7
Úc Thừa Hạo nói được làm được, trong quá trình quay phim, anh ấy chỉ tập trung tâm trí đóng phim, chưa bao giờ gây sự.
Nghe nói Tịch Phong nhiều lần khiêu khích nhưng Úc Thừa Hạo lại coi anh ta là không khí, còn chẳng thèm nhìn anh ta.
Mà người của đoàn làm phim cũng có thói quen nâng cao giẫm thấp, tất cả đều quan tâm Úc Thừa Hạo và đối xử lạnh nhạt với nam phụ Tịch Phong.
Điều gây khó chịu hơn sự thù địch đó là bị làm lơ.
Mà sự tập trung của Úc Thừa Hạo cũng nhận được phản hồi tốt.
Bộ phim này cũng giống như kiếp trước, trở thành bộ phim hot nhất mùa hè này, lượt xem liên tục tăng.
Fans Úc Thừa Hạo tăng lên từng ngày, một đám cư dân mạng nhảy vào khen khí chất lạnh lùng rắn rỏi của anh ấy, còn khen kỹ thuật diễn của anh ấy làm người ta lạc vào cảnh giới kỳ lạ.
Sức ảnh hưởng còn mạnh hơn cả Tịch Phong ở kiếp trước.
Lịch trình của Úc Thừa Hạo bắt đầu trở nên bận rộn, chỉ dựa vào một mình tôi thôi thì không xử lý hết được.
Tôi quyết định tìm một trợ lý cho anh ấy.
Đối với chuyện này, Úc Thừa Hạo có hơi bài xích:
“Chỉ hai chúng ta thôi không được sao? Tôi không cần trợ lý, tôi có thể tự chăm sóc bản thân.”
Tôi dỗ dành anh ấy:
“Nhưng thỉnh thoảng tôi không có cách nào phân thân được, tôi cũng muốn có chút thời gian nghỉ ngơi.”
Úc Thừa Hạo không lên tiếng nữa, ngầm đồng ý chuyện tìm trợ lý.
Không ngờ là việc này lại gặp được người quen cũ.
Một cô gái trẻ tuổi tên Đổng Thiến Thiến đến ứng tuyển.
Cô ta chính là trợ lý của Tịch Phong đời trước, cũng là đối tượng ngoại tình của Tịch Phong.
8
Đổng Thiến Thiến viết một bức thư cho Úc Thừa Hạo, nóng lòng bày tỏ sự yêu thích của mình đối với anh ấy.
Đến cả câu từ cũng giống y đúc bức thư kiếp trước cô ta viết cho Tịch Phong.
“Những người khác chỉ thích dáng vẻ tỏa sáng rực rỡ của anh trên sân khấu, còn em thì khác, em quan tâm đến việc anh có vui hay không, có mệt hay không.”
Thế mà năm đó Tịch Phong còn cảm động rơi nước mắt với bức thư này của cô ta.
Hóa ra bức thư này không phải chỉ viết riêng cho anh ta, mà là giăng lưới thả biển.
Đổng Thiến Thiến này cũng được coi như là trà xanh, năm đó cô ta hay làm nũng, ra vẻ yếu đuối, ngốc nghếch và các loại thủ đoạn khác để nhận được sự thương tiếc của Tịch Phong.
Hai người họ giấu tôi yêu đương, cùng nhau che giấu tâm tình, lại không nỡ từ bỏ tài nguyên tôi cung cấp, đành phải làm một đôi uyên ương khốn khổ.
Mãi cho đến khi công ty của bố tôi gặp sự cố lớn khi đầu tư, tuyên bố phá sản.
Đổng Thiến Thiến đã lập tức thuyết phục Tịch Phong đá tôi, rồi rút khỏi công ty điện ảnh chúng tôi cùng nhau thành lập.
Chiêu rút củi dưới đáy nồi này gần như khiến tôi rơi vào tình thế tuyệt vọng.
Mà Tịch Phong lại nhận được danh tiếng tốt, hất hết nước bẩn lên người tôi.
