Edit: Hỏa Thượng.
Beta: Thủy Miên.
Chương 1: Xuyên sách & mỹ nhân
oOo
Tạ Phi Ngôn xuyên việt.
Trước khi hắn xuyên qua, hắn đang ngồi trước nồi lẩu thịt dê, câu được câu không nghe tên bạn thân kế bên than thở khóc lóc, chất vấn thế giới vì sao mà cậu ta đã quỳ liếm lấy lòng đến thế này rồi vậy mà đến cuối cùng thứ cậu ta muốn lại không có được.
Tạ Phi Ngôn ngồi một bên chăm chú lắng nghe, khuôn mặt co giật, trong lòng thở dài thở ngắn. Vẫn là do tình nghĩa lâu năm nên hắn mới kìm nén chưa có nói ra "Người ta trai tài gái sắc, làm gì đến lượt yêu quái nhà cậu phản đối.", "Người ta cũng đâu phải cục xương để gặm hay gì, không cho cậu liếm thì làm sao?" Thôi, đợi tên đó chết tâm rồi hẵng nói vậy.
Hơn nữa ngoài miệng, Tạ Phi Ngôn còn phải che giấu tiếng lòng, an ủi hắn: " Không sao, tên nhóc kia không nhìn lọt cậu, là do cậu ta bị mù đó."
Tên bạn thân lấm lem nước mũi, phản bác với giọng điệu ầm ầm điếc tai: " Cậu ấy tốt như vậy thì làm thế nào mắt mù được chứ! Cậu không được nói cậu ấy như vậy!"
Tạ Phi Ngôn: "..."
Bất lực.
Qùy liếm không được house.
Tạ Phi Ngôn rũ mi thu mắt, mang theo dáng vẻ của cao tăng nhìn người đẹp như cát vụn mà từ bi, chuyên tâm ăn thịt dê.
Uống nhiều rượu bia, hắn đương nhiên muốn đi toilet.
Hắn đứng dậy đi đến phòng rửa tay, cùng chính là một thời gian khi vào khi ra, thế giới bên ngoài đã thay hình đổi dạng.
Tạ Phi Ngôn bối rối: Chỉ từng nghe nói xuyên qua do tai nạn xe cộ, xuyên qua do sét đánh, xuyên qua khi trở thành người thực vật... Sao dạo này nghiệp vụ xuyên không hiện đại quá vậy, đi toilet cũng cho người xuyên qua sao??
...
Tạ Phi Ngôn xuyên việt, đây là chuyện vô cùng xui xẻo.
Nhưng hắn có kí ức của nguyên chủ, đây là trong cái rủi có cái may.
Nguyên chủ cũng tên là Tạ Phi Ngôn, xuất thân từ Tạ gia thuộc dòng họ tu chân nhỏ ở trong đại lục Thương Lãng được chia làm mười tám tuyến thành, gia chủ Tạ có con trai lúc về già, cũng là đứa con trai duy nhất. Trên hắn có mười tám người tỷ tỷ, hầu hết đều gả vào các gia đình tu chân ở các thành trì lân cận làm vợ cả, mạng lưới liên lạc sâu không lường trước được, cho nên cái tên này ngày thường muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, ỷ vào địa vị của mình mà làm vua một cõi, coi trời bằng vung. Đạp cửa nhà góa phụ, đào mồ mả nhà người ta lên, chuyện thất đức gì cũng đã làm qua.
Mà càng có ẩn ý chính là, những chuyện thất đức sau lưng cũng không thể thiếu một cái bóng —— Đông Phương Cao Ngã.
**Ở tiếng Trung: Cao Ngã (高我) đồng âm với "Chơi ta" (搞我)
Tạ Phi Ngôn: Cao Ngã? Sao không trực tiếp gọi "Lăn giường"? M* nó cái tên chó kiểu gì không biết, đặt tên đúng là sơ sài.
