Lưu Tử Tinh chùi trên mặt nạ ‘nước mắt’, tràn đầy đau khổ nói: “Làm người tốt quả nhiên khó! Chưa gì mà đã bị hiểu lầm rồi!”
Lệ Chi: “...”
Tốt cho một tiên nhân! Bộ dáng như thế đáng đánh!
Bên cạnh thiếu nữ đắn đo một hồi thì nói: “Hay là tha cho hắn đi...Nghe bộ dáng đó có vẻ như hắn đích thực là làm việc tốt...”
Lệ Chi bất lực trợn trắng: “Công chúa! Ngươi chẳng lẽ tin tên kia hồ ngôn loạn ngữ? Hắn ta bộ dáng thần thần bí bí, ngay cả mặt đều không dám lộ chắc chắn không phải cái gì người tốt!”
Thiếu nữ khó hiểu gãi gãi đầu: “Rốt cuộc là có bắt không?”
“Bắt! Đương nhiên bắt!” Lệ Chi tức giận nói.
Trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ, vị này Cửu Công Chúa là cái tấm chiếu mới a! Đều chỉ nghe người khác nói một hồi thì liền tin!
Bên cạnh mấy cái quân lính nhìn nhau, do dự nói: “Đại...Đại nhân...”
Lệ Chi ánh mắt như sư tử phệ nhân mà nhìn cái kia quân lính: “Cái gì!”
Nuốt ngụm nước bọt, cắn răng nói: “Thưa! Cái kia người biến mất!”
Nhìn lại vị trí Lưu Tử Tinh đứng vừa rồi, trống không một mảnh...
Lệ Chi: “...”
Tốc độ này...Thật nhanh...
Lưu Tử Tinh người đeo Áo Choàng Tàng Hình, sắc mặt thỏa thỏa đắc ý.
Hắn không tin nữ nhân kia có thể phát hiện hắn! Áo Choảng Tàng Hinh vật này thế nhưng là ngăn cho những người cách hắn trong vòng 5 đại cảnh giới trở lên nhìn thấy hắn! Cho dù là Hồng Hi Nguyệt ma nữ kia cũng tìm không thấy, nói chi là một cái không biết thân phận nữ nhân!
Lưu Tử Tinh bỗng dưng thở dài: “Ai! Làm cái người tốt mà cũng như vậy phiền phức a!”
Tại sao lại không có ai hiểu thấu ta tâm! Thật sự bất đắc dĩ a~
Tung ta tung tăng rời đi, bộ dáng còn rất yêu đời...
Lại đổi một thân trang phục, lần này không tiếp tục đeo mặt nạ mà làm cái dịch dung.
Trên phố xá sầm uất, một thiếu niên bộ dáng tầm thường đến không thể tầm thường hơn, so với người thường càng giống người thường...
Tiếp tục nối tiếp thú vui tao nhã, dạo phố a!
Lưu Tử Tinh biểu thị: Con đường tìm tới cơ duyên nhanh nhất chắc chắn là những con phố bán đồ cổ!
Cái gì dạo dạo mua món đồ cổ lại là vật vô giá, cái gì mà cơ duyên tiềm ẩn, cái gì mà...
Nói chung là đếm không hết, nhiều vô số kể!
“Thông báo khẩn! Thông báo khẩn!”
Lưu Tử Tinh hơi nhướng mày, nhìn về phía binh lính đang reo hò.
“Đế Quốc xuất hiện thành phần không ổn định! Hắn ta đang ẩn trốn trong đám đông âm thầm chia rẽ chúng ta! Cửu Công Chúa đã bị hắn ma trảo chạm vào! Nghị Gia Tam Thiếu cũng vì đó mà chết! Nếu có thông tin về tên cuồng đồ này thì hãy thông báo cho binh lính!”
Nói nói, hắn ta liền cầm lên một bảng vẽ.
Lưu Tử Tinh: “...”
Mặt nạ, áo đen rộng thùng thình, tóc dài, cao 1m9...
Đây không phải là ta sao? Con mẹ nó, động tác nhanh như vậy!
“Không phải liền giết 1 2 người sao, làm gì căng dữ vậy...” Lưu Tử Tinh bĩu môi nói thầm.
