gì lớn để con thây ma em bé kia thành công bỏ chạy.
Đang muốn thể hiện sức mạnh... à không phải là tốc độ của bản thân trước mặt Lâm Mỹ Anh lấy le thì không may để con mồi chạy đi mất.
Thanh niên Lôi Triết lần đầu tiên trong đời thấy được con sông quê con sông quê là gì, chỉ biết len lén nhìn Lâm Mỹ Anh.
Chỉ là đáng thương cho thanh niên rất có thể là lần đầu tiên để ý đến một người khác phái, đối tượng của Lôi Triết lại chả buồn quan tâm đến hắn chỉ tập trung bảo vệ Bích Ngọc, có chăng chắc chỉ có đôi lúc khẽ liếc nhìn bóng lưng của thanh niên phía xa đang đánh nhau với một con quái vật khổng lồ đúng nghĩa đen.
Tính ra thì cũng không thể trách thanh niên Lôi Triết và cả tên Mạnh Cường trước đó mà chỉ có thể trách Trần Lâm hay đúng hơn là huyết mạch Huyết tộc quá mức máu chó.
Đơn cử như mỹ phụ Huỳnh Dao người từng chỉ là một bà nội trợ bị chính năng lực của mình phản hệ suýt bỏ mạnh, nhưng giờ đã trở thành đại thống lĩnh thủ hộ phía tây Huyết tộc đối đầu với thi đàn của thây ma vương Thi Hoàng.
Huỳnh Dao mới chính là đỉnh của chóp trong vấn đề vượt khó vương lên.
Lâm Mỹ Anh có thể nói là một trong những con gà lười biếng nhất của Huyết tộc rồi, nhưng độ máu chiến ăn trong huyết mạch vẫn không thể xem thường.
Dù sao thì hiện tại cũng là mạt thế, những con bán bèo vô dụng chỉ biết ngửa cái âm hộ mình ra làm công cụ để sinh tồn không phải là ít...
Chính vì thế những nữ nhân biết chiến đấu trở thành hàng hiếm và ở một góc độ này đó nam nhân lại bị những nữ nhân cá tính mạnh mẽ thu hút.
Đây là bản chất giống loài lưu trữ trong gen rồi.
Tuy nhiên quan trọng nhất vẫn là do Lâm Mỹ Anh quá ngọn.
Dù đã ra sức cải trang khuôn mặt che đi dung nhan của một người mẫu kiêm diễn viên nổi tiếng, nhưng sức người thì làm sao hơn được trang bị, cái thân hình bóc lửa kia của Lâm Mỹ Anh khó lòng mà giấu đi đâu cho được.
Thanh niên Lôi Triết tuổi trẻ phương cương lập tức bị khí tức anh thư hiếm có cùng thân hình ma quỷ kia thu hút, đáng tiếc người ta lại không hề quan tâm đến hắn.
Trở lại với đầu sỏ của mọi chuyện...
Huyết tổ đại nhân hồn nhiên không hề biết rằng lại có một thanh niên xấu số lại bị Lâm Mỹ Anh hớp hồn vẫn nhiệt tình chiến đấu cũng đại thây ma Cư Phách.
Cơ thể nhanh nhẹn như một cơn gió phát quang ba màu...
Trần Lâm không chút khó khăn né tránh từng quyền nặng nề của Cự Phách rồi thừa cơ vung kiếm chém vào đối thủ khiến đại thây ma này vô cùng tức giận nhưng lại không thể làm gì.
Trước một đối thủ quá nhanh nhẹn linh hoạt lại còn cầm theo vũ khí sát thương vô cùng lớn, cơ thể khổng lò của Cự Phách không giúp ích được gì nhiều còn trở thành khuyết điểm trí mạng.
Từng quyền phong nặng nè dù mang sức mạnh hủy diệt không ngừng đánh xuống nhưng chỉ phá hủy mặt đất dưới chân còn đối thủ thì gần như không chạm đến được khiến Cự Phách vô cùng tức giận.
Ngược lại, Trần Lâm có thể nói là vô cùng thư sướng không ngừng chơi đùa với đại thây ma này.
Bản thân Trần Lâm đã không sợ con thây ma khổng lồ này nay lại được Bích Ngọc tăng phúc, ba loại chỉ số sức mạnh, thể chất và cả tốc độ đều tăng lên gấp đôi, thực lại có thể nói là đại tăng...
