Mặc dù chỉ là Chân Kĩ Ngũ Tinh Hạ Phẩm nhưng được Chân Vương cường giả thi triển, uy lực Chân Kĩ của nam tử to lớn kia vậy mà chiếm thế thượng phong so với Song Cốt Thủ Liên Hoàn Quyền của Việt Hoàng, chỉ sau mấy trục quyền thân thể Thể tu của Việt Hoàng lại ăn một quyền của đối thủ. Sau nhiều lần thua thiệt miệng hắn đã sớm phun ra một ngụm máu.
“Không thể tiếp tục như vậy.”
Nghĩ là làm, Thể tu mạnh mẽ gia trì vào đôi Cốt Thủ, Nội Lực gia trì, hai Cốt Quyền vốn có màu cam chuyển thành xanh lục điên cuồng bồi tiếp với liên hoàn quyền của nam tử cao lớn. Sau cường độ công kích càng lớn thân thể Việt Hoàng lẫn nam tử lực lưỡng bị luồng dư ba công kích đẩy ra hai bên, đồng loạt mỗi người phun ra một ngụm máu tươi.
“Ha hả, hay cho một Chân Hoàng Sơ Kì có thể ép được ta ra dáng vẻ này, ngươi chết cũng có thể tự hào.” Nam tử to lớn cười lớn.
Đồng tử Việt Hoàng có rụt lại, đây là là đầu tiên hắn cứng đối cứng với Chân Vương cường giả, quả nhiên là có thua thiệt, dù sao chênh lệch giữa hắn và nam tử to lớn cũng là tròn một Đại Cảnh Giới.
“ Ngươi đi chết được rồi.”
“Ma Lang Quyết”
Thân thể to lớn của nam tử kia bỗng gồng lên. Khí thế quỷ mị đen đặc đan xen chút ánh đỏ tuôn trào trên từng ngóc ngách cơ thể nam tử to lớn. Ánh mắt hắn như mất đi con ngươi còn lại một màu trắng bệch, bỗng vụt biến mất…
Nhanh quá!
Tả Luân Nhãn của Việt Hoàng vậy mà suýt không bắt kịp chuyển động của nam tử to lớn, may mắn Việt Hoàng kịp tụ một Cốt Thủ nắm lấy thân thể hắn bảo vệ hắn khỏi công kích điên cuồng kia.
Lấy một tốc độ hung hãn cùng từng quyền, từng cước oanh liệt, nam tử to lớn công kích liên hồi vào Cốt Thủ đang bao bọc Việt Hoàng.
Việt Hoàng hiện tại là trấn kinh, hắn có thể cảm nhận được lớp Cốt Thủ phòng ngự này của mình rung lên liên hồi, thậm trí hoàn toàn tùy thời có thể bị phá vỡ “Đây chính là sự chênh lệch cấp độ sao”, Việt Hoàng thầm nghĩ.
“Quả nhiên chắc chắn, bất quá xem ngươi chịu được bao lâu.” Nam tử to lớn cười gằn.
“Ngũ Tinh Thượng Phẩm Chân Kĩ- Thiết Toái Hắc Trảo”
Hai tay nam tử to lớn gồng lên kết thành trảo, từ mười đầu ngón tay xuất hiện một đạo Chân Lực đen huyền nhảy nhót. Theo tiếng thét, hai trảo vung xuống như xé nát trời xanh, mười đạo vuốt sắc đen huyền phá không lao tới nơi Việt Hoàng.
“Hừ”
“Chân Kĩ- Thủy Mã Thượng Thiên.”
Hư ảnh Thủy Chiến Mã đem theo sát khí ngút trời lao tới đem theo hơi tức của Lục Tinh Thượng Phẩm Chân Kĩ va chạm mạnh mẽ vào Chân Kĩ Ngũ Tinh Thượng Phẩm của nam tử to lớn.
Tuy hơn nhau một Đại Đẳng Cấp, bất quá Chân Kĩ của nam tử to lớn là một kích của Chân Vương cường giả, mà của Việt Hoàng dù là Lục Tinh Phẩm bất quá lại chỉ do một Chân Hoàng thi triển uy lực vốn không thể nào đạt được toàn vẹn. Hai Chân Kĩ va chạm cũng chỉ đành đồng quy vô tận ảm đạm biến mất, bất quá chỉ có nam tử to lớn bị đạo kình phong phản phệ trấn lùi đến vài bước.
“Đã rất không tệ rồi.” Việt Hoàng thầm cảm thán trước kết quả của cuộc va chạm này.
“Lục Tinh Phẩm Chân Kĩ, không ngờ Hỗn Lôi Gia lại cho ngươi Chân Kĩ đạt đến mức này.” Phun ra một ngụm máu bất quá nam tử to lớn xem ra cũng chẳng hề hấn gì.
“Phí lời” Việt Hoàng nhàn nhạt đáp, thân ảnh lao tới phía nam tử to lớn.
“Tìm chết”
“Ma Lang Quyết”
Một lần nữa luồng Chân Lực đen bao bọc quanh thân thể nam tử to lớn, chỉ là Việt Hoàng đang xé gió lao tới, mái tóc dài bị gió thổi để lộ con mắt trái đang tỏa ánh sáng xanh trực tiếp bị nam tử to lớn nhìn thẳng vào.
