“Mẹ nó, anh điên rồi phải không!”
Diệp Phong thực sự tức giận, nếu anh ta còn tiếp tục muốn ra giá, vậy thì phải ra trên 20 tỷ.
Bỏ ra hơn 20 tỷ để mua một thanh kiếm?
Dù tính như thế nào cũng không đáng.
Lăng Phong cười lạnh nói: “Tôi có điên hay không cũng không quan trọng, vấn đề hiện tại chính là, rốt cuộc nhà họ Diệp của cậu còn muốn ra giá hay không?”
Nghe vậy, mọi người có mặt đều im lặng.
Cho dù là gia tộc giàu có cũng hiếm ai có thể bỏ ra 20 tỷ để mua một món linh khí.
Dù hiếm có đến đâu thì chung quy vẫn chỉ là một món vũ khí lợi hại hơn một chút mà thôi, so với 20 tỷ thì có vẻ không đáng giá lắm.
Lăng Phong thầm cười đắc ý trong lòng.
Đối với những người khác, thực sự không có giá trị.
Nhưng đối với anh ta mà nói, điều này không còn quan trọng nữa!
Trong cơ thể anh ta có tu vi do tà tu Vô Ảnh ban tặng, khiến cảnh giới của anh ta có thể đột phá lên cảnh giới Tụ Hồn trung kỳ!
Tuy rằng chỉ có thể duy trì một giờ đồng hồ, nhưng nếu có thêm thanh kiếm Thanh Phong này, một giờ kia chẳng lẽ còn không đủ để giết chết người ta sao?
Thứ anh ta nhìn trúng chính là sản nghiệp của tất cả các thế lực ở Giang Nam, cùng với tương lai của bản thân anh ta.
Nếu như vậy, 20 tỷ kia cũng không là gì cả. “Đồ vô liêm sỉ này!”
“Cậu ta ra 10 tỷ, cháu không biết ra 15 tỷ trước sao!”
Lăng Sơn Thủy ngồi bên cạnh Lăng Phong rất không vui.
Tuy rằng nói nhất định phải có được thanh kiếm Thanh Phong này, nhưng Lăng Phong lại ra giá 20 tỷ!
Huống chỉ, nhà họ Lăng hiện tại lấy đâu ra số tiền mặt 20 tỷ để thanh toán?
Một lúc nữa không đủ tiền để trả, lại phải đặt cọc cho người bán, cũng không thể lấy được đồ ngay.
Có lợi ích gì chứ?
Đây chẳng phải đang tự gây rắc rối cho chính mình sao? Sắc mặt Lăng Phong âm trầm, không nói gì.
Diệp Vô Thiên hét lớn: “20 tỷ lần thứ nhất!”
Cho đến khi tiếng chốt được hô lên thì mới kết thúc.
Mặc dù Diệp Phong vẫn muốn tiếp tục ra giá, nhưng gia chủ Diệp Vô Thiên chắc chắn sẽ không đồng ý.
20 tỷ đó, đâu chỉ đơn giản là vài tỷ?
Sau đó, người hầu của nhà họ Diệp đóng gói thanh kiếm Thanh Phong lại, cầm mã thanh toán của người bán đi đến chỗ Lăng Phong.
“Cậu chủ Lăng, mời thanh toán.”
Chỉ cần người mua không trả tiền, vậy thì cuối cùng giao dịch sẽ không thể hoàn thành.
Nói cách khác, món hàng này sẽ không được giao cho người mua, cho đến khi anh ta thanh toán toàn bộ số tiền thì mới có thể nhận được đến tay.
Khuôn mặt già nua của Lăng Sơn Thủy trở nên âm trầm, đương nhiên ông ta biết hiện tại Lăng Phong không thể lấy ra được 20 tỷ.
Bước tiếp theo không thể làm gì khác hơn là đặt cọc tiền trước cho người bán, sau đó để thứ đồ này ở lại nhà họ Diệp, cho đến khi người bán lấy được toàn bộ số tiền thì mới có thể lấy đươc đồ về nhà.
Đương nhiên, người bán cũng sẽ phải trích mười phần trăm hoa hồng cho nhà họ Diệp.
Trong 20 tỷ, nhà họ Diệp có thể lấy được 2 tỷ. Diệp Phong hừ lạnh một tiếng: “Cho dù Lăng Phong thật sự có 20 tỷ, vậy thì trong vài năm tiếp theo tập đoàn Lăng thị
cũng phải xuống dốc!”
Lăng Phong bình tĩnh đứng dậy, nhân lúc mọi người buông lỏng cảnh giác.
Lăng Phong đột nhiên vung tay ra, dùng dao chém mạnh vào sau gáy người hầu của nhà họ Diệp đang cầm thanh kiếm Thanh Phong trong tay.
Sau đó cướp lấy thanh kiếm Thanh Phong.
“To gan!"
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người có mặt đều giật mình sửng sốt.
Ngay cả Lâm Thiên Sinh cũng không khỏi nheo mắt lại. Tên Lăng Phong này đang muốn cướp đồ công khail
Vô số vệ sĩ của nhà họ Diệp ở bên ngoài địa điểm nhanh chóng tràn vào, bao vây đám người nhà họ Lăng.