- Thời cổ Cửu Hư tông cũng không phải là tông môn có cái gì đặc biệt, Cửu Khúc hư nguyên trận cũng không phải là trận pháp thần diệu. Khi đó các tông môn lớn cho dù không có người tu đạo vượt qua ba lần thiên kiếp ra tay cũng có thể để cho đệ tử bao vây mười ngày mà từ từ đánh phá. Nhưng theo ta biết thì trong số các ngươi không có nhân vật nào vượt qua ba lần thiên kiếp đúng không Lạc Bắc? Còn về việc liên tục tấn công mười ngày thì chỉ sợ Thiên Lan hư không sẽ diệt sạch Trạm Châu Trạch Địa và núi Chiêu Diêu.
- Đương nhiên thần cung Toái Hư cũng có thể xuyên qua được Cửu Khúc Hư nguyên tận. - Thái Hư lão tổ hơi liếc mắt nhìn qua Tô Hâm Duyệt:
- Có điều thần cung Toái Hư cũng chỉ do một mình cô ấy thi triển. Mà từ lần ở Phong Khư thì thấy trên người cô ta cũng chẳng có Thạch Nhũ quỳnh dịch để bổ sung chân nguyên ngay lập tức, nhiều lắm chỉ phóng ra được hai ba mũi tên. Ta muốn chống lại hai, ba mũi tên đó cũng chỉ mất một ít chân nguyên. Trên người ta còn có rất nhiều thạch nhũ quỳnh dịch giúp hồi phục chân nguyên cực nhanh.
Trong lúc nói chuyện, Thái Hư lão tổ lấy ra một cái bình ngọc rồi mở ra cho thấy bên trong toàn là đan dược luyện chế từ Thạch Nhũ quỳnh dịch.
Khiêu khích! Thái Hư lão tổ lấy cái bình ngọc đó ra thực sự là khiêu khích trắng trợn.
- Ngươi!
Tô Hâm Duyệt gần như nhảy dựng. Thần cung Toái Hư lập tức xuất hiện. Nàng không kìm nổi định sử dụng thần cung Toái Hư nhưng lại bị Lạc Bắc nắm tay.
- Hâm Duyệt! Huynh đảm bảo sẽ nhanh chóng cho muội thời cơ sử dụng thần cung Toái Hư.
Âm thanh của Lạc Bắc vừa mới vang lên trong tai Tô Hâm Duyệt thì từng tia sáng hồng đã lập tức xuất hiện xung quanh người Lạc Bắc.
Những tia sáng màu hồng đó đều là những đóa hoa Mạn Đà La đỏ như máu, ở bên trong bao phủ những hạt châu màu đỏ.
Rắc rắc!
Những đóa hoa Mạn Đà La màu đỏ lập tức vỡ vụn khiến cho những hạt châu đỏ như máu lập tức tản ra mùi máu tanh. Có ít nhất hơn một trăm hạt châu đỏ như máu do Lạc Bắc đánh chết người tu đạo rồi ép khí huyết tạo thành. Trong số đó có rất nhiều nhân vật cấp bậc Nguyên Anh kỳ và sơn chủ, thậm chí có cả nhân vật như Thiên Đô thần quân.
Thái Hư lão tổ hơi ngẩn người nhưng rồi lập tức lắc đầu, cười nói:
- Thế nào đây? Chưa từ bỏ ý định? Nếu vậy ngươi có thể từ từ xem Cửu Khúc hư nguyên trận thế nào. Đúng rồi! Ngươi đưa tới đây nhiều người như vậy không phải chỉ cứu một người con gái này về chứ? Nhan sắc của nàng rất được, tu luyện công pháp cũng rất có ích cho ta. Ta cũng thích. Có điều nếu nàng đã yêu thích ngươi, ta sẽ để cho nàng theo ngươi. Nhưng nàng lại một lòng muốn phụng dưỡng ta. Vì để thể hiện tâm ý, nàng có ý để cho ta hái hoa trước mặt ngươi, làm cho ngươi đừng có vọng tưởng.