“Thất Thức Tiêu Hồn Đại Pháp- Tam Thức- Hồn Lực Chi Cường (Cường Hồn), Nhị Thức- Nhiếp Hồn Thuật”
Xung chấn tinh thần lực lấy tư thế nhẹ nhàng như một làn xung kích trấn thẳng về phía nam tử to lớn, ánh mắt vốn đằng đằng sát khí kia bỗng trở nên vô hồn, ngẩn ngơ đứng thừ tại chỗ.
Thấy thế Việt Hoàng liền khựng lại thả lỏng, hai tay kết thành hai đấm, hai chân hắn khuỵu xuống thủ thế, bất ngờ là nam tử to lớn kia vậy mà làm theo hắn ý hệt, chỉ là ánh mắt như người không hồn.
“Đánh.” Nhàn nhạt cất lời, thân hình Việt Hoàng đứng thẳng dậy, bất quá nam tử to lớn kia lại không như thế, sẵn hai tay đang kết thành quyền cước, Chân Lực đen huyền ngưng tụ vào song thủ, không chút thương tiếc tự mình đánh từng quyền vào thân thể chính mình.
Nam tử to lớn như không biết đau tự đấm vào khắp nơi trên cơ thể mình, mãi cho tới khi một đấm một quyền thẳng vô mặt , bay đi hai cái răng cửa, mùm phun máu bay thẳng ra xa mới ngừng lại.
“Hồn..ngươi lại là Hồn Tu nữa.’
Sau một lúc, nam tử to lớn chật vật đứng dậy, tay ôm vết bầm trên mặt, ánh mắt hung tợn, phảng phất một tia nhìn quái thai thanh niên trước mặt mình.
“Phải, thì đã sao.’ Việt Hoàng không thèm quan tâm, nhàn nhạt cất lời.
Miệng nam tử to lớn cười gằn lộ ra hàm răng không còn nguyên vẹn “Chân, Thể, Hồn tam tu, tin tức này mà loan ra, e rằng ngươi không dễ chịu.
“Ổ, vậy phải xem ngươi có còn mạng để loan tin không.’ Đáp lại hắn Việt Hoàng cùng làm một bộ mặt cười gằn.
“Cuồng vọng” thái độ của Việt Hoàng tiếp tục làm nam tử to lớn thêm phẫn nộ.
“Chỉ dùng mấy thủ đoạn hạ lưu mà đòi muốn giết lão tử, cho ngươi biết thế nào là Chân Vương.”
“Ngũ Tinh Thượng Phẩm Chân Kĩ- Cuồng Bạo Thiên La”
Thoáng chốc Thiên Địa thoáng có dấu hiệu rung chuyển, Chân Lực nam tử lực lưỡng điên cuồng vận chuyển chui tọt vào trong mùm hắn,ngực hắn phình lớn ra như sắp phun thứ gì. Hiển nhiên Việt Hoàng không thờ mắt đứng nhìn.
“Trường Thiên Liệt Vấn Sát.”
Ngư không bay lên không trung, Chân Lực của Việt Hoàng điên cuồng chuyển động, lòng bàn tay hắn mở rộng ra ngoài, Chân Lực Thâm Hậu ngưng tụ cô đặc lào lòng bàn tay hắn. Một kích phô Thiên trấn Địa nặng ngàn cân lao xuống thân ảnh nam tử to lớn.
“Gư AAAAAAA…”
Lồng ngực nam tử to lớn phình to ra đến một mức độ nào đó liền dừng lại, ánh mắt hắn lấp lóe nhìn đến công kích của Việt Hoàng, miệng thét ra một tiếng thét lớn, ngay thời điểm đó xung kích lực theo âm thanh trong mùm hắn điên cuống bắn ra triệt để va chạm với Chân Kích của Việt Hoàng.
Hai Chân Kích mạnh mẽ va trạm, bất quá lần này sau một hồi giằng co, hai Chân Kĩ liền tự bạo, Việt Hoàng chỉ bị một đạo kình phong cuốn đi một chút mà nam tử lo lớn kia như bị chịu phản phệ, điên cuồng lùi lại phun ra một ngụm máu lớn.
“Hai..hai Chân Kĩ Lục Tinh Phẩm..không đúng Hỗn Lôi Gia không có những loại Chân Kĩ này, ngươi làm sao có được.”
Nói cái rắm á, Chân Kĩ này do hắn kiếm trong Minh Đạo Tiểu Các, đám lão tặc Hỗn Lôi Gia có rắm mà cho hắn Chân Kĩ hùng mạnh thế này.
“Người chết không nên biết nhiều” Việt Hoàng nhàn nhạt trả lời.
“Hả hả, chết..ngựa non háu đá, cho dù ngươi có Lục Tinh Chân Kĩ, bất quá đã dùng đến hai lần Cao Cấp Kĩ tưởng lão tử không biết ngươi đã sớm cạn kiệt Chân Lực rồi sao?