Không, chờ chút, cái họ tên này hoàn toàn có khả năng đặt cho có, bởi vì đây không phải cái tên của một trong mười tám nhân vật phản diện trong <<Khuynh Thiên Đài>> sao?
<< Khuynh Thiên Đài >>, là tiểu thuyết tu chân hot nhất năm 2023. Quyển tiểu thuyết này có nội dung không chỉ theo kịp thời đại, bao gồm đủ các loại trào lưu, điểm nóng mà còn ẩn chứa nhiều yếu tố hoài cổ khác nhau. Đưa cho những người trung niên hói đầu xem xong, họ đã ứa nước mắt, cảm động đem "Ông Thanh trở về" spam vào khung bình luận công cộng.
*Ông Thanh trở về: Thanh xuân trở về lần nữa.
Trong đó nhân vật được mọi người hoan nghênh nhất - Ngôi sao chói lọi trên bảng xếp hạng nhân vật giương cao không đổ: Nam chính của << Khuynh Thiên Đài >>, Thẩm Từ Kính, một người có tính cách thiết lập là trầm mặt ít nói, có thể động thủ thì sẽ không động khẩu.
Dù không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng nam chính thời đại mới này, người sống cùng với đam mê và quyết liệt, đã trở thành một bé cưng dễ thương trong lòng độc giả.
Mà cái này không quan trọng, quan trọng là... Nam chính thời đại mới Thẩm Tử Kính có một đối thủ định mệnh, Ma tôn Sở Phong Ca. Thời điểm Thẩm Từ Kính lòng dần cuồng nộ, lần đầu tiên đối địch đề phòng với cái tên này, Sở Phong Ca hạ tuyến offline, lúc đó tiểu đệ thứ N Đông Phương Cao Ngã và tiểu đệ thứ N Tạ Phi Ngôn, một chân đá văng cửa lớn nhà họ Thẩm.
Ngày đó, Tạ Phi Ngôn hung hăng càn quấy đá ngã Thẩm Tử Kính bệnh tật quấn thân, đùa giỡn tỷ tỷ của y là Thẩm Xu, sau đó cười to nghênh ngang rời đi. Lớn tiếng muốn Thẩm Từ Kính dâng Thẩm Xu cho hắn nạp làm vợ lẽ thứ mười tám, bằng không sẽ cho Thẩm gia tuyệt hậu.
Cũng chính là đêm hôm ấy, Thẩm Từ Kính cùng với Thẩm Xu mưu đồ bí mật, Thẩm Từ Kính giả gái, thay thế tỷ tỷ tiến vào Tạ gia, mà Thẩm Xu thì lại giả dáng dấp của Thẩm Từ Kính, ở ngoài thành chờ đợi.
Sáng sớm ngày thứ hai, người hầu Tạ gia hoảng sợ phát hiện Tạ Phi Ngôn bị treo cổ bên trên xà ngang, đến cả Thẩm Từ Kính và Thẩm Xu cũng đã nghênh ngang rời đi từ lâu. Thẩm Từ Kính chính thức mở ra cho mình con đường trường sinh nghịch trời, cùng với nhân vật phản diện boss Sở Phong Ca xem nhau là địch nhưng lại thưởng thức nhau cả đời.
Một số độc giả biểu thị: Thời điểm nam chính không có gì trong tay cũng có thể hữu dũng hữu mưu, sát phạt quyết đoán, kì diệu nha, kì diệu nha!
Một nhóm nhỏ độc giả biểu thị: Tiên tôn và Ma tôn! Kì diệu nha, kì diệu nha!
...
Thời khắc rõ ràng nhận biết được mình đã xuyên sách, Tạ Phi Ngôn rốt cục bối rối: Ta xuyên sách? Không phải là xuyên việt? Xuyên sách thật sao??
Dựa vào đâu mà lúc người khác xuyên sách là nhân vật chính tiểu sư đệ bạch liên hoa, nếu không phải là nhân vật phản diện uy chấn một phương, thì dù gì cũng có thể là tâm phúc của Boss phản diện kia mà? Tại sao khi tới chỗ hắn thì là nhân vật phản diện thứ N của N?
Nếu như không phải do lên sàn sớm, hơn nữa còn bị nam chính làm cái vở kịch "Đại tỷ xuất giá" "Mưu sát chồng" cùng những hành động "quyến rũ", thì nguyên bộ tiểu thuyết có ai còn nhớ nam chính từng có một kẻ địch như thế này?
Ngay cả Tạ Phi Ngôn cũng không quá nhớ có cả nhân vật phản diện cùng tên với mình.
Mà cũng không sao, hắn nghĩ.
Phương thức Tạ Phi Ngôn xuyên qua không quá tốt, từ toilet mà xuyên tới đây, tuy rằng đã thay thân đổi xác nhưng giờ hắn vẫn còn muốn đi rửa tay một chút.
Thời cơ Tạ Phi Ngôn xuyên qua cũng càng không tốt, lúc này hắn đã đạp ngã thiếu niên kia rồi, chân đặt ở trên ngực người ta, vết chân đó phá cả một bộ thanh y, cũng không biết là nam chính về nhà có giặt lại hay không...
Ầy, nghĩ những chuyện này làm gì, dù sao cũng có phải hắn giặt đâu.
Tạ Phi Ngôn rũ mắt nhìn thiếu niên dưới chân, ái da, rất tuấn tú.
Phía sau, lũ tay sai của Tạ Phi Ngôn phát ra tiếng cười nhạo nam chính hệt như pháo hôi không tên tuổi, trong đó làm sao mà thiếu mấy câu đặc trưng của pháo hôi như: "Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt" "Xem trọng tỷ tỷ của mày là phúc phần của họ Thẩm chúng mày" "Ma ốm gầy tong gầy teo, mày nghĩ mày có thể đối đầu với Tạ đại thiếu gia?" nghe thôi mà khiến cho Tạ Phi Ngôn than thở ngắn dài.
Thoại của pháo hôi nói không sót một chữ, không hổ pháo hôi là pháo hôi mà!
Tạ Phi Ngôn nghiêng đầu liếc nhìn tỷ tỷ của nam chính Thẩm Xu, mặt tựa phù dung mày tựa liễu, khóe mi hồng hồng mắt ngậm ngùi, dáng dấp kìm nước mắt cố không cho tuôn, quả nhiên là đẹp đến say đắm lòng người.
Sau đó hắn quay đầu đánh giá vai nam chính.
Ermmmmm...
Trong lòng Tạ Phi Ngôn sinh ra nghi hoặc cực độ đối với thẩm mỹ của nguyên chủ: Tại sao nguyên chủ chỉ xem trọng Thẩm Xu? Rõ ràng là tên nhóc Thẩm Từ Kính đẹp mắt hơn á nha!
Tuy rằng Thẩm Từ Kính là trai, nhưng y nhìn rất đẹp!
Nhìn đẹp mắt thế này, còn đòi gì nữa?
Đã từng làm cao tăng xem hồng nhan như cát bụi, nhưng Tạ Phi Ngôn đứng trước sắc đẹp của nam chính trong nháy mắt đã đổ đứ đừ.
Một tay túm lấy ma ốm, hắn sờ mặt người đẹp, ngả ngớn nâng cằm của y, thâm tình chân thành nói: "Người đẹp nhỏ bé, cưng là tình đầu thứ mười tám của ta, lẽ nào cưng không muốn làm vợ lẽ thứ mười tám của ta sao?"
Sét đánh giữa trời quang, tất cả mọi người đang đứng tại đây bỗng chốc tái mét mặt mày.
Mặt nam chính lúc xanh lúc hồng, tức giận nhìn chằm chằm Tạ Phi Ngôn.
Y còn trẻ tuổi, còn lâu mới có thể so với lão tiên tôn thâm trầm lãnh khốc sau này của << Khuynh Thiên Đài >>.
Nếu như nói Tiên tôn sau này là đóa hoa lạnh lùng, thì y hiện tại nhiều lắm cũng chỉ là một sư tử con hung hăng dễ quạu mà thôi.
Đúng là dễ thương, thời điểm cắn người ta cũng thật là non nớt ngây thơ.
Tuy rằng là pháo hôi bị nam chính treo cổ ngay trong đêm không có tư cách nói câu như này.
... À đúng rồi, đêm nay hắn sẽ bị sư tử con đem đi treo cổ.
Chậc.
...
Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.
Dù sao đều phải chết, không bằng lấy lời trước khi chết vậy.
Tạ Phi Ngôn càng ngày càng bạo, ấn vai nam chính, cúi đầu hôn lên.
Sấm sét giữa trời quang lần hai, mọi người ở đây đứng không vững.
Trong mắt Thẩm Xu chứa lệ nóng, phát ra tiếng khóc thảm: "Đồ xấu xa! Mau thả đệ đệ ta ra!"
Tạ Phi Ngôn tách ra, môi răng chạm nhau chỉ có trong phút giây ngắn ngủi.
Một loại xúc cảm mát lành ngọt ngào quanh quẩn giữa bờ môi, mãi không tiêu tán.
Hắn khẽ mỉm cười, hướng về phía nam chính đang trợn mắt ngoác mồm thật lâu mà chưa hoàn hồn lại được, nói: "Tối nay tới tìm ta."
"Cửa lớn Tạ gia, sẽ mãi vì cưng mà rộng mở."
Tạ Phi Ngôn dẫn một đám tay sai trở về Tạ gia, phân phó cho người hầu của mình bên phòng phụ cận, an tâm chờ chết.
Chuyện xuyên sách này, cho tới bây giờ Tạ Phi Ngôn cảm thấy mọi thứ không chân thật chút nào.
Hắn nghĩ, có lẽ khi mình làm xong nội dung tiểu thuyết chết rồi hết nợ thì sẽ thành công mà trở về chứ ha?
Vậy thì chuyện này đơn giản quá chừng, qua hết đêm nay đến sớm ngày mai, nội dung cốt truyện đều qua hết, từ nay về sau <<Khuynh Thiên Đài>> không còn chuyện gì liên quan đến con tốt thí là hắn.
Qua ngày hôm nay, hắn có thể lên xe về nhà, trước khi về còn tiện tay ăn đậu phụ của nam chính mỹ nhơn.
Kì diệu quá, kì diệu dễ sợ á!
Tạ Phi Ngôn sờ sờ khóe môi, nghĩ đến cái hôn lúc ban sáng, đắc ý cực kỳ.
Tạ Phi Ngôn chờ chờ các thứ. Đọc truyện hay tại ~ T гùмTruyện. vИ ~
Từ đêm khuya đến lúc bình minh, đợi đến lúc vành mắt hắn đã đen xì, mà sát thần nào đó vốn dĩ phải đi theo cốt truyện đến đây treo cổ hắn giờ này còn chưa tới.
Ngày thứ hai vào lúc mặt trời mọc, ánh sáng chiếu vào người của pháo hôi là hắn, Tạ Phi Ngôn mơ mơ màng màng rốt cục cũng phản ứng lại, cuống quýt sai người đi tìm hai mỹ nhân Thẩm gia.
Nửa khắc sau, lũ tay sai mặt mày choáng váng vọt vào.
"Lão đại, không xong, không xong rồi!"
Tay sai nghẹn ngào, vì mối tình đầu thứ mười tám của lão đại mình chết sớm mà lã chã rơi nước mắt.
"Lão đại, người đẹp ngài xem trọng đã chạy trốn trong đêm!"