“Lâm Mộc, cháu không cần lo cho ông, lát nữa sẽ có xe tới đón ông tới nơi an toàn.” Lão Trần nói.
Lão Trần nói tiếp: “Lâm Mộc, sự cố vừa mới phát sinh nên ông không có nhiều tin tức tình báo, nhưng chuyện lần này vô cùng nghiêm trọng! Giờ Uyển Nhi ở Thành phố Thân Giang, ông không có sức ảnh hưởng ở bên đó, xin cháu một việc, đưa Uyển Nhi về đây giúp ông! ”
Advertisement
“Lão Trần, cháu sẽ tìm cách.” Lâm Mộc nói.
Đâu chỉ có Uyển Nhi ở Thành phố Thân Giang, Lâm Lê cũng đi học bên đó, dù Lão Trần không cậy nhờ Lâm Mộc cũng sẽ nghĩ cách đưa họ về!
Lâm Mộc nhanh chóng gọi cho ming chủ Chi nhánh Thân Giang Phàm Thiệu.
Sau khi cuộc gọi được kết nối, Lâm Mộc lập tức nói: “Phàm minh chủ, xảy ra chuyện rồi, tình hình bên Thành phố Thân Giang thế nào? Chắc ông hiểu tôi đang nói chuyện gì đúng không?”
“Tình hình rất tệ, chúng tôi đã nhận được điện thoại từ Tổng bộ của Liên minh, họ đã điều động toàn bộ nhân lực! Các bộ phận ở Thành phố Thân Giang cũng xuất quân cả rồi!” Phàm Thiệu nói.
“Phàm minh chủ, tôi nhờ ông một việc, đưa em gái Lâm Lê của tôi đến nơi an toàn!”
Lâm Mộc biết, sự cố phát sinh quá đột ngột, nhân lực bên Chi nhánh Thân Giang hoàn toàn không đủ! Nhưng anh đâu thể lập tức đến Thành phố Thân Giang, cho nên chỉ đành nhờ cậy ông ta.
“Lâm Mộc, chuyện này cậu cứ giao cho tôi là được!” Phàm Thiệu lập tức đồng ý.
“Phàm minh chủ, tôi nhất định sẽ ghi lòng tạc dạ ân tình này! Tôi sẽ đến đón hai người kia sau!” Lâm Mộc nói.
Lâm Mộc cúp điện thoại rồi tiếp tục gọi cho Trần Uyển Nhi.
“Lâm Mộc, có chuyện gì thế?” Giọng nói của Trần Uyển Nhi còn pha chút ngái ngủ.
Giờ này rất nhiều người còn đang chìm trong giấc ngủ, không hay biết gì là điều rất bình thường.
Dù sao sự cố phát sinh vào lúc nửa đêm, nếu Bằng Gia không chạy đến thông báo thì Lâm Mộc cũng đang tu luyện mà không nắm được tin tức.
“Uyển Nhi, em gái tôi có ở biệt thự không?” Lâm Mộc lập tức hỏi.
“Có nha, em ấy được nghỉ học cuối tuần, sao đó? Anh định tới Thành phố Thân Giang thăm chúng tôi à?” Trần Uyển Nhi hỏi.
“Xảy ra chuyện rồi, cô và Lâm Lê ở yên trong nhà, khóa chặt cửa ra vào và cửa sổ, đừng có đi đâu hết! Tôi đã sắp xếp người tới đón cô và em ấy tới nơi an toàn rồi.” Lâm Mộc nghiêm túc dặn dò.
“Xảy ra chuyện ư? Chuyện gì thế?” Trần Uyển Nhi kinh ngạc hỏi.
“Lát nữa cô lên mạng đọc tin sẽ biết ngay, giờ tôi còn có chuyện, cúp máy trước đã nhé.” Lâm Mộc nói.
“Còn có chị Dương Dương, lát nữa trên đường đến Đạo quán mình phải đón chị ấy luôn!” Lâm Mộc lại bấm số Thẩm Tịch Dương.
Nhưng anh gọi liên tiếp vài lần vẫn không ai bắt máy.
Đúng lúc này, ba mẹ anh đi từ trên lầu xuống.
“Mộc Nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lâm Đại Sơn hồ nghi hỏi.