Môn nhân 3 bên rùng mình, thực lực người này quá mạnh mẽ rồi! Bọn họ 3 bên gộp lại vây công chỉ sợ cũng không thắng nổi người ta! Kimura lúc này cười nhẹ:
- Đừng sợ! Các ngươi có công trong việc thả ta ra, ta sẽ không vô cớ giết người, haha! - Trên tay hắn lại xuất hiện một thanh kiếm nhật, hướng Minh Nguyệt Quan đi tới!
=========
- Cha ngươi có là tiên nhân đi nữa thì liên quan gì tới ta, ta tới giết ngươi cũng không phải giết hắn! Người không nên nhắm vào ta, nhắm vào mọi thứ xung quanh ta, bất cứ ai cũng không có quyền đó! Ta chỉ muốn bình yên hoành thành việc ta muốn làm mà thôi, nhưng thế giới này luôn không cho ta yên bình, ta vốn có thể lặng lẽ trốn tránh các ngươi, nhưng mà mục tiêu của ta sẽ không thể hoàn thành nếu thực lực không đủ, vì vậy, ta phải đạp đổ hết mọi chướng ngại vật trên đường lấy thi thể các ngươi làm mạnh bản thân ta. - Câu đầu Lam Vũ nói thẳng với Thiên Thương Thiên, nhưng câu sau có vẻ như anh đang nói với chính mình!
Thiên Thương Thiên hoảng quá, vội lấy ra một lá bùa, lá bùa này vốn không có tí sát thương nào, cũng không có hiệu quả đặc biệt gì, chỉ là nó có thể mang theo một tia linh hồn của Thiên Linh cảnh cường giả xuất ra...nói chuyện mà thôi. Ngay lập tức một linh thể hình người xuất hiện, đó một ông già, ông ta nhìn một lượt hoàng cảnh xung quanh, rồi nhìn thẳng Lam Vũ với giọng nghiêm nghị:
- Ngươi là ai? Ai phái ngươi tới vây giết con cháu Thiên gia chúng ta? Tướng mạo của ngươi ta đã nhớ kỹ, thành thật khai báo để họa không lây tới người nhà. - Thái độ cao cao tại thượng, không để ai vào mắt. Theo hắn thì trong hàng chục xác chết xung quanh có lẽ là người của Lam Vũ tới vây giết Thiên Thương Thiên, Thiên gia hộ vệ liều chết bảo vệ thiếu gia nên đồng quy vu tận, chỉ còn lại tên chủ mưu là Lam Vũ này! Hắn cho là có ai đó trong mấy nhà Hoàng, Ngọc, Tài thuê Lam Vũ làm chuyện này, dù sao thì người bình thường cho thêm trăm lá gan cũng không dám cùng Thiên gia làm địch.
- Vô danh nhân, chỉ là cơn gió thổi qua nơi này! Hắn muốn giết ta, ta giết hắn, không cần nhiều lý do như vậy. Dạy dỗ con cháu đi đến tính cách như thế này là lỗi của các ngươi, mạng hắn là cái giá cho sự nuông chiều ngu ngốc. - Nói xong Lam Vũ một quyền đánh tới, tốc độ tấn công tuy rằng không phải khiến Thiên Thương Thiên không thể phản ứng kịp, nhưng do tâm lý sợ hãi bất an khiến hắn bị chậm đi một nhịp, chỉ 1 nhịp đó đã khiến hắn trả giá bằng mạng sống, hắn bảo hộ pháp bảo tuy nhiều nhưng không có cái nào bằng hộ thần bài, Lam Vũ 1 đấm thủng tim chết là khẳng định.
Lão nhân Thiên gia bất ngờ với thái độ của Lam Vũ, cố che giấu sự bi thương cũng phẫn nộ với Lam Vũ. Lão ta cười lớn:
- Hahaha, tuổi trẻ bây giờ thật có tiền đồ, Thiên gia chúng ta quả nhiên không còn đáng sợ trong mắt người khác nữa rồi! Tiểu tử giỏi lắm, giỏi lắm, haha! Chúc ngươi tận hưởng khoảng thời gian êm đẹp trong Hoàng Kim di tích, cả Thiên gia bọn ta sẽ chào đón ngươi ở cổng ra, haha! - Lão ta cười nhưng sát ý không cần chú tâm cũng cảm nhận được, nói xong linh ảnh lão tan biến trong không khí.
Lam Vũ hít một hơi thật sâu, sau khi giết chết Thiên Thương Thiên, năng lượng trong cơ thể vốn đang thiếu hụt do sử dụng chiêu thức lớn đã được bù đắp tạm thời, mặt kệ cái gì đang chờ ở phía trước, anh chỉ cần 1 đường đi thẳng