Lạc Nguyệt

Chương 1



Về ký ức cuối cùng của kiếp trước.

Đó là cơn đau dữ dội gần như g.i.ế.c c.h.ế.t tôi khi axit sulfuric đổ vào mắt.

Tôi chịu đựng cơn đau tột cùng, trong tầm nhìn mờ ảo, tôi nhìn thấy Lâm Tửu, người được anh trai tôi bảo vệ, đứng trước mặt tôi.

Sau đó tôi nhặt con d.a.o cắt bánh và lao tới, đ.â.m vào n.g.ự.c cô ta.

"Chúng ta cùng xuống địa ngục đi!"



Khi tôi mở mắt lần nữa.

Cảnh vật trước mắt vô cùng rõ ràng khiến tôi ngây người một lúc.

Cho đến khi tôi nhìn thấy Lâm Tửu, trẻ hơn nhiều, ở cách đó không xa.

Cô ta mặc bộ đồng phục đã bạc màu, đang mở vòi nước và đổ nước lên đầu mình.

Vừa đổ nước, cô ta vừa mỉm cười hỏi tôi: "Mày đoán, họ sẽ tin tao hay tin mày?"

Tôi lập tức phản ứng lại.

Hóa ra là ngày hôm ấy.

Kiếp trước, đó là khởi đầu của việc tôi bị vu oan là kẻ bắt nạt cô ta.



Thấy tôi đứng ngây ra, Lâm Tửu càng cười vui vẻ hơn:

"Đã nghĩ xong chưa, cô tiểu thư? Cách xin lỗi tôi thế nào? — A!"

Lòng tôi dâng trào thù mới hận cũ.

Tôi lao tới, túm lấy tóc cô ta và kéo vào nhà vệ sinh.

Trong tiếng thét đau đớn của cô ta, tôi ấn mặt cô ta xuống bồn.

"Đổ chút nước lạnh mà tưởng gán cho tao cái mác xấu hả? Để tao dạy cho mày biết thế nào mới là bắt nạt thật sự."

Lâm Tửu điên cuồng giãy giụa, hai tay vung loạn xạ như thể có động cơ, nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự kìm kẹp của tôi.

Cô ta chỉ có thể úp mặt vào nước bẩn, miệng phát ra âm thanh mơ hồ:

"Lục Tâm Hỉ, mày buông tao ra… ọc... ọe—"

Tôi ngửa đầu cười to:

"Mồm bẩn thế này, nhớ rửa sạch trước khi đi tố cáo đấy!"

Dù đây là quay lại quá khứ hay chỉ là ảo giác sau khi chết.

Cũng không quan trọng.

Tôi hoàn toàn phát điên.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv