Lặng Lẽ Rút Vòng Quay May Mắn Đợi Ngày Quẩy

Chương 14: 1 Tháng Lại Trôi, Lưu Tử Tinh Bị Triệu Vũ Sát Mệnh Liên Lụy?



Lưu Tử Tinh biểu thị nếu là cái nam nhân thì làm sao để nữ nhân leo lên đầu cưỡi cổ như vậy!

“Linh Thạch?”

Tống Tuyền Vi đơn giản ném cho hắn một túi Linh Thạch.

Lưu Tử Tinh câm lặng chặt đi 1 phần 4 thịt báo.

Nhục sao? Không nhục...

Lão tử là cái nam hài, không phải nam nhân...

Đánh tuy có thể đánh đấy nhưng thực sự không cần thiết.

Lưu Tử Tinh không biết bản thân có đánh thắng hay không nhưng chắc chắn động tĩnh chiến đấu sẽ dẫn tới mấy cái thành phần bất hủ...

Hắn không muốn thành thức ăn sớm, Lão Lưu còn yêu đời.

Thế nên! Nhịn!

Lưu Tử Tinh tức giận mà bắt đầu càn phá thịt nướng...Ân, thật thơm...

...

Một tháng nữa lại lặng lẹ qua đi.

Lưu Tử Tinh ngồi trước lửa hồng lại bắt đầu nướng thịt.

Yêu Thú hắn săn đã có 94 con, ngày mai liền săn săn một lúc liền xong việc.

Nhất là nhìn trên lửa hồng đang nướng 3 con Yêu Thú, Lưu Tử Tinh tâm lý bỗng dưng có chút đắng chát...

Cứ tưởng cái kia Tống Tuyền Vi sau đêm đó sẽ buông tha chó hắn, ai ngờ 1 tháng này nàng cứ liên tục theo đuôi...

Đêm tới không phải đòi chia ăn chính là tự mình săn bắt hắn nướng, Lưu Tử Tinh cảm giác chính mình đang trở lại Triệu Phủ thời gian.

Bất quá vai trò là cái đầu bếp.

Muốn phản kháng không? Thực ra là không...

Lưu Tử Tinh từ việc nấu nướng này kiếm hơn 300 viên Linh Thạch, Tống Tuyền Vi đơn giản là cái máy ATM sống!

Nhưng những việc này không quá ảnh hưởng tới hắn Tu Luyện.

Nhìn thông tin bản thân, Lưu Tử Tinh có chút phiêu~

[Tên: Lưu Tử Tinh]

[Tu Vi: Luyện Thể Thất Trọng Thiên Hậu Kỳ *Thể Giả*]

[Tu Vi: Luyện Thể Lục Trọng Thiên Sơ Kỳ *Linh Giả*]

[Nghề Nghiệp: Không]

[Tuổi Thọ: 16/125]

[Công Pháp: Tội Ác Ma Thư, Hấp Huyết Thể Thuật]

[Võ Kỹ: Liệt Lôi Đao *66/100*, Lưu Sa Bộ *57/100*, Cực Tốc Quỷ Trảo *24/100*, Quỷ Khiếu Kiếm Pháp *43/100*]
— QUẢNG CÁO —

[Thuật Pháp: Không]

[Thần Thông: Hắc Ám Hỏa Diễm *Huyết Mạch*]

[Linh Khi: Trảm Hổ Đao *Phàm Khí Sơ Cấp*, Tàng Hình Áo Choàng]

[Võ Hồn: Vạn Khí Bịnh (Vạn Khí Chi Thân), Bất Diệt Chi Thể (Bất Diệt Chi Nguyên) ]

[Danh Hiệu: Vạn Khí Chi Vương, Bất DIệt Sinh Linh....Hắc Ám Phượng Hoàng Huyết]

Có thể thấy Tu Vi hắn sau một tháng tăng lên không ít!

Đều nhảy hai trọng cảnh giới.

Lưu Tử Tinh cũng có chút thỏa mãn, song tu Thể Linh mà tốc độ như vậy đã xem là nhanh đi?

Không chỉ có Tu Vi tiến bộ, ở nơi này không ngừng săn giết Yêu Thú hắn kinh nghiệm thực chiến nhảy vọt!

Giống như Độc Giác Ngưu 1 tháng trước hắn một mình có thể giết 10 con!

Thậm chí Tụ Khí Cảnh Yêu Thú hắn cũng giết qua!

Trong một tháng này quay cũng ra không ít đồ, vừa lòng nhất là một môn Võ Kỹ Nhị Giai tên là Quỷ Khiếu Kiếm Pháp.

Còn lại phần lớn đều là Linh Thạch hoặc các loại Linh Dược...

Lưu Tử Tinh thấy thịt chín thì bắt đầu ăn, Tống Tuyền Vi ngay lập tức chạy đến.

Thuần thục ném cho Lưu Tử Tinh Linh Thạch rồi cuốn luôn thịt nướng đi tới nơi khác.

Lưu Tử Tinh nhận lấy Linh Thạch, ăn đến càng hương...

Mùi này là mùi gì mà thơm thế a? Xin thưa đó là mùi tiền!!

Ăn uống no nê liền đã tọa tu luyện...

Sáng hôm sau, Lưu Tử Tinh mở bừng con mắt.

Không giống mọi lần thức giấc liền đi săn, lần này hắn móc ra khối lệnh bài lão già ở Nội Vụ Các giao cho.

Truyền vào bên trong Chân Khí, Lưu Tử Tinh bên tai vang lên giọng nói: “Toàn thể Ngoại Môn Đệ Tử nghe lệnh! Nếu đã ở trong Ma Vụ Sơn Mạch thì tự mà hành động, Yêu Thú trong đây chuẩn bị mở ra Thú Triều! Còn nếu chưa vào thì đi vào cho ta! Đây là một lần khảo nghiệm! Sống hay chết do trời!”

Lưu Tử Tinh: Má nó! Tuyệt tình như vậy!

Tuy rằng nói Ma Đạo tàn khốc nhưng không ngờ lại tới mức này, để Đệ Tử Tông Môn đối oanh với Thú Triều! Sống hay chết xem thực lực!

Lưu Tử Tinh có chút tê răng, tâm lý sinh ra chạy trốn ý định.

Nhưng một ý nghĩ sinh ra làm hắn có chút hoảng sợ: ‘Thú Triều chắc chắn có nhiều Yêu Thú, mà thịt Yêu Thú ngon như vậy bằng không ta giết vài con?’

Lưu Tử Tinh: Con mẹ nó não ta có vấn đề sao?

Còn có hình xăm ngươi nóng lên làm cái gì? Có phải hay không ngươi lại tác quái! Mẹ nó!

Suy nghĩ một hồi vẫn là phải đánh một trận, chạy là chạy không được, thà ẩn núp từ từ xử lí vài con Yêu Thú...

Tại sao ta cảm thấy bản thân càng ngày càng giống săn trộm là như nào? Ta uy dũng hiên ngang tư thái đi đâu? Tại sao lại đi tới bước đường này?
— QUẢNG CÁO —

Cứ thế hắn lại tiếp tục đi săn hành trình.

Khác với mọi lần, lần này hắn trực tiếp trùm lên Tàng Hình Áo Choàng vật này mà đi ám toán...

Với niềm tin mãnh liệt xử lí 99 con Yêu Thú rồi trốn đi đợi Thú Triều kết thúc! Lưu Tử Tinh bước lên con đường săn trộm không lối về!

2 canh giờ sau...

Lưu Tử Tinh sắc mặt đờ đẫn nhìn bao vây lấy bản thân chúng Yêu Thú.

Hắn biểu thị: Bước đi này mình đi nhầm, cho tớ đi lại nhé!

Chả hiểu bằng cách nào đi đi lại lại một hồi liền tiến vào giữa một cái Thú Triều đang chuẩn bị khởi hành.

‘Chắc chắn là Triệu Vũ Sát Tinh Mệnh hại ta! Chắc chắn là hắn!!’

Triệu Vũ: ......

Ngươi xui xéo, trách ta?

Chậm rãi bò qua phía dưới mấy con Yêu Thú mà chạy trốn, tránh gây tiếng động làm chú ý bầy thú.

Lưu Tử Tinh đôi lúc còn bị vài vật thể lạ đánh đánh vào đầu...

Lưu Tử Tinh: “....”

Emma, cái đầu này là dùng không được, nên bỏ đi!!

Khóc không thành tiếng, ngậm đắng khổ cay mà cố gắng trốn chạy.

Đột nhiên sau lưng nóng rực lên...

Lưu Tử Tinh tâm băng lãnh như hàn băng...

Một cảm giác không hay hiện lên trong lòng hắn cùng với một cơn đói khát?

Trước mặt thông tin nhiệm vụ hiện lên.

Phía trên con số không ngừng nhảy!

95/99.

96/99.

97/99.

98/99.

99/99! Nhiệm vụ hoàn thành!