Hừ! Cho các ngươi tìm đến chết cũng không bắt được ta! Rõ ràng hi sinh nhiều như vậy đổi lại các ngươi lại muốn bắt ta?!
Nhân tình ở đâu!!
Chùi trên mặt vốn không tồn tại nước mắt, Lưu Tử Tinh lại tiếp tục dạo phố.
Đột nhiên bên đường một cái đại thúc kéo tay hắn, đê tiện cười: “Tiểu huynh đệ, muốn hay không...”
Lưu Tử Tinh cả người lạnh run, hất ra tay của đê tiện đại thúc, vẻ mặt kinh tởm nói: “Xin lỗi, ta không chơi gay!”
Đê tiện đại thúc: “???”
Ta vẫn chưa nói xong được không?
“Khụ khụ! Tiểu huynh đệ đừng vội đi, ta là muốn mời ngươi mua đồ! Là mua đồ!”
Lưu Tử Tinh nhìn bên hàng vài cái ‘made in China’ đồ cổ, hắn lạnh nhạt nhìn đê tiện đại thúc như thể muốn nói: Nhìn ta ngu lắm sao?
Nhưng đột nhiên trong lòng Hệ Thống có thông báo, Lưu Tử Tinh mắt sáng lên nhưng bề ngoài vẫn rất lạnh nhạt.
“Ngươi xem chiếc chén này chắc chắn là hàng giả! Màu đều muốn tróc ra!”
“Chiếc nhân nãy ở chỗ này cong cong vẹo vẹo, sờ vào tay thì lại quá mềm...”
...
Kể hết một lèo đồ vật, nói đến đê tiện đại thúc chảy mồ hôi hạt, đây là muốn phá hư hắn buôn bán a!
Lưu Tử Tinh dừng lại, sắc mặt hơi mỉm cười nói: “Nếu muốn buôn bán thì phải đem ra một chút thành ý a...”
Đê tiện đại thúc mắt sáng lên, con hàng này chắc chắn biết trong tay hắn có đồ!
“Đi theo ta...” Hắn nghiêm túc gật gật đầu nói.
Lưu Tử Tinh mỉm cười đi theo.
Không lâu sau, trong một con hẻm nhỏ, Lưu Tử Tinh cười nói: “Hàng đâu?”
Đê tiện đại thúc mỉm cười: “Thì ra là người trong giới, vậy thì liền đưa ngươi vài ba cái thành ý...”
Dứt lời, hắn rút ra...Bột trắng...
Lưu Tử Tinh: “...”
Phê mai thúy phiên bản Huyền Huyễn? Ngươi đây là chơi thật sao?
Đê tiện đại thúc cười nói: “Ta cái này hàng rất chất lượng, chơi xong đảm bảo quên đường về!”
“...”
Lưu Tử Tinh mặt biến đen: “Ta là muốn mấy thứ đồ trong người ngươi! Không phải thứ ma quỷ này!”
“...”
“Khụ khụ! Hiểu lầm, hiểu lầm! Hi vọng tiểu huynh đệ ngươi không có đồn bậy!” Đê tiện đại thúc cười xấu hổ, thu về phấn giã...
Sau đó hắn từ trong người móc ra một tấm lệnh bài: “Ngươi hẳn là biết Huyết Nguyệt Bí Cảnh chuẩn bị mở ra chứ nhỉ? Nghe nói lần này Đế Mộ sẽ xuất hiện, ta cái này lệnh bài chính là ít ỏi chìa khóa để đi vào trong đó!”
Lưu Tử Tinh mắt sáng lên, đây là Hệ Thống nói đồ vật a!
“Giá tiền?”
“Hắc hắc! Không mắc, không mắc! Chỉ 50 000 Linh Thạch!”
“...”
Không mắc? Lão tử cũng liền có 20 000 Linh Thạch là nhiều, ngươi cái này mà không mắc?
“100 Linh Thạch! Thứ này của ngươi chắc chắn là đồ giả!”
Đê tiện đại thúc một mắt ảo lòi nhìn Lưu Tử Tinh, lão tử 50 000 mà ngươi nói 100? Đây là cái gì mặc cả?
Hắn miễn cưỡng cười nói: “Ha ha! Tiểu huynh đệ nói đùa, của ta vật này thế nhưng là chất lượng cực kỳ! Ít nhất 49999 Linh Thạch!”
