Nghỉ lễ Nguyên Đán, anh trai tới nhà Lưu Ngạn lấy sổ hộ khẩu, mấy ngày gần đây hắn định mang Phương Phương và Viên Viên đi làm chứng minh thư, ông nội hắn ngồi nghĩ nửa ngày mới nhớ ra sổ hộ khẩu bị Lưu Ngạn lấy đi rồi.
“Chạy ào vào lấy sổ hộ khẩu cho anh đi, mệt chết rồi.” Anh trai lười vào nhà, dựa vào cửa oang oang sai bảo Lưu Ngạn, nhìn thấy trong phòng khách có một bác gái đang ngồi liền thuận miệng hỏi hắn: “Hai đứa mới bao tuổi mà đã tìm bảo mẫu rồi?”
Lưu Ngạn vỗ sổ hộ khẩu cái bộp vào ngực anh trai mình để hắn nhanh câm miệng, nhịn không tát hắn một phát: “Đó là mẹ của Từ Văn, ông mau biến đi, tôi không muốn thấy ông nữa.”
Anh trai đứng trước cửa nhà Lưu Ngạn, mãi một lúc sau mới nhận ra mình vừa biến bác thông gia thành bảo mẫu.
Anh trai: “Đậu má.”