Việt Hoàng thầm cười, với người khác thì đúng thế thật, nhưng hắn có Cửu Dương Huyền Kinh, lực lượng vô cùng giồi dào, dù hiện tại bị tiêu hao kha khá, nhưng nói cạn kiệt thì không hề đâu.
“Tam thức Tiêu Hồn-Cường Hồn”
“Nhị Thức Ảo Lượng- Ảo Trấn”
Tinh Thần Lực vận chuyển, Việt Hoàng mang theo công kích phá không mà tới.
“Một trò không thể dùng hai lần”
Nam tử to lớn hai tay chắn trước mặt Chân Lực bảo vệ linh hồn, tiếp một kích băng lãnh Hồn tu của Việt Hoàng, chỉ là vừa mới cười đắc ý một lúc, ánh mắt hắn có rụt lại khi thân ảnh Việt Hoàng đang ngay trước mặt hắn.
“Huyền Ảnh Lăng Vi Bộ”
“Nhất Quyền Liệt Diệp Sát”
Vận dụng thân pháp khủng bố, Việt Hoàng bỗng xuất hiện trước mặt nam tử to lớn, lực lượng Thể tu bùng phát, Nhất Quyền nện thẳng ngực nam tử to lớn.
Phốc Phốc Phốc
Nam tử to lớn bị trấn bay lùi lại đến chục bước, miệng liên tuc phun ra ba ngụm máu tươi mới dừng lại, tay ôm trước ngực cố gắng lấy lại nhịp thở nơi lồng ngực vừa bị đấm.
“Được lắm..Chân Hoàng giun dễ làm càn quá mức, muốn chết cho ngươi toại nguyện”
“Ma Lang Quyết”
Ánh mắt hung hăng của hắn nhìn về phía Việt Hoàng, miệng cười gằn dữ tợn, vốn định lao tới đập Việt Hoàng ra bã, chợt ánh mắt hắn co rụt lại.
“Không..Không thể nào.”
Trước mắt hắn đây hư ảnh Thủy Chiến mã sát khí sâu trong đôi mắt khiến nam tử to lớn có vài phần khiếp sợ lại một lần nữa xuất hiện sau lưng Việt Hoàng.
“Thủy mã…”
“Thượng Thiên.”
Sau hai từ “Thượng Thiên” Thủy Chiến Mã lao tới thân ảnh nam tử to lớn đang bàng hoàng kia, hắn bất ngờ tới mức không kịp làm gì, một mạch bị trấn bay, máu huyết tuôn trào như tấm rẻ rách bay về phía sau.
Phải mất một lúc Chân Khí trong Thiên Địa mới trở lại yên bình sau công kích vừa rồi của Việt Hoàng mà hắn cũng là thở dốc một phen.
“Chỉ là Chân Hoàng... tại sao Chân Lực lại có thể …dồi dào như thế” một lúc sau thân thể thương tích của nam tử to lớn mời lồm ngồm, khó nhọc bò dậy, ánh mắt như nhìn quỷ nhìn về phía Việt Hoàng.
“Nói cho ngươi hay ta đây còn thực hiện được không ít lần Chân Kĩ Lục Tinh Phẩm nữa đấy” Việt Hoàng nhếch môi lên cười đắc ý.
“Gặp quỷ rồi.’
Nam tử to lớn sợ hãi nhanh chóng ngưng tụ đôi cánh Chân lực hướng không trung bay đi với ý định chuồn.
“Ha hả, coi như ngươi lợi hại, bất quá cũng không thể lưu lại ta chỗ này” nam tử to lớn cười đắc ý, liền quay lại nhìn xuống dưới thân ảnh Việt Hoàng đang đứng.
Chỉ là vừa quay lại, một cây tiểu Lý đao từ đâu bay tới cắm thẳng vào một mắt nam tử to lớn.
“Aaaa”
Không để hắn kịp rút cây đao trong mắt ra, hư ảnh Cốt Thủ xuất hiện nắm chặt lấy thân thể to lớn của nam tử to lớn kia.
“Biết được tu vi Chân, Thể , Hồn của ta liền muốn đi?”
Thoáng chốc Tinh Thần Lực lạnh băng của Việt Hoàng nhàn nhạt ra, ánh mắt hắn như nhìn kẻ chết nhìn lấy nam tử to lớn đang bị nắm chắt trên không trung.
“Nhất Thức Tiêu Hồn- Án Niên Tiêu Hồn Chưởng”
“Khônggggg” nam tử tó lớn vốn đang vận Chân Lực bảo hộ thân thể trước sự đàn ép của Cốt Thủ nắm chặt, vốn không thể vận lực lượng bảo vệ linh hồn, ánh mắt tràn ngập sợ hãi nhìn lấy Việt Hoàng.
Xung kích Tinh Thần Lực như cơn gió mùa đông, băng lãnh nhàn nhạt trấn thẳng vào nam tử to lớn, con mắt chưa bị mù còn lại mở to ra từng đường gân máu, cho đến khi Chưởng lực kết thúc chỉ còn lại lòng con ngươi trắng trợn ngược, linh hồn tiêu tan, nam tử gto lớn ảm đạm mà chết đi.