Lưu Tử Tinh không những không vui vẻ mà còn ngóc đầu lên nhìn chung quanh.

Thấy lấy hắn làm trung tâm Yêu Thú bắt đầu khó hiểu chết đi, cả người khô quắt như thể bị hút hết chất dinh dưỡng trong người.

Đủ loại ánh mắt nhìn vào hắn vị trí, Lưu Tử Tinh cười khổ.

Tàng Hình Áo Choàng vật này tuy dùng tốt nhưng lại có một nhược điểm chính là nếu hắn tác động hay tấn công một vật gì đó thì thân hình sẽ hiện ra...
— QUẢNG CÁO —

Đây là cái chết nhược điểm, cho dù là cố tình hay không cố tình thì bây giờ Lưu Tử Tinh đã bị phát hiện...

Trong lòng mắng chết sau lưng quái quỷ hình xăm, bên ngoài thì cười hiện lành: “Ta thật không cố ý, có thể hay không cho ta đi lại?”

“Rống!!” Một con Lãnh Nguyệt Lang rống giận, Thú Triều lại xuất hiện xao động.

Trong Lưu Tử Tinh mắt Lãnh Nguyệt Lang không phải rống lên đơn gian, mà là nói: “Đéo!!”

Bây giờ làm gì? Đương nhiên là chạy a!!

Lưu Tử Tinh gọi ra Vạn Khí Binh hóa thành trường kiếm bộ dáng.

Cả người Chân Khí chấn động, dùng ra Quỷ Khiếu Kiếm Pháp: “Quỷ Khiếu Đê Mê!!”

“Khặc Khặc!!”

Kiếm khí xé gió đánh về đàn thú, bên trong còn vang lên âm trầm lệ quỷ thét gào làm cả lũ thất thần không kịp phản ứng.

Lưu Tử Tinh nhân cơ hội này dùng lên Lưu Sa Bộ trực tiếp bỏ chạy về phương xa.

Vừa chạy được một lúc thì sau lưng lại nóng lên, Lưu Tử Tinh cả người mất khống chế mà bay về một ngọn núi nơi bầy Yêu Thú đang đóng giữ.

“Con mẹ nó a!!” Gào lên tuyệt vọng, Lưu Tử Tinh khóc tiếng Mán!

Trong lúc đám Yêu Thú còn đang nghi hoặc không hiểu chuyện gì thì Lưu Tử Tinh đã tới gần ngọn núi.

Lãnh Nguyệt Lang thấy vậy ánh mắt đều đỏ, tràn đầy dã tính gầm lên kêu gọi đám thú tấn công Lưu Tử Tinh.

“Rống!!”

Lưu Tử Tinh: “Đại ca đừng nóng a! Tiểu đệ cũng không muốn như vậy!”

“Rống!” Nhưng không có Yêu Thú nào để ý tới hắn lời nói, trực tiếp lao lên ý định giết chết hắn.

Lưu Tử Tinh biết bản thân động trúng ổ kiến lửa, Tụ Khí Cảnh Yêu Thú tuy đánh được nhưng nhiêu đây cũng quá đông a!

Mặt hắn đều bị dọa cho trắng, chưa kịp suy nghĩ biến pháp thì đã tới cái ngọn núi bọn Yêu Thú bảo vệ.

Lãnh Nguyệt Lang rống giận nhưng bên trong tiếng gầm lúc này lại có vẻ hoảng loạn.

Lưu Tử Tinh nghi hoặc không biết chuyện gì thì trên lưng hình xăm nóng rực, tay hắn chạm vào ngọn núi.

Hắn chỉ cảm thấy bản thân đang thôn phệ một thứ gì đó...

Lãnh Nguyệt Lang lúc này lao tới ngọn núi, mở ra mồm máu ý định cắn chết Lưu Tử Tinh.

Nhưng chuẩn bị diễn ra tràng cảnh có chút quỷ dị.

Lãnh Nguyệt Lang giữ nguyên vị trí trên không trung, từ phần đầu bắt đầu bị hút khô...

Ánh mắt nó tuyệt vọng nhìn Lưu Tử Tinh, đến lúc chỉ còn da bọc xương thì tự động rớt xuống, cả người sinh cơ dập tắt.

Chúng Yêu Thú thấy cảnh này tuy lo lắng nhưng không dám làm bậy, chỉ có thể ở bên ngoài rống giận căm hận nhìn Lưu Tử Tinh.

Lưu Tử Tinh từ hưởng thụ dần dần biến sắc, hắn cảm thấy có sinh linh gì đó sắp nhào ra!!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv