Edit: Tiểu Mộng
Beta: LengkengYJs
Người ta thường nói ban ngày nghĩ gì nhiều thì đêm mơ thấy nấy thật là đúng. Có thể là ý nghĩ muốn lăng nhục Phương Thanh của tôi quá mức mạnh mẽ mà ngay cả đến khi ngủ cũng mơ thấy nó.
Tôi chỉ nhớ rõ viết xong báo cáo thì cũng đã mười hai giờ đêm, Phương Thanh đã ngủ. Tôi nằm ở phía bên kia giường, chỉ chốc lát liền buồn ngủ. Sau đó tôi mơ mơ màng màng phát hiện mình đang mặc trên người một bộ đồng phục nhân viên phục vụ đứng giữa phòng ăn tráng lệ của một nhà hàng.
Chính giữa phòng ăn của nhà hàng có đặt một cái bàn rất lớn, nằm trên mặt bàn là một thân thể trần trụi. Chung quanh cái bàn tròn có vài người phục vụ vội vàng đem sushi và hoa quả đặt lên trên cơ thể trần trụi.
Tôi thao! Không thể nào, ăn yến tiệc trên người mẫu khoả thân!
Không đợi tôi kinh ngạc xong thì liền nghe có người bảo tôi:“Trần Bân, lại đây giúp nào!” Tôi hai lời chưa nói liền đi đến chiếc bàn tròn.
Phương Thanh mặt ửng đỏ nằm ngửa ở chính giữa cái bàn tròn, trước ngực cùng bụng đều là thức ăn. Nhất là hai đầu vú đều được phủ đầy hoa bách hợp và những miếng kiwi đã được cắt tỉa. Núm vú ở giữa giống như là nhuỵ hoa làm người nhìn thèm nhỏ dãi. Ngọc hành của cậu ấy cũng có xu thế ngẩng đầu, hoa quả càng xếp lên người cậu ấy thì nó càng nhếch lên. Một người phục vụ cầm lấy sốt cà chua trực tiếp nhiễu lên ngọc hành đã đứng thẳng của Phương Thanh. Cậu ấy bị kích thích “A” kêu một tiếng.
“Còn dư nho, để đâu cho tốt bây giờ?” Người phục vụ bên cạnh hỏi tôi.
Tôi nhận lấy quả nho rồi nói:“Để cho tôi đi!” Nói xong tôi liền tách mở hai chân Phương Thanh ra, đem từng quả nho mộtbỏ vào trong huyệt động của Phương Thanh. Tao huyệt cơ khát nuốt nho đến cuối cùng ngay cả ngón tay của tôi cũng muốn nuốt vào. Cậu ấy dùng tràng nhục mềm mại cắn nhanh ngón tay của tôi, không muốn cho tôi rút ngón tay ra.
Sau khi những người phục vụ chuẩn bị xong mọi thứ thì liền đứng sang một bên. Sáu người đàn ông là khách mời ngồi vây quanh bên bàn tròn chuẩn bị dùng bữa.
Bọn họ mỗi người trong tay một đôi đũa, gắp những miếng thức ăn trên người Phương Thanh. Đôi khi họ lại dùng sốt cà chua trên ngọc hành của Phương Thanh làm đồ chấm cho thức ăn. Phương Thanh cắn môi toàn thân không khỏi run rẩy. Âm mao dính nước chấm tạo thành một chỗ lầy lội, càng tăng thêm vị dâm mỹ.
Một vị khách trung niên dùng chiếc đũa kẹp lấy cái núm vú to đã sưng đỏ. Phương Thanh không nhịn xuống được mà rên lên.
“Thật có lỗi! Tôi tưởng là hoa anh đào. Vừa lớn vừa có màu hồng đẹp mắt, nam nhân rất ít người có đầu vú dâm đãng như thế.” Y nói xin lỗi nhưng trong giọng nói chẳng có một ý tứ xin lỗi nào, mà còn tiếp tục dùng đầu đũa chèn ép đầu vú của Phương Thanh.
Người nam nhân ngồi đối diện người khách trung niên hết nhìn đầu vú bên phải rồi đầu vú bên trái, nói,”Đầu vú của bên anh đã lên màu đẹp mắt thế rồi mà bên tôi vẫn chưa, tôi phải chơi nó thêm một chút mới được.” Nói xong liền cuối đầu một ngụm hàm trụ núm vú của Phương Thanh mà liếm cắn.
Phương Thanh vốn dĩ là người rất mẫn cảm, bây giờ lại bị người khác đùa bỡn chỗ mẫn cảm như thế, vậy nên tình dục như thủy triều dâng trào không ngừng. Cậu ấy khắc chế không được mà rên rỉ, mã mắt càng chảy ra nhiều tao thủy, xen lẫn trong sốt cà chua.
Vị khách ngồi ở bên chân Phương Thanh cầm đũa chọt ngọc hành thấm đầy sốt cà chua rồi dùng một chiếc bánh mì quyệt lên, “Lần này sốt cà chua có vị đặc biệt, hương vị không giống bình thường.” Chỉ dùng chiếc đũa thôi mà đã quá nghiện, vị khách đứng lên rồi cuối xuống hàm trụ lấy quy đầu của Phương Thanh mà ra sức hút mạnh.
Phương Thanh lộ ra dáng vẽ phóng túng, cái eo không tự giác mà hướng đến cái miệng của vị khách kia. Cậu ấy thích đến nỗi hai bàn tay mở ra, run rẩy áp chặt lên mặt bàn.
Ba vị khách còn lại cũng bắt đầu rời khỏi chỗ ngồi, tách ra hai chân Phương Thanh để chuẩn bị nhấm nháp mỹ vị ở đùi cậu ấy.
Một vị khách cường tráng dùng chiếc đũa đâm chọc ở cái đùi non nớt của Phương Thanh, quay đầu nói với những người khác:“Da thịt rất có độ co dãn, vị nhất định sẽ rất ngon, tôi phải nếm thử mới được.” Nói xong y vùi đầu cắn vào bắp đùi của Phương Thanh mà hấp liếm. Hai người thực khách kế bên đương nhiên không chịu nhàn rỗi ngồi nhìn. Họ dùng đũa đâm chọc vào miệng tao huyệt của Phương Thanh, đem mỹ thực bên trong moi ra ngoài.
Vị khách cường tráng nhìn động tác của hai người kia mà lắc đầu nói, “Chỉ như vậy làm sao mà có thể ăn được mỹ vị ngon nhất chứ,” Y chỉ vào huyệt khẩu đang mấp máy của Phương Thanh tiếp tục nói: “Đây là chỗ chứa thức ăn thượng đẳng nhất, đương nhiên phải dùng miệng đem thức ăn hấp ra mới sẽ không đánh mất độ ấm của cơ thể, các người xem tôi này.”
Chỉ thấy y vươn ra đầu lưỡi dài đem nếp uốn của Phương Thanh liếm một vòng. Huyệt khẩu mấp máy càng kịch liệt khi đầu lưỡi y đâm thẳng vào tràng bích, miệng không ngừng dùng lực ở trên tao huyệt mà hút. Thắt lưng của Phương Thanh liền trở nên mềm nhũn, giống như bị người khác hút hồn mà “A a” lãng kêu. Chỉ chốc lát vị khách tráng kiện kia liền đem một quả nho hút vào trong miệng, sau đó cắn chặt nó trưng bày thành quả cho những người khác xem.
Những vị thực khách khác thấy như thế cũng không đùa giỡn núm vú và ngọc hành của Phương Thanh nữa mà thay phiên nhau chui đầu vào mông của cậu ấy, dùng miệng liếm hấp tao huỵêt cơ khát. Thức ăn ngon cứ như thế mà được hút ra từ tràng đạo.
Tao huỵêt của Phương Thanh sáng sớm liền dâm đãng nở hoa. Cậu không nhịn được mà nâng mông, đem cánh mông trắng mịn, phì nhiêu hướng mặt những vị khách mà cọ cọ. Ngọc hành thẳng tắp nhếch lên dính đầy dâm dịch, miệng cũng rên to “Khách nhân, a ~ làm ơn nhấm nháp tao huyệt của em đi, a! Còn muốn, liếm sâu vào một chút nữa đi!”
Nhựng người phục vụ như chúng tôi chỉ có thể đứng một bên mà nhìn. Cảnh tượng trước mắt làm cho tính dục người xem được châm ngòi đến hết mức.
