Dịch giả: hany
Một lát sau, bóng dáng của U Minh huyết ma xuất hiện tại một vùng biển cách Côn Luân hơn năm trăm dặm.
- Hiện tại với tu vi của ta và mức độ phù hợp của cái thân thể này vẫn miễn cưỡng sử dụng được Thần quang huyết ảnh thuật.
- Đúng là trời giúp ta. Ta đang bảo tại sao Hoàng Vô Thần không dám đuổi theo, hóa ra là có nhiều nhân vật lợi hại chặn ở ngoài như vậy. Nếu không có đám người đó có lẽ ta đã chết trong tay y. Thần quang huyết ảnh độn của ta ngay cả nhân vật một lần thiên kiếp cũng khó theo kịp để ngăn lại. Như vậy chứng tỏ tu vi của Hoàng Vô Thần ít nhất cũng phải qua ba lần thiên kiếp. Chậc chậc! Không thể ngờ được sau bốn trăm năm, thực lực của người tu đạo không hề kém mà còn mạnh lên. Xem ra cho dù có hồi phục tới tu vi lúc trước cũng không thể khinh thường.
Vào lúc này, gương mặt tràn ngập ma khí của U Minh huyết ma cũng hơi tái cho thấy y bị tổn thương rất nhiều nguyên khí.
- Không ngờ bảy viên huyết xá lợi mà ta để lại chỉ còn có một viên. Nhưng ít còn hơn không. Một viên Huyết Xá lợi còn lại cũng đủ cho ta tăng thêm nhiều khả năng giữ mạng.
Liếc về phía đám mây đen khủng bố cách mình mấy trăm dặm rồi tập trung cảm ứng, U Minh huyết ma lẩm bẩm như vậy. Sau đó, U Minh huyết ma đảo mắt rồi đột nhiên hóa thành một tia sáng đỏ như máu lập tức biến mất.
Trong đêm tối, Yêu vương liên thai lặng lẽ bay giữa những làn mây.
Trong hai làn ánh sáng màu đen của Yêu vương liên thai, trước mặt Lạc Bắc lơ lửng ba vầng sáng. Trong đó trong một vầng sáng nhỏ nhất màu vầng là một hạt châu to bằng quả trứng. Nó chính là nội đan của Thi thần. Bên cạnh nội đan của thi thần có một vầng sáng trong suốt, bên trong là một cái Nguyên Anh dường như dã bị ngọn lửa Tịch Diệt thiêu đốt.
Cái Nguyên Anh đó nhìn cũng không ngưng tụ lắm tương đương với nguyên anh của tên quái nhân áo đen mà Lạc Bắc đã bắt được tại khu trại của người Miêu. Nhưng gương mặt của cái nguyên anh đó lại hoàn toàn khác với gương mặt của tên quái nhân kia.
Bên trong ba vầng sáng thì lớn nhất là một vầng sáng màu vàng kim đang bao phủ Ma huyết.
Dưới phép thuật của Lạc Bắc, quả cầu ma huyết liên tục bị tách ra thành từng quả cầu nhỏ sau đó lại bị ngọn lửa Tịch diệt bao phủ luyện hóa thành chân nguyên tinh khiết rồi thẩm thấu vào trong cái nguyên anh kia.
- A?
Đột nhiên, Lạc Bắc chợt nhướng mày.
- Thạch đầu ca ca! Có chuyện gì vậy?
Tô Hâm Duyệt đang ở bên cạnh Lạc Bắc vội vàng hỏi. Nàng vẫn giữ thói quen gọi hắn là Thạch Đầu ca ca.
Mái tóc của Hâm Duyệt được tết lại thành hai cái bím nhỏ nhìn rất đáng yêu. Vào lúc này, Yêu vương liên thai đang được nàng điều khiển.
