Nhập Môn Đại Tỉ Thí hay có cái tên khác là Thái Kê Đại Hội! (Thái Kê = gà)
Nơi những tân nhập môn Đệ Tử loạn đấu, tranh giành cho bản thân tài nguyên!
Cứ một năm diễn ra một lần, đây chính là đại hội chào đón cho những thái kê bước vào Ngũ Tà Môn!
Mặc dù phương thức chào đón có chút máu me, năm nào cũng có người chết...
Lưu Tử Tinh ngược lại không quá lo lắng, hắn đã lên Tụ Linh ~~
[Tên: Lưu Tử Tinh]
[Tu Vi: Tụ Khí Cảnh Nhất Trọng Thiên Sơ Kỳ *Thể Giả*]
[Tu Vi: Tụ KhíCảnh Nhất Trọng Thiên Sơ Kỳ *Linh Giả*]
[Nghề Nghiệp: Không]
[Tuổi Thọ: 16/134]
[Công Pháp: Tội Ác Ma Thư, Hấp Huyết Thể Thuật]
[Võ Kỹ: Liệt Lôi Đao (66/100), Lưu Sa Bộ (57/100), Cực Tốc Quỷ Trảo (24/100), Quỷ Khiếu Kiếm Pháp (43/100)]
[Thuật Pháp: Không]
[Thần Thông: Hắc Ám Hỏa Diễm (Huyết Mạch), Phàm Ăn Chi Ấn (Công Pháp 2/100) ]
[Linh Khí: Trảm Hổ Đao (Phàm khí sơ cấp), Áo Choàng Tàng Hình, Khốn Yêu Vòng, Linh Hồ Kiếm (Tam Giai Linh Khí Cực Phẩm)...Phá Hư Đỉnh]
[Khế Ước Linh Thú: Phệ Thiên Cẩu (Luyện Thể Cảnh BátTrọng Trung Kỳ)
[Võ Hồn: Vạn Khí Bịnh (Vạn Khí Chi Thân), Bất Diệt Chi Thể (Bất Diệt Chi Nguyên) ]
[Danh Hiệu: Vạn Khí Chi Vương, Bất DIệt Sinh Linh....Ta Không Thích Yên Tĩnh]
Hơn 1 tháng trôi qua vốn dĩ đã ở Luyện Thể Cửu Trọng Lưu Tử Tinh lại nhờ vào Luyện Thể Đan một đẩy liền lên Đỉnh Phong, sau đó lại tốn thời gian một tuần phá Tụ Linh Cảnh!
Bây giờ trong người Chân Khí so với lúc còn Luyện Thể Cảnh nồng đậm rất nhiều, không giống như lúc trước phải lo trước lo sau sử dụng.
Lưu Tử Tinh có chút thích cảm giác quan sát được bản thân cường đại qua thời gian, tâm lý đều lưng lưng~~
Ngoài ra Lưu Tử Tinh Tội Ác Ma Thư đã chuyển sang Tâm Pháp Tụ Linh, ý là trang thứ hai và thứ ba...
Trang thứ nhất thuộc lòng cách đây không lâu, khi đó Chân Khí hắn còn thuế biến trở nên mạnh hơn rất nhiều!
Bất quá lên tới Tụ Linh Cảnh thì tu luyện càng khó khăn, Lưu Tử Tinh tuy mất chỉ có 3 tháng để vượt qua Luyện Thể Cảnh nhưng theo hắn suy đoán muốn vượt qua Tụ Linh nhiều nhất mất 3 năm! Thấp nhất 1 năm!
Đây chính là lí do người khác nói Tu Luyện càng về sau thì càng khó, cảnh giới bình chướng là một khó khăn lớn!
Đó là lí do mà rất nhiều người chết vì già, đơn giản là sức lực cạn kiệt...
— QUẢNG CÁO —
Lưu Tử Tinh thở dài, cảm nhận bên hông Lệnh Bài rung động.
Hắn cầm lên rồi truyền Chân Khí vào trong.
“Toàn thể Đệ Tử tiến về trung tâm quãng trường tập hợp! Chỉ cần là mới nhập môn Đệ Tử liền phải tham gia lần này Nhập Môn Đại Tỉ Thí!”
Lưu Tử Tinh thở dài, đứng dậy gọi Phệ Thiên: “Nhanh lên a Phệ Thiên!”
“Gâu! Tới ngay!” Phệ Thiên đi tới, bước đi bằng hai chân chó...
Lưu Tử Tinh: Ngươi có thể hay không giống một con chó bình thường đi bằng bốn chân?
Phệ Thiên: Đéo...
