Sáng sớm hôm sau, Lâm Mộc đến võ đường.
“Bái kiến sư phụ.” Lâm Mộc cúi đầu hành lễ với sư phụ.
Advertisement
“Sao con lại trở về?” Sư phụ quay lưng về phía anh.
“Sư phụ, con có được hai quả Thiên Tài Địa Bảo, muốn sư phụ giúp con xem thử.” Lâm Mộc nói.
“Lấy ra để ta xem thử cho.” Sư phụ quay đầu nhìn anh.
Anh liền lấy ra hai quả đưa cho sư phụ.
Sau khi xem qua, sư phụ nói: "Đây là hai quả loại kim cương, nếu như chín hoàn toàn thì có thể đạt đến Địa giai trung cấp, nhưng do nó chưa chín hoàn toàn nên cấp bậc tạm thời không bằng, so với cấp thấp thì tốt hơn, nhưng lại không bằng Địa giai trung cấp."
“Thực sự là Địa giai!” Hai mắt Lâm Mộc sáng ngời.
Chỉ cần có thể đạt tới Địa giai, đối với anh mà nói là đã rất vừa lòng.
Dù sao thì Địa giai và Nhân giai cách biệt nhau rất nhiều.
Lần trước anh mang về một dược liệu cấp Nhân giai từ trong gia tộc, nhưng sư phụ đã nói rằng nó không có giá trị gì trong việc luyện đan cả nên anh đã hấp thu linh khí chứa trong dược liệu đó.
Nhưng Địa giai thì không giống như vậy.
“Sư phụ, hai loại quả này nên sử dụng như thế nào?” Lâm Mộc kỳ vọng hỏi.
"Quả kim cương chứa năng lượng nóng, có thể dùng nó để chống lại khí Hàn Sát, cũng có thể ăn trực tiếp, ăn xong có thể tăng tu vi, loại quả này không cần luyện hóa, cứ trực tiếp sử dụng là được." Sư phụ nói.
Sư phụ lại nói tiếp: “Khi con ăn hai loại quả kim cương này, con sẽ không còn cách xa đỉnh phong Linh Ý Cảnh quá nhiều nữa.”
“Vậy thì tốt quá!” Hai mắt Lâm Mộc sáng lên.
Sư phụ mỉm cười vuốt râu: "Loại Thiên Tài Địa Bảo này, có thể nói là thường ngày rất khó tìm, nhưng con rất may mắn, lần này có thể hái được hai quả, con sẽ không vì tranh giành hai loại quả này mà đắc tội với thế lực nào đấy chứ?"
Lâm Mộc cười gãi gãi đầu: "Sư phụ, không có, con may mắn gặp được thôi, không có ai cướp đoạt cả, chỉ có ta một con macng xà đang canh giữ nó, và con đã xử lý nó rồi."
Ngừng một chút, Lâm Mộc nói tiếp: "Sư phụ, lần này con tới Thân Giang, lại gặp phải một chuyện kỳ lạ, con bị ám sát hai lần liên tiếp, cuối cùng mới biết được là do một thế lực tên là Khô Lâu Hội gây ra, con còn đến tận nơi của bọn họ và lấy được một khẩu súng rất là kỳ lạ."
Lâm Mộc nói xong liền lấy ra khẩu súng lục: "Sư phụ, người nhìn xem."
Sư phụ cầm lấy khẩu súng lục xem xét.
Lâm Mộc nói: "Súng này bắn ra không phải đạn, mà là một chùm tia sáng, uy lực rất lớn, nếu như chưa đạt đến Linh Ý Cảnh mà bị bắn trúng thì nhất định sẽ chết không thể nghi ngờ, cho dù là sơ kỳ Linh Ý Cảnh cũng chắc chắn sẽ bị thương!"
“Không nghĩ đến là nhanh như vậy mà con đã chạm mặt bọn họ rồi.” Sắc mặt của sư phụ trở nên nghiêm trọng.
Lâm Mộc thắc mắc: "Bọn họ? Sư phụ muốn nói tới Khô Lâu Hội sao? Theo con biết, đây hình như là một thế lực nước ngoài, con đoán có thể là một tổ chức sát thủ."
Sư phụ lắc đầu: "Không phải đơn giản như con nghĩ đâu, nhưng mà sớm muộn gì rồi con cũng phải chạm mặt, rồi con cũng phải đối mặt thôi, sớm hay muộn cũng không khác nhau là mấy."