Lưu Tử Tinh rất muốn nói: Là cái người trưởng thành! Ta muốn hết!!
Nhưng đó chỉ là ước mơ, mà ước mơ lại chỉ là mơ ước…
Khóe miệng cười khổ nhưng sau đó lại bình thường, hắn lại định ra cái mục tiêu! Đánh bại tất cả giành lấy Hạng Nhất!!
Trong lòng đã chuẩn bị đủ loại đại giới, lần này sẽ phải đem ra không ít thủ đoạn a!
Ngoài hắn ra Triệu Vũ cùng Tống Tuyền Vi đều là Khí Vận Giả, thực lực chắc cũng san sát hắn, điều này làm Lưu Tử Tinh phun tào, Hệ Thống rõ ràng là ngưu bức một nhóm nhưng lại cần nhân phẩm cực tốt người mới làm được, vào tay hắn thì lại thành tầm trung…
Khóc không ra nước mắt, bảo bảo trong lòng khổ! Hức hức!
Lưu Tử Tinh sờ sờ chân chó của Phệ Thiên: “Một hồi ngươi cũng phải đánh! Đừng có mà tưởng bở!”
Phệ Thiên: “…”
Ta còn chưa nói gì được không?
Khóc không ra nước mắt, cẩu cẩu trong lòng khổ! Gâu gâu!
Không nói gì, đi tìm bản thân Võ Đài.
Chưa gì một canh giờ đã trôi qua, Lưu Tử Tinh chán ngán ngồi trên Võ Đài đợi bắt đầu chiến đầu.
Bên cạnh Phệ Thiên còn đang nhàn nhã gặm cốt bổng của nó.
Một thú một người bộ dáng bị chung quanh bắt được, ánh mắt đều thể hiện không hài lòng thần sắc.
Ngoại Môn phía trên Quan Tinh Lâu một nhóm gần trăm người tụ họp.
Sắc mặt nhàn nhã mà nhìn về phía xa quãng trường, dù khoảng cách xa gần trăm cây số bọn người vẫn như có thể nhìn thấy một cách rõ ràng.
Nếu Lưu Tử Tinh ở đây nhất định sẽ kinh ngạc, lão già ở chính giữa bộ dáng có vẻ là địa vị cao nhất hắn thế nhưng có gặp một mặt!
Chính là cái kia Tịnh Ninh! Cực Tốc Quỷ Trảo của hắn cũng từ lão tác quái mà ra!
Tịnh Ninh nhàn nhã ngồi trên ghế môi nhấp miếng trà, xuyên qua trăm cây số nhìn Lưu Tử Tinh lười biếng nằm trên Võ Đài.
Khóe miệng nhịn không cong lên: “Không ngờ nhanh như vậy đã Tụ Linh, thật bất ngờ a…”
Bên cạnh uy nghiêm trung niên nhân cười hỏi: “Nhạc phụ, ngươi nói là ai?”
Tịnh Ninh hơi lườm Ngũ Tà Môn Tông Chủ Tống Hiền: “Tiểu tử ngươi cũng thật nhiều chuyện, đều qua nhiều năm như vậy tính nết vẫn không thay đổi!”
Tống Hiền: “…”
Ta nói sai cái gì sao?
Tịnh Ninh uống miếng trà rồi nói: “Xem đi! Năm nay Thiên Tài nhiều, một nhóm sau 3 tháng liền có 5 cái Tụ Linh Cảnh Tu Vi! Còn có hay không giấu diếm thì không chắc…”
— QUẢNG CÁO —
Tống Hiền nghiêm túc gật gật đầu.
Thiên tài nhiều chứng tỏ Ngũ Tà Môn chuẩn bị được chấn hưng! Cũng đồng nghĩa theo thời gian sẽ xuất hiện rất nhiều phiền phức!
…
Đang nằm nghĩ ngơi Lưu Tử Tinh đột nhiên đứng dậy, nhìn về đứng trên không lão giả.
Có người hò hét hưng phấn.
“Ngoại Môn Đại Trưởng Lão a!!”
Ngoại Môn Đại Trưởng Lão! Tiền Hận Thiên! Ngũ Tà Môn bên trong được yêu thích nhất người, tuy nói Ma Đạo tàn khốc nhưng vẫn có một ít dị loại.