- Thái Hư lão tổ! Nếu ngươi dám chạm vào một sợi tóc của Hoài Ngọc ta thề sẽ khiến cho ngươi phải chết.
Thái Hư lão tổ còn chưa dứt lời, Thái Thúc đã gào lên.
- Chỉ một tên hậu bối Nguyên Anh kỳ mà cũng dám gào lên với ta?
Thái Hư lão tổ nở nụ cười khinh thường rồi vung . Hai bàn tay Hoài Ngọc lập tức nắm lấy vạt áo của mình như định xé rách.
- Thái Hư lão tổ.
Đám người Nạp Lan Nhược Tuyết và Thái Thúc đều hét lên phóng pháp thuật về phía quầng sáng màu xanh.
Thái Hư lão tổ nói Hoài Ngọc từ nguyện nhưng tình cảnh trước mắt cho thấy lão đang dùng chân nguyên để khống chế động tác của nàng. Mà dưới sự khống chế của y, Hoài Ngọc cao quý như vậy hoàn toàn làm theo ý thực hiện cái chuyện dâm dục trước mặt Lạc Bắc.
Tuy nhiên pháp thuật của đám người Nạp Lan Nhược Tuyết và Thái Thúc lập tức bị đẩy ngược không thể ảnh hưởng tới động tác của Thái Hư lão tổ.
Xoẹt!
Một làn sát khí long trời lở đất xuyên thủng chín tầng trời. Lúc này Lạc Bắc không hề có bất kỳ thanh âm nào chỉ có một quầng sáng màu hồng xuất hiện trước mặt.
Quầng sáng màu hồng xuất hiện đó chứa đầy U Minh ma huyết cô đọng.
U Minh ma huyết xuất hiện toàn bộ số Huyết châu trước mặt bị Lạc Bắc đầy vào trong quả cầu U Minh ma huyết để cho nó nuốt chửng. Quả cầu U Minh ma huyết quay cuồng biến thành hình thức ban đầu của một cái ao máu. Tuy nhiên nó không hề dừng lại. Dưới sự tác động từ chân nguyên của Lạc Bắc U Minh ma huyết lập tức hóa thành vô số Huyết Thần tử chui vào trong các khiếu huyệt của Lạc Bắc.
Cùng lúc đó một cái phù cũng xuất hiện trước mặt hắn.
- Độc Long tinh?
Dưới sự khống chế bởi chân nguyên của Thái Hư lão tổ, hai tay Hoài Ngọc đã cởi áo khoác để lộ đôi vai. Tuy nhiên liếc mắt nhìn thấy cái tinh phù màu đen, Thái Hư lão tổ cũng sững sờ quên mất khống chế Hoài Ngọc.
- Hâm Duyệt! Thần cung Toái Hư.
Vào đúng lúc này, Lạc Bắc chợt gầm lên. Cái Độc Long tinh cũng lập tức vỡ tan trước mặt rồi biến thành vô số những sợi tơ mà chui vào trong cơ thể của hắn.
Oành!
Cột tiếng quang khủng bố mang theo sự tức giận của Tô Hâm Duyệt lao thẳng tới trước mặt Thái Hư lão tổ.
- Một miếng Độc Long tinh to như vậy, ngay cả Hoàng Vô Thần hấp thu cũng phải chết. Hắn định làm cái gì?
Thái Hư lão tổ như không tin vào những gì diễn ra trước mặt. Một pho tượng đạo tôn xuất hiện sau lưng tản ra vô số những tia sáng màu đen lao về phía cột tiễn quang khủng bố.
Đối diện với sự hủy diệt, Thái Hư lão tổ bị đẩy bay ngược về sau. Tuy nhiên những sợi tơ tản ra từ đạo tôn sau đầu y không ngờ có thể triệt tiêu uy lực của tiễn quang rồi chặn được.
- Vô ích! Vũ Sư thanh! Vân Mông thần thoi chỉ có tốc độ xé rách hư không, cũng giống như thần cung Toái Hư thật sự xuyên qua hư không nhưng không thể nào xông vào được Cửu Khúc hư nguyên trận.
Xoẹt! Một tia sáng màu xanh lóe lên Vân Mông thần thoi ba ngược lại. Hóa ra lúc này, Vũ Sư Thanh định nhân cơ hội sử dụng Vân Mông thần thoi đưa đám người Đông Bất Cố vào bên trong nhưng không ngờ lại không xuyên qua được quầng sáng.
Ầm ầm!
Cùng lúc đó toàn bộ đất trời đột nhiên xuất hiện một cái lỗ thủng. Toàn bộ nguyên khí trời đất cũng với nguyên khí từ các tinh cầu ập xuống.
Thân thể của Lạc Bắc như hóa thành một cái lỗ đen nhanh chóng nuốt chửng nguyên khí như những trận cuồng phong ập tới.
- Thiên kiếp thứ ba. Lạc Bắc! Không ngờ ngươi lại định vào lúc này vượt qua thiên kiếp thứ ba. Ngươi muốn chết?
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Thái Hư lão tổ thật sự khiếp sợ và không thể tin nổi
- Chỉ có vượt qua thiên kiếp thứ ba mới phá được Cửu Khúc hư nguyên trận. Lạc Bắc độ kiếp trước mặt y thật sự quá nguy hiểm
Bắc minh vương, Bán Diện Nhân Ma, Linh Thích Thiên và Hàn Huyết Y cũng biến sắc. Một hạt châu to bằng nắm tay tản ra những dải sáng màu vàng đột nhiên từ lòng bàn tay Bán diện Nhân Ma bay lên lơ lửng trên đỉnh đầu Lạc Bắc.
Hạt châu đó khiến cho người ta cảm nhận được một thứ lượng lượng cực mạnh và ổn định.
Một cái đầu lâu màu trắng khổng lồ và ngọn núi xương trắng dưới chân là dòng sông màu vàng cũng xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người.
Linh Thích Thiên và Hàn Huyết Y đều lấy ra pháp bảo của mình.
- Thái HƯ lão tổ! Ngươi muốn làm nhục Hoài Ngọc trước mặt ta để phá tâm của ta đúng là độc ác. Nhưng người làm vậy là ép ta tới đường cùng. Vào lúc này tâm trạng của ta vững vàng hơn bất cứ lúc nào hết.
Tuy nhiên tâm trạng của Lạc Bắc lại chẳng hề dao động chỉ có âm thanh lạnh lùng và tràn ngập sát ý từ miệng hắn tràn ra.
- Đúng là bất cứ kẻ nào chạm phải độ kiếp chỉ sợ đều muốn chết. Nhưng ngươi quên mất sư tôn Nguyên Thiên Y của ta đã vượt qua thiên kiếp thứ ba cách đây không biết bao nhiêu năm.
- Sư tôn đã nói cách vượt qua thiên kiếp thứ ba cho ta biết. Vào lúc này có Bán Diện Nhân Ma, Linh Thích Thiên và Hàn Huyết Y ở đây bảo vệ, ta nắm chắc thành công tới tám phần.
- Thái Hư lão tổ! Con chó già ngươi nói rằng pháp lực vượt qua ba lần thiên kiếp mới phá được Cửu Khúc Hư nguyên trận đúng không? Được! Ta sẽ vượt qua thiên kiếp thứ ba trước mặt ngươi rồi phá trận pháp sau đó nghiền xương ngươi thành tro.
Trên thực tế mặc dù Lạc Bắc luyện hóa tinh hoa trời đất trong Độc Long tinh hóa thành vô số chân nguyên cùng với U Minh ma huyết khiến cho trời đất chấn động dẫn tới thiên kiếp thứ ba. Tuy nhiên lúc này chất độc và U Minh ma huyết vẫn còn chưa biến mất khiến cho chẳng khác nào trong cơ thể có hai con dao hết sức nguy hiểm không có sự chắc chắn như lời hắn nói. Nhưng hắn cũng nắm chắc được ý của Thái Hư lão tổ nên mới nói vậy để làm cho tinh thần của lão lay động.
Nhất thời Thái Hư lão tổ biến sắc hút Hoài Ngọc tới trước mặt đồng thời nhìn hắn nhưng không biết đang nghĩ cái gì.