Lưu Tử Tinh nhìn bộ dáng này của nó thì tê hết da đầu, từ cái đêm định mệnh đó tên này như nhân cái gì tẩy não! Thế mà lại suốt ngày cầm xương chó lên múa, cmn bộ dáng cực kỳ dị họm nữa là!
Hắn không ít bị bộ dáng này cho chọc cười nhưng nhìn càng lâu thì không khỏi có chút ngứa mắt.
Ta rõ ràng siêu cấu anh tuấn, khí chất như trích tiên, một hành động nhỏ cũng đủ làm nữ nhân rụng trứng tại sao lại có dạng này đậu bức Linh Sủng?
Quá hạ thấp thân phận! Tạo nghiệt a!
Không nói gì liền bế lên Phệ Thiên thân chó, hướng về trung tâm quãng trường mà lao nhanh.
Phệ Thiên thả ra lưỡi chó, nước dãi nước gì đều dính lên người Lưu Tử Tinh, bộ dáng không hề giống một con uy mãnh Yêu Thú ngược lại càng giống mấy con Husky ngáo ngơ trong nhà...
Lưu Tử Tinh: “Quả nhiên không thể trông chờ vào một con CHÓ...”
Phệ Thiên: “...”
“Ngươi nói gì a?”
“Không có gì, ta nói đánh xong thì ta liền dắt ngươi đi ăn thịt nướng.”
Phệ Thiên: Ngươi nghĩ ta tin sao? Ngươi cái này hư đốn nhân loại!
Lưu Tử Tinh lắc lắc đầu, không tiếp tục quan tâm đến nó mà tập trung đi đường.
Một lúc sau thì đã tới nơi.
Lưu Tử Tinh ôm Phệ Thiên đi tới một vị Sư Tỷ bộ dáng đang đăng ký thân phận cho người tham gia.
“Sư Tỷ, cho ta đăng ký.”
Vị này thanh tú Sư Tỷ nhìn Lưu Tử Tinh, tuy không nói gì nhưng Lưu Tử Tinh hoàn toàn đoán được nàng suy nghĩ: Thật xấu xí a!
Đối với những này ý nghĩ hắn là quen thuộc, không nói gì.
Dù sao đây là hắn cố tình, bọn người càng suy nghĩ như thế thì chứng tỏ hắn càng thành công!
Bất quá tim vẫn là có chút đau!
— QUẢNG CÁO —
Người với người, bề ngoài tại sao lại quan trọng như thế?
Vừa tiếp nhận Lệnh Bài cùng thẻ tham gia, Lưu Tử Tinh đi được 3 bước thì bị chặn đường.
Một cái thiếu niên sắc mặt âm trầm, Lưu Tử Tinh suy nghĩ một lúc thì nhớ ra tiểu tử này thân phận!
“Ngươi là cái thích tìm đường chết phải không?” Lưu Tử Tinh tự cho là đúng mà nói.
Doãn Minh Tiến: “...”
“Ngươi dám sỉ nhục ta?!” Hắn tức giận nắm lên áo Lưu Tử Tinh, xem ra là muốn đánh một trận.
Lưu Tử Tinh không quá để ý mà cười nói: “Ngươi không phải nằm viện sao? Ái chà, chắc là bỏ ra cái gì đại giá để đổi lấy đan dược phục hồi phải không?”
Doãn Minh Tiến cắn răng nghiến lợi, giơ tay lên liền định tấn công.
Trong ngực Phệ Thiên mắt hiện hung quang, trong tay cốt bổng hiện lên...
Lưu Tử Tinh cười cười, trong mắt hắc hỏa bùng cháy.
Hắn là muốn xem tiểu tử này xui xéo như nào, vừa lành liền tiếp tục nằm viện hai lần hay trực tiếp liền đem đi chôn...
Tội Ác Ma Thư do đã thuộc được trang thứ nhất, bắt đầu sang Tụ Linh Cảnh tâm pháp làm cho hắn bị ảnh hưởng vào tâm lý không ít, so với trước Lưu Tử Tinh càng thêm thiết huyết vô tình.
Đúng vào lúc này một giọng thét ngăn cản cả hai: “Dừng lại cho ta!”
Lưu Tử Tinh thấy Thiết Sát Niên vị này Chấp Pháp Đường Trưởng Lão tới.
Con mắt loạn chuyển, nắm lấy tay của Doãn Minh Tiến đánh lên má của hắn.
“Bành!” Thanh thúy âm thanh làm cho đám người chung quanh chấn kinh.
Lưu Tử Tinh khuôn mặt ‘mê mang’ sau đó chuyển thành tức giận: “Doãn Minh Tiến ngươi dám đánh ta!!”