“...”
Giảm 1 Linh Thạch ngươi cũng nói được! Xem ra là gặp phải cái khó chơi a!
“Ai da! Ngươi đây là không hiểu! Lỡ như Đế Mộ không xuất hiện thì sao? Lỡ như vào đó mà đoạt không được đồ vật thì sao? 101 Linh Thạch!”
Đê tiện đại thúc: Tốt vô sỉ!
“Khụ khụ! Tiểu huynh đệ a! Ta vì tìm thấy thứ này thế nhưng bỏ ra đại giới, thậm chí bán đều có chút không nỡ!”
“Vậy sao ngươi lại đem ra bán?”
“...”
Nước đi này thật sự đéo thể lường trước được!
“Không nói nhiều! 102 Linh Thạch!”
“Ai da! Huynh đệ ngươi đây là muốn ép chết ta a! Ta nhường ngươi! 49997 Linh Thạch!”
“Ta chơi lớn! 110 Linh Thạch!”
“Vậy ta cũng liền lỗ một chút! 49990 Linh Thạch!”
Lưu Tử Tinh một mặt âm trầm mà nói: “Đây là người ép ta! 90 Linh Thạch!”
Đê tiện đại thúc: “???”
Cò kè mặc cả còn có thao tác thế này? Đi lùi giá???
“Tiểu huynh đệ a! Ta trên còn có mẹ già, dưới có con trẻ! Ngươi không thể ép như vậy a!” Đê tiện đại thúc bắt đầu dùng chiêu trò, khóc than nói.
Lưu Tử Tinh mặt hiện do dự, thở dài nói: “Đại thúc! Là ta sai!”
“Ô ô ô! Cảm tạ huynh đệ cảm thông! Vậy thì 49980 Linh Thạch đi, ta đây đã thua lỗ lắm rồi!”
Lưu Tử Tinh vỗ vỗ hắn vai, cười nói: “Đại thúc a! Ngươi nói rất đúng! Vậy ta liền trả 50 Linh Thạch đi!”
“...”
“...”
Cả hai yên lặng, đều vì đối phương vô sỉ mà sợ hãi! Đúng là kỳ phùng địch thủ a!!
Đê tiện đại thúc ánh mắt phát ra khác thường hào quang, lại lấy ra cái túi màu trắng, cười nói: “Huynh đệ ngươi hít một cái đi rồi chúng ta nói tiếp!”
Lưu Tử Tinh: “...”
Bộ nhìn ta khờ lắm sao? Ngươi nghĩ thứ mai thúy rẻ rách đó mạnh bằng của ta điếu cày? Cả Ngũ Tà Môn đều muốn đổi tên thành Nghiện Toàn Tông!!
Hắn thở dài một tiếng, lấy ra bản thân giấu sâu hung khí....Điếu cày!!
“Đại thúc ngươi hít thử thứ này! Đồ vật này thế nhưng là ta mất nhiều Linh Dược cùng với bay bảy bốn mươi chín ngày để luyện thành!”
Đê tiện đại thúc cầm lên điếu cày, mùi vị kỳ lạ làm hắn có chút do dự.
Lưu Tử Tinh cười nói: “Đừng lo, thứ này không có hại giống thứ bột trắng kia!”
Đê tiện đại thúc: “...”
Tại sao ta thấy có chút hố, tiểu tử này chắc chắn có lừa dối!
Nhưng mà hiếu kỳ đã ăn mòn hắn tâm, theo hướng dẫn của Lưu Tử Tinh, đê tiện đại thúc đốt lên điếu cày...
...
Trong ngõ trận chiến....Kết thúc!!
Lưu Tử Tinh cầm lấy lệnh bài, một mặt khinh thường nhìn hai mắt đỏ tươi, khói vụ che mặt đại thúc: “Muốn chơi với ta! Còn non lắm!”
“Tốt! T..ốt...Vui...Vẻ! Khụ khụ! Nãi...Nãi...Là...Ngươi...Sao?”
Tối hôm đó, đại thúc bán lệnh bài đốt lên điếu cày, làn khói vi vu che kín mặt, hắn như mơ thấy bà của mình...
Sự tích đại thúc hút điếu cày đến đây kết thúc...