“Đúng rồi chưởng môn, Tứ trưởng lão không phải nói là đi giết một người tên Lâm Mộc, sau đó mới mất tích không phải sao?”
Đại trưởng lão tiếp tục nói: “Trước khi Nhị trưởng lão rời đi, tôi có nghe nói thế lực phía sau Lâm Mộc không phải dạng vừa. Có thể cậu ta đã giết hại Tứ trưởng lão rồi chiếm lấy lệnh bài, Thanh Thương Phái có lẽ là chỗ dựa của cậu ta, bọn họ chiếm được lệnh bài, sau đó lấy nó làm bằng chứng vu oan cho chúng ta, gây khó dễ với Tuyết Sơn Phái.”
Advertisement
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái suy tư một chút rồi nói: “Chuyện này quả thật có thể xảy ra, ngoài ra còn một khả năng nữa, đó là Lâm Mộc mang theo lệnh bài của Tứ trưởng lão đi chiếm đoạt nguồn linh khí dồi dào của hồ Thiên Sát rồi dựa vào nó để giá họa cho Tuyết Sơn Phái chúng ta!”
Chuyện này khẳng định không phải do môn phái của ông ta gây ra, theo sự đánh giá của chưởng môn Tuyết Sơn Phái chỉ có thể là một trong hai khả năng trên nhưng ông ta thiên về khả năng thứ hai hơn.
“Giả sử là khả năng thứ hai, nếu chúng ta giải thích với Thanh Thương Phái, sợ rằng bọn họ sẽ không dễ dàng tin vào những gì chúng ta nói, đúng chứ? Dù sao lệnh bài đang ở trong tay họ, bọn họ nhất định sẽ không tin Tuyết Sơn Phái chúng ta không có dính dáng gì đến vụ này.” – Đại trưởng lão lo lắng nói.
“Bây giờ chỉ có thể đợi tin tức từ Nhị trưởng lão, chờ ông ấy bắt được Lâm Mộc thì mọi chuyện hết thảy sẽ sáng tỏ, nếu như là do cậu ta vu oan giá họa cho chúng ta hừ,...có cậu ta trong tay thì chúng ta đã có bằng chứng để nói chuyện với Thanh Thương Phái!” – Chưởng môn Tuyết Sơn Phái nói.
Sau đó, giọng nói của chưởng môn Tuyết Sơn Phái lập tức thay đổi, tràn đầy sát khí: “Nếu quả thật là do Lâm Mộc làm, cố ý giá họa cho chúng ta, tôi nhất định sẽ rút xương lột da cậu ta.”
Chỉ là một ranh con vô danh tiểu tốt lại dám ăn gan hùm mật gấu đổ oan cho Tuyết Sơn Phái, mang đến tai họa nghiêm trọng cho môn phái của ông ta, ông ta làm sao có thể không hận Lâm Mộc được?
…Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vn. Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Bên kia.
Sau khi Lâm Mộc trải qua ba ngày dưỡng thương và tu luyện thì trạng thái cơ thể của anh căn bản đã hồi phục, vì vậy anh rời khỏi huyện nhỏ này, lái xe trở về Giang Châu, tỉnh Giang Nam.
Khi trở lại Giang Châu thì trời đã tối.
Lâm Mộc trực tiếp lái xe đi vào biệt thự, sau đó tắt động cơ, bước xuống xe đi vào nhà.
“Cậu chính là Lâm Mộc? Cuối cùng cậu cũng đã trở lại, tôi chờ cậu khá lâu rồi đấy.”
Lâm Mộc vừa định đi vào trong thì một giọng nói từ vườn hoa phía sau truyền đến.
“Kẻ nào!” – Sắc mặt Lâm Mộc thay đổi, nhanh chóng quay người lại.
Ánh sáng đèn đường từ bên ngoài chiếu vào, Lâm Mộc thấy rõ một lão già mặc áo bào màu trắng đang đứng sừng sững ở đó.
Anh lập tức nhận ra người đó là ai, đó chính là áo bào của đạo sĩ Tuyết Sơn Phái.
“Lại là người Tuyết Sơn Phái, các người quả là âm hồn không tan.” – Lâm Mộc híp mắt lại.
Điều khiến Lâm Mộc khó chịu nhất chính là bọn họ dám tìm đến tận nhà anh, ngồi một đống chờ anh về!
Nếu không phải anh tranh thủ chuyển nhà cho cha mẹ trước thời hạn thì chẳng phải an nguy của gia đình anh sẽ bị đe dọa sao?
Nghĩ đến đây, anh thật sự rất tức giận, lửa giận trong lòng Lâm Mộc cháy lên bừng bừng!
“Lâm Mộc, có vẻ cậu cũng biết rõ vì sao lão phu tìm đến cậu.” – Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái quan sát anh.