Doãn Minh Tiên: “???”
Đây là đâu? Ta là ai?
Phệ Thiên âm thầm giơ lên tay làm cái like cho Lưu Tử Tinh, con mẹ nó vô sỉ như vậy! Ta đây chỉ bội phục mình ngươi!
Thiết Sát Niên ngay sau đó liền tới dùng Chân Khí chấn bay hai người.
Lưu Tử Tinh thấy vậy khóc đến càng thảm thiết, chỉ chỉ trên mặt bàn tay: “Thiết Trưởng Lão ngươi xem! Ngươi đã bảo dừng lại hắn ta còn nhân cơ hội này đánh ta! Nhất định phải trả cho ta lí do ra lẽ a!!”
Nhìn Lưu Tử Tinh đáng thương biểu cảm, đám người bên cạnh có chút đồng cảm nhưng khi nhìn xấu không thể tả lớp trang điểm thì lại tự động quay mặt sang chỗ khác.
Lưu Tử Tinh: Má! Tình người đâu a!
Thiết Sát Niên cũng có chút buồn nôn nhưng vì bản thân là Trưởng Lão nên phải công bằng nên đã làm thì phải làm cho tới cùng a!
— QUẢNG CÁO —
Nhìn Lưu Tử Tinh trên má vết bàn tay so sánh với Doãn Minh Tiến lành lặn.
Nhất là Lưu Tử Tinh bộ dáng oan như Đâu Nga, chỉ thiếu mặc váy dài mà chùi nước mặt làm Thiết Sát Niên vị này lâu năm như thiết lạnh gương mặt vẫn nhịn không được khóe mắt run run!
Tốt cho diễn kỹ! Đều chân thực như vậy!
Thiết Sát Niên cảm thán, nhìn đám đông đằng xa phản ứng biết bản thân phải xử lí như nào!
Hắn lạnh lùng nhìn về Doãn Minh Tiến: “Khấu trừ 500 Tích Phân vì tội cố tình gây sự trong thời gian đặc biệt! Kết thúc Tỉ Thí thì phải tới Quỷ Gào Cốc cẩm cửa 1 năm!”
Lưu Tử Tinh khóe miệng cong lên, tràn đầy vui vẻ nhìn Doãn Minh Tiến.
Doãn Minh Tiến: “...”
Biết chính mình bây giờ cãi không được, hắn liền câm lặng gật gật đầu.
Thiết Sát Niên thở dài, có chút đáng tiếc nhìn Doãn Minh Tiến.
Trêu ai không trêu lại trêu ngay mấy cái âm bức như này! Chỉ có chịu thiệt thôi a!
Lưu Tử Tinh: Đây không phải âm bức! Đây là tài năng~
Thiết Sát Niên trong trường hợp vừa rồi chỉ có thể trừng trị Doãn Minh Tiến, đơn giản là vì đủ loại sức ép!
Vị trí này của hắn thế nhưng bị rất nhiều người nhòm ngó! Chỉ cần sơ suất một chút thôi, bị đem ra bàn tán rất có thể sẽ tạo thành điểm yếu cho những kẻ đó nhằm vào!
Trường hợp vừa rồi hoàn toàn nếu hắn phán Lưu Tử Tinh sai thì bản thân sợ là một quãng thời gian rất khó khăn! Sức mạnh của dư luận cho dù là hắn cũng phải sợ hãi!
Tuy nói là Tu Luyện Giả nhưng vẫn không khác gì Phàm Nhân a!
Thiết Sát Niên thở dài, hơi liếc Lưu Tử Tinh rồi rời đi.
Lưu Tử Tinh nhún vai, sau đó quay sang nhìn Doãn Minh Tiến, đập đập hắn vai cười nói: “Ngươi còn non lắm...”
Doãn Minh Tiến hay tay nắm chặt, gân xanh nộ phóng.
Lưu Tử Tinh mỉm cười sau đó đi vào trong quãng trường.
Góc tội Hồng Hi Nguyệt vỗ tay xem kịch hay, đẩy đẩy bên cạnh Tô Mộng Như: “Ngươi xem! Ngươi xem! Người ngươi dẫn thua rồi a!”
Tô Mộng Như hừ lạnh: “Chỉ là đấu trí, với lại kẻ kia còn như vậy vô liêm sỉ!”
Trong lòng nghi hoặc: ‘Bóng dáng này hơi giống, chả lẽ là tên kia?’
Hồng Hi Nguyệt cười cười, ánh mắt phát ra quỷ dị hào quang, có chút như sói đói nhìn cừu non cảm giác...
Lưu Tử Tinh đằng xa lạnh run...