- Mật Kết-
"Perseids, cũng là mưa sao băng tròm sao Anh Tiên γ, mỗi năm.... thời gian xuất hiện không thay đổi, sinh động nhất,....dự tính, vào lúc 12 giờ đến 1 giờ đêm nay sẽ xuất hiện."
"Mưa sao băng?" Tưởng Tu Vũ hỏi cậu, "Anh muốn xem không?"
Tăng Lý không hứng thú lắm với mưa sao băng, cậu xem tivi một lúc thì sẽ vào phòng làm bài tập, làm xong thì đi ngủ, dù sao mai là thứ ba, không phải cuối tuần.
Không đợi Tăng Lý trả lời, Tưởng Tu Vũ lại hỏi, "Anh sẽ ước gì?"
Tăng Lý vốn định nói ra lời từ chối thì dừng lại lập tức.
wtp mật kết
Cậu cụp mắt, ánh mắt rơi xuống gương mặt Tưởng Tu Vũ, nói: "Vẫn chưa nghĩ ra. Cậu thì sao?"
"Ờm." Tưởng Tu Vũ không chút do dự nói, "Không có gì cả, muốn ăn cơm mẹ tôi nấu thôi."
Một nguyện vọng vô cùng đơn giản.
Tăng Lý không nói gì, "Tôi muốn thi đỗ đại học Bắc Kinh."
"Có phải là cuồng vọng lắm không? Tôi chỉ thuận miệng nói thôi." Tăng Lý ngượng ngùng, "Hi vọng mưa sao băng có thể nghe thấy."
Tưởng Tu Vũ nhìn cậu, "Tôi cảm thấy anh có thể."
"Đến tối chúng ta lên sân thượng xem đi."
Khoảng 9 giờ, Tăng Lý làm xong bài tập, không đợi được Du Du về nhà nhưng lại đợi được một cú điện thoại của bà.
Du Du xin lỗi nói rằng tối nay bà phải tăng ca, sợ là sẽ không về nhà được, lại nói, "Cuối tuần mẹ sẽ dành chút thời gian cùng con."
Tăng Lý không nói gì chỉ chúc, "Ngủ ngon."
Tắt máy.
wtp mật kết
Tăng Lý im lặng đứng dậy, tự hâm cho mình một cốc sữa, cất gọn vở bài tập, lúc quay lại phòng khách cậu nhìn thấy đống truyện tranh trên bàn thì dừng bước. Do dự một lúc, cậu cầm lên một quyển, bước vào phòng ngủ, đóng cửa lại một lần nữa.
Mười một giờ, Phí Lập đứng dưới ngọn đèn đường gọi xe.
Hắn bị mấy người anh em cưỡng ép kéo đến bar lắc lư mấy tiếng đồng hồ, mãi mới thoát khỏi hang sói, trốn ra ngoài trước, nhưng hắn cảm thấy đầu mình choáng váng, sao cũng không thấy thoải mái. Thậm chí lúc ngồi xe về còn ngẩn ngơ nghĩ: Phí gia của các bạn đúng là già rồi, không theo nổi đám người trẻ tuổi.
Hắn ở trong ba nghe nhạc rock mấy tiếng đồng hồ, nghe đến mức muốn nôn ra, hay thật, ông chú tài xế cũng là một người thời thượng, Phí Lập che mặt rơi vào trầm tư, nói: "Anh tài xế à, anh có thể đổi bài khác được không?"
"À, được chứ." Tài xế lại đổi thành một bài nhạc rock khác.
Thậm chí cả người còn uốn éo theo điệu nhạc, rất chi là high.
Phí Lập: "....." thôi được rồi.
"Anh trai à, chúng ta nghe bản tin đi, hay là radio gì đó cũng được." Phí Lập dựa lưng vào ghế, thở ra một hơi dài, lần sau có đánh chết hắn cũng không di bar nữa. "Nghe mấy cái này chẳng có ý nghĩa gì cả, những người trụ cột của quốc gia như chúng ta nên hiểu rõ chút truyện thời sự."