Huyết mạch dường như sục sôi, từng cái hô hấp từng cái nhấc tay đều mang trong mình sức mạnh khủng khiếp, khiến Trần Lâm vô cùng sướng khoái thật sự rất muốn tung ra một quyền toàn lực sẽ để xem thế nào.
Tuy nhiên, nếu lỡ không may một quyền đánh chết tên thây ma Cự Phách này thật, chỉ sợ lại mang đến phiền phức không đáng có, Huyết tổ đại nhân chưa chơi dại đến mức đó nên chỉ đùa với thây ma to lớn này một chút.
Cứ thế Trần Lâm không ham chiến chầm chậm chơi với đại thây ma này, ngược lại Cự Phách dù rất muốn chiến nhưng lại không làm gì được đối thủ cũng đành vô dụng.
Đồi bên một lần nữa rơi vào thế giằng co.
Tuy nhiên đại quân Viễn Đông lại không thể mãi giằng co như thế...
Dù đã giết chết không ít thây ma, nhưng lớp lớp thây ma ngã xuống lại có lớp khác liều mạng vượt qua mưa đạn bập lên tử thi của đồng bạn mình để lao lên giết chết không ít quân nhân.
Dần dần 500 quân nhân tham gia chuyến đi này đã chết gần 200 người, trong khi cái giá phải trả cho gần một nữa quân lính bỏ mạng kia cũng là gần 2000 thây ma.
Nếu cứ tiếp tục như vậy hai bên sẽ rơi vào thế lưỡng bại câu thương đôi bên cùng chết.
Cùng chết với thây ma luôn luôn là một điều không đáng.
Không phải chỉ vì dân số nhân loại hiện tại ít đến thảm thương còn thây ma thì gấp 10.000 lần nhân loại, mà là vì một thây ma chết đi đồng nghĩa với đó là tiêu hao rất lớn.
Để bắn hạ được gần 2000 con thây ma kia thổi bay gần như một nửa thi triều, thì đại quân cũng thổi bay luôn một nữa số đạn lực mà mình đem theo, trong đó có cả những viên đạn pháo chỉ đang trong quá trình nghiên cứu sản xuất.
Tiêu hao thế này rõ ràng là không có lợi cho đại quân, dù có thật sự đánh hạ được thi triều này thì cái giá phải trả cũng quá lớn.
Gàooo...
Bất chợt một tiếng rống khủng bố chấn động cả thiên khung đến cả Viễn Đông cũng loáng thoáng nghe thấy đột nhiên vang lên...
Khiến cả đại quân lập tức hoảng sợ nhìn nhau...
Tiếng rống kia là tiếng rống giận đặc trưng của thây ma và còn mang trong mình một sức mạnh chấn áp nhất định chứng tỏa chủ nhân của tiếng rống kia là một con thây ma cao cấp cực kỳ khủng bố. Thậm chí rất có thể là một tồn tại còn khủng bố hơn cả tứ đại hung ma của đông hải.
Đây rõ ràng là âm thanh của tử thần báo hiệu ác ma đang đến.
Nghĩ đến đây đại quân lập tức lâm vào tuyệt vọng, Trần Lâm cũng nhíu mày không chơi với đại thây ma Cự Phách nữa mà nhìn về phái xa.
Thi ma cũng có lãnh thổ của riêng mình nhất là những gã có thực lực ngang nhau.
Tứ đại hung ma của thi đàn đông hải trên cơ bản đều dưới quyền đại thây ma Thi Thế Long nhưng Côn Khôi, Xích Ma, Quỷ Ảnh và Cự Phách đều có lãnh thổ của riêng mình.
Việc Côn Khôi và Quỷ Ảnh đồng thời xuất thủ trước đó đã là chuyện cực kỳ hy hữu khiến đại quân Viễn Đông trở tay không kịp suýt chút nữa bị đánh hạ.
Lần này không ngờ lại đen như vậy, không chỉ đụng phải Cự Phách mà rất có thể đại quân Viễn Đông sẽ đụng phải một đại thây ma khác.
Tuy nhiên khác với sự lo lắng của đại quân Viễn Đông.
Không hề có một con thây ma nào đến góp vui mà còn ngược lại thi triều đột nhiên quay xe ầm ầm rút lui, Cự Phách cũng vung quyền bức lui Trần Lâm rồi rống giận một tiếng quay người theo thi triều bỏ đi.