Cái Nguyên Anh trước mặt Lạc Bắc là một trong số đệ tử của Thái Hư lão tổ bị Mạc Thiên Hình và Ly Nghiêu Ly bắt giữu. Tính cả tên quái khách áo đen thì Thái Hư lão tổ có tổng cộng ba tên đệ tử ở núi La Phù. Ngoại trừ quái khách áo đen ra, hai tên đệ tử còn lại có một bị bắt Nguyên Anh còn một thì hơi khó chơi nên bị Mạc Thiên Hình và Ly Nghiêu Ly tiêu diệt không bắt được Nguyên Anh.
Vào lúc này, Lạc Bắc đã dung hợp đại đan của Thi thần và Nguyên Anh luyện thành bản mệnh pháp bảo của Nguyên Anh.
Sở dĩ như vậy là vì trên đầu Lạc Bắc bây giờ còn có một cái nguyên anh của tên quái nhân áo đen và Thiên Đô Minh hà kiếm của Lý Phù Đồ phái Thanh Thành cùng với Tân Thiên Trạm Lô mà Thái Thúc đưa cho hắn.
Trong kế hoạch, Lạc Bắc định sử dụng Nguyên Anh của quái nhân áo đen và Thiên Đô Minh Hà kiếm để tạo ra một cái kiếm nguyên thứ hai thật sự.
Như vậy với bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc, Huyền bảo màu lam và Kiếm nguyên thứ hai luyện ra từ Thiên Đô Minh hà kiếm là hắn đã có được ba đạo bản mệnh kiếm nguyên. Chỉ xét về lực công kích cũng đã hơn xa Vũ Nhược Trần có được hai cái bản mệnh kiếm nguyên.
Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh, phương pháp tu luyện một vạn ba ngàn chư thiên, Toái Hư vạn kiếm quyết lại có thêm ma huyết giúp đỡ. Hơn nữa, Lạc Bắc còn nhận được một vài pháp quyết từ nơi truyền kinh thụ đạo của La Phù nên tốc độ hắn tu luyện kiếm nguyên thứ hai chắc chắn so với Lâm Phong hiểu và tu luyện Toái Hư vạn kiếm quyết sẽ nhanh hơn nhiều. Tiếp theo, chỉ cần có đủ thời gian, Lạc Bắc có thể luyện Tân Thiên Trạm Lô thành một cái kiếm nguyên nữa. Chưa nói hiện giờ hắn đã có được đầy đủ Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu, hoàn toàn có thể tu luyện được một cái Nguyên Anh lôi tôn.
Với những thứ đó sức tấn công của hắn trở nên cực mạnh. Lại thêm khả năng mê hoặc tinh thần từ đại đan của Thi Thần rất mạnh, ngay cả người tu đạo Nguyên Anh cũng rất dễ mất tinh thần. Phối hợp sử dụng nó với hạt châu màu bạc hắn hoàn toàn có thể làm cho tốc độ thi triển pháp thuật của đối phương chậm lại.
Cho dù là đối mặt với người tu đạo cấp bậc Hoàng Vô Thần hay đấu phép quy mô lớn đều có nhiều tác dụng hơn khi chỉ có một cái pháp bảo tấn công.
Nhưng để dung hợp đại đan của Thi Thần với cái Nguyên Anh này thì Lạc Bắc phải ngưng tụ nó tới một mức độ nhất định mới được.
Hiện tại trong cơ thể của Lạc Bắc còn phong ấn rất nhiều U minh ma huyết cho nên ngưng luyện nó cũng không sợ tốn chân nguyên. Hơn nữa Lạc Bắc còn cố tình giữ một phần U minh ma huyết ở trong người để tới khi đối địch, sau khi đánh chết đối thủ sẽ dùng chúng hấp thu lực lượng chân nguyên của đối phương. Làm vậy tương đương với năm đó Huống Vô Tâm chiếm được Trừu Tủy đoạt nguyên quyết. Chỉ có điều hiệu suất của Trừu Tủy đoạt nguyên quyết cao hơn nhiều. Hơn nữa, Lạc Bắc lợi dụng U minh ma huyết hấp thu khí huyết và chân nguyên đối phương sẽ tạo ra một U Minh ma huyết cực mạnh nên còn phải tốn công luyện hóa.
Với tu vi và pháp thuật hiện tại, Lạc Bắc luyện hóa U minh ma huyết không có gì là phiêu lưu.
Nhưng lúc này, hắn chợt nhướng mày và ngay cả Tô Hâm Duyệt cũng có thể cảm nhận được quả cầu U minh ma huyết trước mặt đột nhiên trở nên dao động mạnh hơn trước mấy lần như định giẫy dụa để thoát ra ngoài.
- Ta cũng không biết. U Minh ma huyết đột nhiên rất khác so với bình thường.
Nghe Hâm Duyệt hỏi, Lạc Bắc cau mày nhìn quả cầu U minh ma huyết trước mắt mà nói.
Vào lúc này quả cầu U minh ma huyết vẫn bị chân nguyên của hắn bủa vây nhưng rõ ràng sự phản kháng của chúng so với bình thường đã mạnh hơn nhiều. Thậm chí còn tác động tới hắn rất mạnh như bất chấp tất cả để lao ra.
Trầm ngâm một chút, Lạc Bắc liền vung tay lên tách ra một chút U minh ma huyết sau đó phong ấn toàn bộ số còn lại vào trong cơ thể.
Một chút U Minh ma huyết đó không bị Lạc Bắc đặt thêm cấm chế mà để trong không trung.
Một tiếng động vang lên rồi chút U minh ma huyết đó lập tức hóa thành một con Huyết Thần Tử nho nhỏ sau đó nó hóa thành một tia sáng hồng mà lao về một hướng.
Còn Yêu vương liên thai thì bám sát theo sau Huyết Thần Tử giữ một cái khoảng cách chừng mấy trượng.
...
Lúc này, cách xa con Huyết Thần Tử đó không biết bao nhiêu dặm có một vầng sáng đỏ như máu đang bay đi với tốc độ còn nhanh hơn Huyết Thần Tử tới mấy chục lần.
Bóng người bên trong vầng sáng đỏ như máu đỏ chỉ chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, gương mặt hết sức thanh tú nhưng lại tản ra một thứ ma khí kinh người. Ánh mắt của y vô cùng âm hiểm và tàn nhẫn. Đó đúng là U Minh huyết ma mới sống lại sau bốn trăm năm.
Trên thực tế U Minh huyết ma này chỉ được sinh ra từ một giọt nguyên thần ma huyết. Mặc dù nó biết phần lớn trí nhớ và công pháp của U Minh huyết ma nhưng lại không có được những gì mà U Minh huyết ma đã trải qua nên có sự khác biệt rất nhiều về tính tình. Cho nên có thể nói đây hoàn toàn là một U Minh huyết ma mà không phải là Như Vô Tâm ngày trước.
Chỉ thấy U Minh huyết ma đang bay về một hướng với tốc độ cực nhanh. Cứ được chừng ngàn dặm nó lại vung tay bắn ra vô số những tia sáng màu hồng .
Mỗi tia sáng màu hồng lao ra lập tức tản xuống phía dưới. Chúng chính là Huyết Thần tử như hung thần tới từ địa ngục.
Đó cũng là sự khủng bố và điểm mạnh của U Minh huyết ma.
Huyết Thần Tử sẽ tự tìm kiếm thức ăn, tấn công người tu đạo. Nếu gặp người tu đạo tu vi mạnh nó sẽ bị tiêu diệt nhưng nếu gặp tu vi kém, không biết Huyết Thần Tử là cái gì thì họ rất dễ bị nó đánh chết.
Sau khi đánh chết một người tu đạo, thực lực của Huyết Thần Tử lại được tăng lên.
Tới khi đó, U Minh huyết ma lại có thể hấp thu Huyết Thần Tử để tăng tu vi và uy lực pháp thuật của mình.