Tiền Hận Thiên chính là số ít dị loại đó, tên tuy có vẻ là cái người hung ác nhưng thực chất lại hòa hòa ái ái, là cái yêu thương tiểu bối lão gia hỏa!
Lưu Tử Tinh nhớ tới đủ loại truyền thuyết tươi đẹp về lão thì sắc mặt im lặng, cá tính như vậy người mà leo lên được Đại Trưởng Lão cái này chức vụ?
Có thể là thật, có thể là đang đóng giả, hắn cũng không lo những việc này…
Tiền Hận Thiên hét lên: “Im lặng!”
Chung quanh im phăng phắt, xem ra rất có vị trí đối với đám người!
Tiền Hận Thiên khuôn mặt hòa ái mỉm cười: “Ngũ Tà Môn mỗi năm một lần vì chào đón mới Nhập Môn Đệ Tử sẽ tổ chức Nhập Môn Đại Tỉ Thí! Đây là cơ hội cho các ngươi thể hiện! Đồng thời cũng có thể cướp đi của các ngươi sinh mệnh!”
“Đánh không được thì nhận thua! Nếu không nhận thua thì có bị đánh chết cũng không oán được ai!”
“Phần thưởng dành cho thắng lợi người như sau!”
“Hạng nhất: 5000 Tích Phân! Được đổi lấy 1 loại Thuật Pháp! 10 viên Tụ Linh Đan! Được phép tiến vào Huyền Ma Vực tìm kiếm thời gian 1 ngày!”
“Hạng hai: 2500 Tích Phân! Được đổi 1 loại Tam Giai Võ Kỹ! 5 viên Tụ Linh Đan! Thời gian vào Huyền Ma Vực tìm kiếm nửa ngày!”
“Hạng ba: 1000 Tích Phân! Được Đổi 1 loại Nhị Giai Võ Kỹ! 5 viên Tụ Linh Đan! Thời gian vào Huyền Ma Vực tìm kiếm 3 canh giờ!”
…
“Từ hạng 10 đến 100: 100 Tích Phân! Một môn Nhất Giai Võ Kỹ! 10 viên Luyện Thể Đan!”
“Giao chiến không từ thủ đoạn! Miễn có thể sống sót! Vòng thứ nhất 100 Võ Đài bên trên đứng còn 10 người xem như kết thúc! 1000 người tiến vào vòng sau tiếp tục tranh đấu!”
“Trong đó có thể nhận thua! Nhập Môn Đại Tỉ Thí bắt đầu!!!”
“Keng! Keng! Keng!” Tiếng trống như đánh vào tai.
Lưu Tử Tinh vẫn còn ngây ngô đếm số: “Mười ngàn người chỉa cho một trăm, thì có một trăm người trên một Võ Đài…”
Bên cạnh thiếu niên thấy hắn lơ là thì ánh mắt hung ác, khỏe miệng cong lên dữ tợn nụ cười rút ra trường kiếm đâm về Lưu Tử Tinh.
— QUẢNG CÁO —
“Keng!” Dưới ánh mắt run sợ của thiếu niên, trường kiếm chém về Lưu Tử Tinh như đụng vào bàn thạch thế nhưng trực tiếp nứt vỡ!
“Hả?” Lưu Tử Tinh nghi vấn nhìn thiếu niên.
Thiếu niên cười khan: “Haha! Huynh đệ…”
Lưu Tử Tinh nhìn Phệ Thiên: “Tên này ta hấp thu hay ngươi?”
Thiếu niên bị dọa cho mặt trắng, định giơ tay lên đầu hàng thì đã bị Phệ Thiên mồm máu cho thôn phệ.
Không một tiếng động lặng lẽ chết đi, cảnh tượng như này diễn ra khắp nơi!
Đáng sợ nhất là những Võ Đài có Tụ Linh Cảnh, chiến đấu hoàn toàn thiên về một phía!
Lưu Tử Tinh bẻ bẻ cổ tay: “Răng rắc!”
Mùi máu tươi cùng xác chết làm sau lưng Phàm Ăn Chi Ấn nóng lên, Lưu Tử Tinh cả người cũng không bình tĩnh.
Linh Hồ Kiếm ra vỏ, Lưu Tử Tinh cả người trở nên sắc bén dọa người.
Đương nhiên nếu không có lớp trang điểm thì liền càng tốt…
Lưu Tử Tinh…Động!