Cứ như thế thi triều bất kể lớn bé như bị ma đuổi bỏ mặc đại quân Viễn Đông cấp tốc chạy về phía đông hướng ra biển Đông.
Nhìn thấy thi triều khủng bố đến và đi như một cơn gió, các quân nhân đều không nhịn được kinh ngạc nhìn nhau.
Chỉ có Trần Lâm như đoán được gì đó khẽ nhíu mày thì thầm.
- Xem ra thi đàn đông hải gặp gì đó khá là phiền phức rồi.
Hiển nhiên tiếng rống giận kia không phải nhắm vào đại quân Viễn Đônb mà là một lời cầu cứu.
Cự Phách cũng vì lời cầu cứu kia mà bỏ qua cho con mồi trước mặt chạy đi hỗ trợ cho chủ nhân của tiếng rống giận kia.
Chỉ là không biết thần thánh phương nào lại chọc vào đám thây ma này, còn khiến đám thây ma não ngắn này phải gọi lính về trợ giúp.
Tuy nhiên mặc kệ như thế nào, lần này đại quân Viễn Đông nhớ vào sự kiện kỳ lạ hy hữu kia mà tránh được một cái kết bị thảm không mong muốn.
Nếu thi triều vẫn điên cuồng càn lên như thế kia, đại quân chỉ sợ sẽ tiêu hao không nỗi với đám thây ma này.
Chỉ là cái kết thế này cũng không phải quá tốt đẹp với đại quân “vận tiêu” lần này của Viễn Đông.
Không tính gần 200 quân nhân không may bỏ mạng cùng không ít đạn dược phải tiêu hao thì 3 chiếc xe bọc thép bị hai con cự lực thây ma liều mạng phá hủy cũng là một cái giá quá đắt với đại quân Viễn Đông.
Rất may Cự Phách bị Trần Lâm kiềm chân nếu không với sức phá hủy khủng bố kia đại quan chắc chắn sẽ còn thương vòng thảm khốc hơn nữa.
Ngoài ra những khẩu đại pháo cùng những chiếc xe tải chuyên chở đạn dược và nhu yếu phẩm vẫn còn nguyên, cuộc hành trình vẫn có thể tiếp tục.
Dĩ nhiên là phải chờ khi thi triều đã rút đi hoàn toàn.
Hiện tại nhiệm vụ quan trọng nhất của đại quân là cảnh giác đám thây ma này có chơi trò hồi mã thương hay không và chữa thương cũng như chôn cất cho những quân nhân không may bỏ mạng.
Gần 200 ngôi mộ nhỏ không có nỗi một cái bia được đào lên trở thành nơi an nghĩ cuối cùng cho những quân nhân không may bỏ mạng kia.
Dù sao hiện tại cũng là mạt thế người sống mới quan trọng, việc chôn cất thế này tránh để những hung thú ăn xác chết đến ăn thịt đã là tận tâm lắm rồi.
Không khí tang thương nặng nề bao trùm cả đại quan Viễn Đông, tuy sớm đã đoán được phần này sự trả đũa của đám thây ma điên kia nhưng nhìn đồng bạn cứ thế nằm lại tại đây vẫn khiến không ít quân nhân thẫn thời...
Một ngày nào đó trong tương lại, họ rất có thể sẽ lại phải tiếp tục chôn cất nhưng đồng bạn của mình như thế hoặc cũng có thể họ mới chính là những người nằm lại tại đây.
Mạt thế không ai đoán trước được điều gì...
Tuy nhiên vô cùng khốn nặn là trước khung cảnh tang thương mất mát kia...
Thành phần khốn nạn Trần Lâm lại vô cùng nhàn nhã nằm trên mu xe, đầu gối lên cặp đùi đẹp thon dài mê người của Lâm Mỹ Anh không ngừng trêu chọc người đẹp khiến Lâm Mỹ Anh vô cùng khó xấu hổ.
Còn khiến cả thanh niên Lôi Triết vô cùng gai mắt thoáng nhìn qua vài lần nhưng không nói gì, dù có chút say nắng Lâm Mỹ Anh nhưng Lôi Triết vẫn không phải thành phần tinh trùng lên não như tên Mạnh Cường trước đó đi đến kiếm chuyện với người ta.
Chỉ là thấy nữ nhân mình vô tình để ý lại bị thằng khác chơi đù, dù không liên quan thậm chí chưa nói được câu nào thì nội tâm vẫn hơi khó chịu, cái này anh em FA biết khá là rõ.