Ông anh lái xe quay đầu nhìn Phí Lập một cái, xác nhận lại hắn mới chỉ mười bảy tuổi mà không phải là một ông em ba mươi bảy tuổi có giọng nói của thiếu niên, rồi mới ngập ngừng đổi bài hát thành chương trình radio.
wtp mật kết
Phí Lập lại nói: "Cái này đi. Mưa sao băng, những người trụ cột của quốc gia như chúng ta..." Phí Lập nghĩ một lúc, mặt không đỏ tim không đập, "Phải lấy được giải Nobel về thiên văn học."
Ông anh tài xế: "....Nhóc con có tự tin đấy, rất tốt."
Phí Lập không biết xấu hổ trả lời lại một câu: "Ông anh, anh cũng có thể."
Đôi môi tài xế run rẩy, hai người tán gẫu một lúc, cuối cùng xe cũng chậm rãi đến tòa A tiểu khu Dung Thụ, dừng trước cửa tòa nhà, lúc Phí Lập xuống xe, hai người đã bắt đầu xưng anh gọi em rồi. Không lâu sau tầng 9 tòa A, cửa nhà Tăng Lý vang lên tiếng gõ cửa.
"Đi... sớm thế sao?" lúc Tăng Lý bị Tưởng Tu Vũ kéo lên cầu thang vẫn hơi chần chừ, "Rạng sáng mới có mà?"
Tưởng Tu Vũ cúi đầu nhìn đồng hồ, nói: "Mười một giờ bốn mươi phút, cũng sắp đến rồi."
Cậu ta đưa túi đeo cho Tăng Lý xem, giọng nói thản nhiên, "Tôi mang theo truyện tranh, đồ ăn vặt, nước ngọt... còn có thể nghịch điện thoại."
Tăng Lý "hả" một cái, bắt đầu nghi ngờ mục đích chính của Tưởng Tu Vũ có phải là lên sân thượng để picnic gì gì đó...
Cậu mang theo một cái áo khoác dày, sợ bị lạnh, so với Tưởng Tu Vũ chỉ mang theo đồ ăn đồ chơi thì Tăng Lý cảm thấy bản thân khá là thiết thực.
Tầng 12 là sân thượng, nhưng phiền phức chính là cửa bị khóa.
wtp mật kết
Tăng Lý nhìn Tưởng Tu vũ một cái, bàn lui, nói: "Cửa này..."
"Không khóa." Tưởng Tu Vũ bước lên trước, lạch cạch một tiếng, cửa mở ra.
Tăng Lý: "......." Thế cái khóa để đó chỉ để trang trí thôi à.
Phí Lập vừa về đến nhà bèn vào bồn rửa mặt nôn một lúc, cả đầu hắn bây giờ đều là sẽ không đi nữa sẽ không đi nữa, uống rượu gì mà uống, muốn chết sao.
Trên tivi đang phát bản tin về mưa sao băng, hắn giống như một con chó gần chết ngã xuống sofa, trong nhà chỉ có một mình hắn, Phí Lập ngồi trên sofa xem tivi, mí mắt đánh vào nhau.
Không biết qua bao lâu, hắn tỉnh lại, bên ngoài vẫn là một mảnh đen xì, trời vẫn chưa sáng.
"Mẹ." Phí Lập mắng một câu, chịu đựng cảm giác buồn nôn ngồi dậy, đầu đau như búa bổ, hắn ngồi dậy tìm thuốc uống.
Chỗ không thuận tiện khi sống một mình chính là đây.
Hắn quay đầu nhìn, bây giờ mới mười hai giờ, cách lúc trời sáng vẫn còn xa, ngủ cũng không ngủ được, Phí Lập uống một cốc nước, thuốc theo nước trôi xuống họng.
Trên tivi vẫn còn phát bản tin. wtp mật kết
Phí Lập nhìn sang, lại là mưa sao băng.
Hắn ngẩng đầu nhìn ra ngoài, đẩy cửa sổ ra, nhìn lên trên, vừa nhìn một cái khiến hắn khiếp sợ.
Có một tên nhóc nhìn rất quen.
11/07/2022