Người đạp Lưu Sa Bộ, Quỷ Khiếu Kiếm Pháp chém ra.
Kiếm khí như có Lệ Quỷ thét gào làm ảnh hưởng tinh thần của những người chung quanh.
Ánh mắt thất thần trong giây lát liền đầu bay khỏi cổ, Lưu Tử Tinh không một chút lưu tình.
Quỷ khiếu ma gào thanh âm không chỉ ảnh hưởng Lưu Tử Tinh nơi Võ Đài mà còn lan tới chung quanh những cái khác Võ Đài.
Phạm vi có chút lớn, hậu quả cũng không nhẹ.
Lưu Tử Tinh cường đại quá mức nên bị người cho nhằm vào, hắn đứng ở giữa đang bị một đám người tạo thành vòng tròn tấn công.
Không nói gì, sau lưng huyễn hóa ra Vạn Khí Binh rồi lại biến thành Trảm Hổ Đao!
Lưu Tử Tinh đao kiếm hợp bích, tay phải cầm kiếm như có quỷ khiếu thét gào, tay trái cầm đao cuồng lôi làm người sợ hãi.
Hắn cả người giết tới điên, ánh mắt hiện rõ sự điên cuồng, miệng còn liên tục cười lạnh: “Hahaha! Chết cho ta!”
Máu tươi chung quanh bị hắn hấp thu, xác khô chồng chất thành đống!
“Đây là cái gì quái vật a!!”
“Ta đầu hàng!!”
— QUẢNG CÁO —
…
Những cái khác Võ Đài cho dù không tự trải nghiệm nhưng cũng nhịn không được lạnh run!
Lưu Tử Tinh bộ dáng so với ma đầu càng giống ma đầu!
Nơi xa những cái Sư Huynh Sư Tỷ trong Ngũ Tà Môn quan sát đám người: “Năm nay quái vật ngược lại rất nhiều…”
Bọn họ bàn tán xôn xao, có vài phần tiền bối xem hậu bối cảm giác…
Trên Võ Đài, Phệ Thiên hai chân đạp đất dùng cốt bổng đánh ngất một người thì trực tiếp thôn phệ.
Nó mũi ngửi ngửi có chút nhíu mày nhìn Lưu Tử Tinh: “Chưa gì mà đã nổi điên rồi! Thật kinh khủng Công Pháp a!”
Lưu Tử Tinh từ khi Phàm Ăn Chi Ấn hình thành đã dần dần mất khống chế bản thân, so với xưa càng thêm điên cuồng!
Nhịn không được, Phệ Thiên cả người Yêu Lực chấn động, sủa một tiếng: “Gâu!!!”
Lưu Tử Tinh nghe thấy Phệ Thiên tiếng chó sủa, ngay lập tức ôm đầu, sau lưng mồ hôi lạnh điên cuồng chảy xuống.
Phệ Thiên đi tới, dùng cốt bổng đánh đánh đầu Lưu Tử Tinh: “Bạch! Bạch!”
Tức giận nói: “Ngươi bị điên sao? Thế nhưng dám một lần hấp thu nhiều như vậy! Đây là tìm chết a!!”
Lưu Tử Tinh thở hổn hển, hơi cúi đầu nói: “Xin lỗi…”
Hắn còn có chút hoảng sợ, trạng thái vừa rồi hắn còn rõ như ban ngày!
Lưu Tử Tinh trong lòng đói khát tới cực hạn, dù giết bao nhiêu, hấp thu bao nhiêu đi nữa vẫn không thể làm hắn giảm đi trong lòng cơn đói…
“Tội Ác Ma Thư thứ này ta vẫn là quá xem thường…” Lưu Tử Tinh nói thầm.
Lắc lắc đầu, Lưu Tử Tinh đứng lên.
Nhưng thấy chung quanh run rẩy 9 người khác thì hắn không biết nói gì.
Nhanh như vậy?
Lắc lắc đầu, xem ra sau khi xong Nhập Môn Đại Tỉ Thí phải tìm cơ hội tu tâm dưỡng tính a!
Lưu Tử Tinh chán nản nằm xuống, máu tươi nơi đây vẫn còn nhưng hắn không hề có tí dục vọng hấp thu…
Tâm tình hắn lúc này thực sự rất chán ngán….
‘Bản thân càng ngày càng giống cái ma đầu a…’