- Đại Kê Kê... lẫn này đúng là phải cảm ơn ngươi đã ra sức kiềm chân trên to con kia...
- Nếu không chắc đại quân lần này khó tránh kiếp số...
Bất chợt một giọng nói có phần mệt mỗi vang lên.
Lão Mã Hán bản mặt xanh xao như người suy thận chầm chậm tiến đến.
Hiển nhiên liên tục dùng đến hỏa cầu thuật với cường độ cao, thân thể của lão trung niên Mã Hán dù còn khá là trẻ khỏe này vẫn không thể chịu nỗi.
Nghe lão trung niên mình mặt như sắp chết đến nơi kia chơi bài vỗ mông ngựa...
Trần Lâm chỉ thoáng nhìn qua một cái không chút để ý cười cười nói:
- Ta chỉ hoàn thành nhiệm vụ của mình mà thôi...
- Huống chi nói như thế không phải lão đang tự khen bản thân vì quyết định dẫn ta theo lần này hay sao.
- Ha... ha... hiểu ta chỉ có tiểu tử ngươi...
- Nói thật việc dẫn người ngoài như ngươi tham gia nhiệm vụ này thay cho hai thương binh Trương Long và Triệu Hổ đã bị không ít lão đầu bò phản đối...
- Lần này ngươi thành công kiềm chân Cự Phách lập được đại công, để xem mấy tên ngu kia còn có thể nói gì... ha... ha...
Như được gãi đúng chỗ ngứa, lão Mã Hán không nhịn được cười phá lên nói.
Hiển nhiên chuyện về không gian thần bí kia vẫn là một bí mật của Viễn Đông tạm thời chưa muốn người ngoài biết được, việc lão Mã Hán dẫn theo một người ngoài như Trần Lâm tham gia đã vấp phải rất nhiều phản đối.
Tuy nhiên lời nói không bằng hành động, Trần Lâm một lần nữa ngăn cơn sóng dữ lập được đại công trước sự chứng kiến của đại quân.
Lần này trở về tên nào dám lộn xộn trước mặt lão Mã Hán được nữa.
Tuy nhiên Trần Lâm cũng chỉ thoáng cười cười liếc nhìn nữ nhân tóc hồng đứng phía xa lắc đầu nói:
- Là nhờ Bích Ngọc tiểu thư mà thôi...
- Không có nàng ta khó lòng chơi lại tên to xác kia.
Hiển nhiên Trần Lâm đang nói láo, không cần bất kỳ ai giúp sức Huyết tổ đại nhân vẫn dư sức chơi chết con thây ma to xác kia.
Tuy nhiên nếu xét theo góc độ Trần Lâm là một nhân loại thì công lao đúng là nhờ năng lực chúc phúc của Bích Ngọc thật.
Thế nên nghe Trần Lâm nói thế, lão Mã Hán cũng không chút dị nghị khẽ gật đầu liếc nhìn Bích Ngọc đang đứng cạnh thanh niên Lôi Phúc.
Quả thật có được một siêu support như Bích Ngọc đúng là may mắn của Viễn Đông.
Tuy nhiên trên đời này lại không có gì là toàn năng...
Năng lực của Bích Ngọc đúng là rất bá đạo nhưng độ bá đạo của nó lại hoàn toàn dự trên người được chúc phúc và không phải người nào cũng sẽ mạnh lên nhờ năng lực buff kia.
Đơn cử như chính lão Mã Hán là một ví dụ điển hình, ba đạo hoàng quang chúc phúc kia đắng lòng thay lại hoàn toàn không hợp với năng lực của lão. Thậm chia xét theo một góc độ nào đó năng lực kia cũng không hợp với cả người của Lôi gia.
Thông thường đối tượng để Bích Ngọc buff tốt nhất là những đối tượng mạnh về thể chất như hai thiết nhân Trương Long và Triệu Hổ, thanh niên Lôi Triết và cả tên trâu bò trá hình Trần Đại Kê.
Chỉ là khi không có những đối tương kia Bích Ngọc khó lòng phát huy ra được sức mạnh của mình.
Lão Mã Hán muốn kéo Trần Lâm theo lần này ngoài việc muốn test năng lực dạng nhãn mà lão đã suy đoán ra, thì một phần nguyên nhân khác chính là để làm đối tượng cho Bích Ngọc buff thay cho hai thương bệnh binh Trương Long và Triệu Hổ.