Lúc đó tôi mất cả tiền lẫn tình, căn bản không có sức đánh trả, đành phải chịu đựng sự chửi rủa của fans Tịch Phong, cuộc sống của tôi hoàn toàn bị đảo lộn.
Có thể nói, đời trước tôi rơi xuống đáy không tránh khỏi việc liên quan đến Đổng Thiến Thiến.
Cho dù đời này tôi đã tham gia vào việc đầu tư của công ty của bố tôi từ sớm, có thể tránh được sai lầm lớn nhưng Đổng Thiến Thiến xuất hiện vẫn làm lòng tôi cảm thấy bất an.
Không biết thái độ Úc Thừa Hạo dành cho cô ta sẽ như thế nào…
9
Tôi lặng lẽ đứng bên ngoài phòng phỏng vấn.
Đến vòng cuối cùng, còn lại mấy người, do đích thân Úc Thừa Hạo phỏng vấn.
Tôi nghe thấy giọng nói ngại ngùng, e thẹn của Đổng Thiến Thiến bên trong:
“Anh Hạo, em có viết thư cho anh, anh đã đọc chưa?”
Giọng Úc Thừa Hạo không nghe ra cảm xúc gì:
“Đọc rồi, cảm ơn cô đã thích.”
Đổng Thiến Thiến không khỏi kích động:
“Vậy hãy để em ở lại bên cạnh anh đi, để em chăm sóc cho anh.”
Úc Thừa Hạo nhất thời không lên tiếng.
Tôi im lặng nín thở, lòng bàn tay đổ mồ hôi, sau đó, tôi nghe thấy câu trả lời đầy nghiêm túc của Úc Thừa Hạo:
“Nếu cô viết lá thư này với tư cách là một người hâm mộ thì tôi sẽ rất biết ơn nhưng với tư cách là một nhân viên thì hành động này của cô rất không chuyên nghiệp, trộn lẫn quá nhiều cảm xúc cá nhân vào công việc, sẽ làm việc không tốt.”
Câu trả lời công tư phân minh như thế khiến cho Đổng Thiến Thiến thất vọng đứng dậy, nức nở nói:
“Nhưng mà, em thật sự rất thích anh… xin anh hãy cho em một cơ hội…”
Giọng nói cô ta mềm mại, yếu ớt mang theo chút nghẹn ngào.
Có thể hình dung được lúc này chắc chắn cô ta đã lệ rơi đầy mặt, chọc cho người ta rủ lòng thương xót.
Nhưng Úc Thừa Hạo lại không bị lay động trước dáng vẻ này:
“Đổng Thiến Thiến, cô càng thích tôi, tôi lại càng không thể nhận cô.”
“Tôi cũng có người mình thích, ở ngay trong ekip của tôi, nếu cô ấy nhìn thấy cô ở bên cạnh tôi, cô ấy sẽ hiểu lầm.”
Tim tôi lỡ một nhịp, sau đó bắt đầu đập nhanh như trống.
Ekip của tôi không phải chỉ có hai người là tôi và Úc Thừa Hạo thôi à?
Anh ấy thích tôi?
Chuyện lúc nào thế?
Tôi ép bản thân mình phải bình tĩnh lại, trải qua sự phản bội của Tịch Phong, muốn tôi yêu thương một người mà không hề e ngại giống như kiếp trước là chuyện tuyệt đối không thể.
Huống chi Úc Thừa Hạo là nghệ sĩ của tôi, công tư phân minh mới là chính đạo.
Tôi che đi đôi tai đang nóng bừng của mình, quyết định sẽ tỏ ra là không nghe thấy gì.
Chỉ là ngay sau khi Đổng Thiến Thiến rời đi, tôi đã sai người tiễn cô ta một đoạn đường, đồng thời “vô tình” tiết lộ cho cô ta biết:
“Studio của Tịch Phong cũng đang tuyển trợ lý.”
Tôi muốn xem, cặp đôi có tình yêu “thật hơn vàng” này, cuối cùng sẽ có kết cục như thế nào.