Chỉ chốc lát cảnh tượng trước mắt liền trắng trợn đổi thành một vị khách nằm ngửa trên mặt đất. Phương Thanh ngồi khoá lên dương vật của y mà lắc lư cái eo trắng mịn của mình, trước mắt cậu ấy còn có hai côn thịt nổi cộm gân xanh. Phương Thanh tràn đầy say mê mà vươn ra đầu lưỡi hồng liếm lên côn thịt, trượt lên trượt xuống mà hút lấy quy đầu. Hai tay của cậu ấy không ngừng chăm sóc cho những côn thịt còn lại. Một vị khách tráng kiện khác lại ngồi chồm hổm phía sau mông Phương Thanh mà trừu cắm.
Tiếp theo đó thì cảnh tượng đổi thành Phương Thanh nằm úp sấp, quỳ trên mặt đất. Vị khách trung niên ở mông Phương Thanh mà thao tao huyệt, vị khách tráng kiện cắm côn thịt của mình vào cái miệng nhỏ xinh của cậu ấy. Bởi vì côn thịt quá lớn mà khoé miệng của Phương Thanh không ngừng chảy nước bọt, trong mắt cậu ấy còn ánh lên tràn ngập vui thích. Hai nam nhân khác đem côn thịt chà xát bên nách Phương Thanh, còn hai người còn lại bắt lấy bàn chân trắng noãn của Phương Thanh mát xa dương cụ đã cương cứng lên của mình.
Sau đó họ bắt Phương Thanh dùng một chân mà đứng trên mặt đến, một chân khác thì bị họ nâng lên. Ở tư thế này để nam nhân cắm côn thịt vào, tao huyệt chống đỡ trước sau hai căn đại nhục bổng ngay cả nếp uốn cũng chẳng còn. Tao thuỷ giữ lại không được mà nhỏ thành giọt, tạo thành tiếng, rơi đầy trên đất. Phương Thanh bị một người nắm lấy cằm, quay đầu cậu ấy về phía sau mà kích tình liếm hôn. Những người khác không phải dùng côn thịt đâm chọt núm vú Phương Thanh thì là dùng côn thịt đánh lên bụng cậu ấy. Cả người Phương Thanh nghiễm nhiên bị người xem là chỗ để vui đùa, giải thoát dục vọng.
Tôi hưng phấn đến côn thịt nhảy dựng lên, vừa định dùng tay để giải toả thì liền nghe được có tiếng người kêu tôi: “Trần Bân? Trần Bân à?” Tiếp theo là một bàn tay nhỏ nhắn cố gắng lây động người tôi.
Tôi có chút không tình nguyện mở to mắt, Phương Thanh khoác trên người áo ngủ dài rộng, ngồi ở bên giường, ôn nhu nhìn tôi mỉm cười, “Đồ đại lười. Anh rời giường đi, em đã làm tốt bữa sáng chờ anh rồi … A!!”
Tôi một phen kéo lấy Phương Thanh, đem cả người cậu ấy áp đảo trên giường. Tôi cởi bỏ áo ngủ trên người cậu ấy, tách ra hai chân rồi đem côn thịt to lớn đã cương cứng cắm thẳng vào cúc nguyệt của Phương Thanh.
Phương Thanh giật mình mà mở to miệng, theo lực động của tôi mà mắt đã trở nên mơ màng. Ngoan ngoãn nằm trên giường tuỳ ý cho tôi muốn làm gì thì làm.
Sau đó Phương Thanh hỏi tôi vì cái gì mà hưng phấn, tôi chỉ nhún nhún vai tỏ ra không có gì quan trọng. Tôi giải thích rằng người ta năm mới còn ăn sủi cảo, tôi cũng phải lâu lâu cho huynh đệ của tôi được ăn mặn chứ. (Ý anh là xem người khác lăng nhục em hoài, lâu lâu cũng phải ăn em một lần cho thay đổi khẩu vị ^^)
Phương Thanh lấy tay xoa nơi riêng tư của tôi, uy hiếp tôi nói lời thật. Tôi cợt nhả nói tôi mơ thấy cậu ấy bị sáu người luân phiên đùa giỡn vì thế mà hạ thân liền cứng rắn. Phương Thanh nghe xong thế nhưng không có giận, chỉ là đỏ mặt hung hăng ấn mạnh lên thắt lưng của tôi rồi nhỏ giọng mắng yêu “biến thái”. Cuối cùng cậu ấy cũng không nói thêm gì. Tôi có chút kinh ngạc cũng có chút hưng phấn. Đã như thế thì tôi về sau lăng nhục cậu ấy có thể càng quá phận một chút.