Rầm….Cánh cửa bị đẩy ra, mọi người nghethấy giọng nói trẻ con ủy khuất mà đáng yêu của một đứa bé: “Chủ nhân,người không được bỏ lại Tiểu Xà, Tiểu Xà rất nhớ người”.
“Bịch”. Mọi người quay người lại thì thấy một đứa trẻ có da dẻ phấn nộnvì quần áo rộng thùng thình không phù hợp với cơ thể mà kéo ngã cảngười. Cậu bé ủy khuất, ngồi bệt xuống sàn nhà, nước mắt tràn trề, nhìnchằm chằm Nhi.
Nhi ngẩng đầu nhìn thấy đứa nhỏ, Tiểu Xà biến thành hình người thật sựrất đáng yêu bởi đó chính là phiên bản nhỏ của Nhi khi là Hỗn Huyết, Nhi nhìn Thiên, gỡ tay Thiên trên tay mình rồi nhảy xuống khỏi lòng Thiên,bước từng bước hướng Tiểu Xà, mọi người thấy Nhi bước đi thì tự độngtách ra nhường đường cho Nhi. Nhi dừng lại rồi vươn tay ôm Tiểu Xà vàolòng:
“Đừng khóc, Tiểu Xà.” Tiểu Xà thấy Nhi ôm mình thì ngừng khóc, nhưng vìkhóc quá nhiều nên vẫn sụt sịt nước mũi, nhưng vì sợ làm bẩn áo Nhi màdùng áo mình lau đi nước mũi.
“Người sẽ không bỏ lại em chứ” Đứa nhỏ vừa lau nước mũi vừa nhìn Nhi với ánh mắt tha thiết.
“Vì sao lại hỏi vậy, Tiểu Xà”, Nhi vuốt ve mái tóc đứa nhỏ.
“Là họ nói.” Tiểu Xà đưa tay chỉ về Mars và Platofe”Họ nói Ngài ấy vìquá nhung nhớ người nên tạo ra một người giả cho khỏi nhớ nhung.” TiểuXà ủy khuất nhìn về phía Thiên. ” Rõ ràng em ngửi được mùi của chủ nhân, họ lại bảo là do biến hình bị rối loạn khứu giác. Người nói đi Người là chủ nhân thật sự của em đúng không?” Đứa nhỏ giữ chặt áo Nhi.
Nhi xoa đầu Tiểu Xà nói: “Là thật”. Tiểu Xà nghe vậy vui mừng khóc cànglớn hơn. Sau đó nó biến trở lại hình thái Bạch Long bay xung quanh Nhi.Sau một vài vòng bay, Tiểu Xà hướng Mars và Platofe bay đến, “Tại saolại nói vậy với tôi.”
Mars nhướng mày đưa tay tạo một bức tường không trung nói: “Ngươi ngu ngốc, bị lừa rồi.”
“Đúng là ngu ngốc”. Platofe cũng gật đầu phụ họa. Tiểu Xà phun lửa lỗmũi. “Các người hợp lực uy hiếp người ta. Ta đi mách Sky.”Nói rồi nó bay qua cửa sổ đi mất. “Chủ nhân chờ em trở về, em tìm người tới giúp.”
“Haha, mấy bữa nữa đánh nát mấy cái vảy của nó và cả cái đuôi con chimkia nữa.”Mars cười to nói lớn. Platofe đưa mắt liếc nhìn Thiên, ‘hôm nay tâm trạng người này tốt, nếu không tên ngu này có ý định đánh con chimkia mới không bị chỉnh.’
Platofe cúi đầu hướng Nhi nói:” Chủ nhân, người tính sắp xếp cho nhữngngười này như thế nào, thu nhận họ hay là thả họ rời đi, người là dongười mang tới.”
Nhi nhìn Platofe rồi nhìn mọi người: “Đúng vậy, dù sao cũng đã tới đâyrồi, cứ để mọi người ở lại đi”. Lời Nhi vừa nói ra khiến mọi người cómặt ở đây ngẩn người vì quá vui vẻ, mấy người ôm chầm nhau la hét omsòm. Nhi thực sự không hiểu, có gì mà phải vui vẻ như vậy chứ, bản thânNhi không biết rằng Wonderful là nơi linh khí dầy đặc khiến tốc độ tuluyện của mọi người tăng rất nhanh, kỹ năng sẽ được xây dựng lại dễ dàng hơn nơi khác. Nhi cũng không hề biết rằng pháp thuật bảo vệ của vươngquốc hoàn thiện chính là nguyên nhân tách biệt nơi đây với thế giới đang chiến tranh gay gắt.
Hitman vui mừng nhìn mọi người trong thôn trang rồi nhìn Nhi đang tiếnbước tới gần người thanh niên đang ngồi ở vị trí trung tâm căn phòngkia. Khi Hitman còn đang ngơ ngẩn và mọi người còn đang thể hiện sự vuimừng của mình thì thấy giữa không trung hiện ra quyền trượng quốcvương, nó hạ dần xuống và dừng lại trước mặt Nhi, Nhi đưa tay cầm quyềntrượng.
Mars bên cạnh nói với Nhi nhưng cũng vang vọng vào đầu óc của mọi người: “Quốc vương, người hãy tiến hành giải trừ phong ấn của vương quốc đi.”Nhi gật đầu và làm theo hướng dẫn của hệ thống, giải trừ phong ấn củaWonderful. Một ánh sáng màu vàng từ quyền trượng tụ tập thành đốm sángrồi to dần, khi Nhi đưa quyền trượng lên trên đầu, ánh sáng được phóngkích len lỏi qua cánh cửa sổ, đi ra khắp bốn phương tám hướng tới nhữngđiểm phong ấn của Wonderful. Bởi ánh sáng chói lóa khiến mọi người nhắmmắt lại, khi ánh sáng rút đi, mọi người mở mắt và thấy thanh niên tócđen tên Hỗn Huyết biến thành một thanh niên tóc trắng trong trang phụcquốc vương, sau lưng là đôi cánh màu trắng, khuôn mặt lộ ra vẻ đẹp yêunghiệt của Huyết tộc, đôi tai Tinh Linh đang cầm trong tay là Quyềntrượng Quốc vương. Âm thanh hệ thống vang lên khiến mọi người đều nghethấy: “Chúc mừng Quốc vương Hỗn Huyết đã di dời vương quốc thành côngtrong bốn lục địa. Hãy lựa chọn tiếp đến Lục địa trung tâm để thực hiệnmơ ước ngàn năm của người Tu Chân, nơi đó môn phái Tiêu Dao đang kêu gọi người chơi là đệ tử tập hợp chuẩn bị cuộc chiến Thiên Ma Hắc Ám.”
“Cậu ta là quốc vương Wonderful” Mọi người xôn xao. “Cậu ta còn là Người lai giữa Huyết Tộc, Thiên Giới, Tinh Linh, Nhân loại, không, vừa nãy hệ thống còn nói là người tu chân thuộc môn phái Tiêu Dao, đó là môn pháitu chân nổi nhất trong GOW”. Mọi người càng nói càng hăng say. Ai cũngkhông ngờ thanh niên đi với họ lại có lai lịch lớn như vậy. Hitman saugiây phút thẫn thờ thì hồi phục tinh thần, ‘hôm nay có quá nhiều lần bản thân mình thẫn thờ, ngẩn ngơ vì người thanh niên tên Hỗn Huyết này,không là quốc vương Hỗn Huyết của Wonderful’
“Quốc vương vạn tuế”. Hitman dẫn đầu đoàn người hướng Nhi hành lễ. Nhicảm thấy thật sự không cần thiết phải hành lễ như vậy, nhưng sau nàyMars nói rằng, chức năng này là bắt buộc của người chơi, không thể xóađược, người chơi là dân chúng thuộc vương quốc nào thì khi thấy quốcvương đó sẽ theo bản năng tự động hành lễ.
“Quốc vương vạn tuế, chúng thần nguyện là công dân của Wonderful.” Đoàn người hướng Nhi hành lễ.
…………
Nhi được Thiên ôm bay trên trời dẫn đi thăm quan khắp nơi của vươngquốc, lấy vị trí tế đàn phía trên lâu đài của quốc vương làm vị tríchính giữa thì trên bầu trời của Wonderful lúc này có bốn sắc trời xenlẫn nhau tạo nên cảnh sắc huyền ảo, sau đó lan dần ra các hướng sắc tím ở hướng Bắc, sắc vàng ở hướng Nam, màu trắng ở hướng Tây và màu xanh lam ở hướng Đông. Nhi chớp chớp mắt nhìn cảnh sắc mọi nơi, phía dưới hoa cỏmàu sắc rực rỡ, hương thơm của các loài hoa thu hút rất nhiều ong bướm.Thiên hướng cánh đồng hoa hạ đôi cánh. Vừa đặt chân xuống cánh đồng hoa, Nhi hăng hái chạy tới những cây hoa, ngắt một vài loài hoa rồi kếtthành một vòng nguyệt quế, sau khi kết xong, Nhi chạy lại bên Thiên độilên đầu Thiên.
Thiên nhìn Nhi chăm chú kết vòng nguyệtquế và đội lên đầu mình. Bàn tay Thiên kéo Nhi lại gần hơn, hai ngườicùng ngồi trên một thảm cỏ ngắm nhìn cánh đồng hoa và bầu sắc tứ sắc:“Em không muốn hỏi gì sao?”
Nhi ngẩng đầu nhìn Thiên và nói: “Có chứ, rất tò mò là đằng khác, anhnói sẽ có nhiều thời gian để nói, vì vậy em sẽ chờ anh nói cho em nghe.”
Thiên mỉm cười nhìn Nhi, đúng vậy, Nhi vốn lười suy nghĩ, mọi chuyện cứnghĩ đơn giản, nếu ai nói giải thích thì Nhi sẽ chờ giải thích chứ không tự mình tìm sâu vấn đề.
“Bây giờ anh sẽ kể em nghe một câu chuyện nhé”