Herry Nguyễn về đến nhà, Trì Tuyết đã rời đi từ lâu. Vừa mở cửa ra, anh đã nhìn thấy bàn ăn đã được dọn sạch sẽ, tất cả đồ đạc đều giữ nguyên vị trí, không có một chút xáo trộn nào báo hiệu trước đó có một người khách, ngoại trừ rác bỏ lại sau ăn. Herry Nguyên cầm điện thoại, đã thấy tin nhắn, từ một số lạ.
"Chào anh, cảm ơn anh nhiều vì buổi tối hôm nay. Tôi sẽ tự thuê khách sạn, có dịp mời anh đi uống nước".
Herry Nguyễn xem xong soạn một tin nhắn, chần chừ nửa ngày không gửi đi. Anh vừa đi về từ sau buổi họp báo, khắp người rệu rã, cô thì dứt khoát không nói năng gì. Cuối cùng, anh vẫn không ngăn được mình gửi tin nhắn, cho dù không giữ cô lại được tối nay, có số điện thoại cũng xem như có thành tựu rồi. Vậy là anh nhắn tin.
"Được, không cần khách sáo đâu. Có chuyện gì cứ gọi tôi".
Herry đợi mãi đến tận khuya vẫn không có tin nhắn, nghĩ Trì Tuyết có lẽ đã ngủ rồi, anh không bao giờ chấp nhận chuyện bị con gái người ta ngó lơ đâu, nên Herry tự an ủi mình như thế rồi cũng an tâm đi ngủ.
Đến sáng hôm sau, vẫn chưa thấy tin nhắn nào từ cô, thì sắc mặt Herry mới thay đổi. Đây là tâm trạng được nhiều người vây quanh, muốn theo đuổi cô gái nào cũng không quá mấy ngày đã đến tay, nên thành ra có một người đi ngược lại với bước ấy, sẽ cảm thấy người ấy đặc biệt hơn hẳn những cô gái trước. Dĩ nhiên sẽ không có suy nghĩ huyền thoại cô gái này thật thú vị, em là của tôi, nhưng không thể phủ nhận, Trì Tuyết để lại ấn tượng hơn những cô gái khác thật.
Nếu là một người khác, có khi Herry đã nghĩ cô này chơi trò lạc mềm buộc chặt, nhưng nghĩ đến tâm trạng sa sút của Trì Tuyết tối qua, Herry tự động phủ nhận lối suy nghĩ ấy. Anh chưa từng thấy một cô gái nào đang đau khổ, trong lòng vẫn còn nghĩ đến chuyện đèo bồng người khác. Vậy là Herry Nguyễn mang theo tâm trạng ủ ê cả sáng, đi đến studio chụp hình.
Ekip riêng của anh đã làm việc lâu cùng anh, nên hiểu tính cách của Herry. Anh ấy là nghệ sĩ, lúc nào cũng tâm huyết với sản phẩm của mình. Khi làm việc cũng ít khi lơ là, chỉ là sáng nay Herry có vẻ không tập trung, chụp hình cũng không có trạng thái tốt như mọi khi, cả ekip chẳng hiểu ra sao cả, lặng lẽ hỏi trợ lí riêng.
"Herry làm sao vậy?"
Trợ lí liếc nhìn người đàn ông đang chụp hình dưới ánh flash sáng, lắc đầu.
“Có lẽ gần đây anh ấy không ngủ ngon giấc".
Câu trả lời này nhận được sự tán đồng của hầu hết mọi người, nên họ cũng không ép Herry làm việc quá nhiều nữa, đáng lẽ phải chụp gấp đôi thì bây giờ giảm bớt đi, đợi Herry có trạng thái tốt hơn sẽ hoàn thành nốt.
Mãi đến tận trưa, cả studio đột nhiên có một vị khách viếng thăm. Mà vị khách này, lại là ông chủ lớn trước giờ không thấy mặt. Như đã biết, tập đoàn Eudora đa ngành, hầu như lĩnh vực nào cũng có một chân. Studio này cũng thuộc một công ty con trong lĩnh vực giải trí của Eudora, nên bọn họ cũng là cấp dưới của anh. Chỉ là, Kỷ Nhiên bình thường không mấy quan tâm đến họ, nên họ chưa bao giờ gặp Kỷ Nhiên bao giờ, suýt chút nữa thì quên mất anh là ông chủ của họ ấy chứ.
Vậy mà hôm nay, Kỷ Nhiên lại đến Studio, anh chỉ đích danh tìm Herry Nguyễn, một vài người nhìn thấy Kỷ Nhiên thì liên hệ với tin đồn trên báo hôm nọ, ai cũng hiểu mà không nói ra. Thật ra, họ nghĩ rằng, con gái đầy ra đấy, sao Herry Nguyễn cứ phải dính líu đến vợ của sếp lớn làm gì. Quả nhiên, cứ liên quan đến phụ nữ, cho dù đàn ông ở tầng lớp nào, công việc ra sao, cũng không tránh được vài lần lựa chọn sai trái.
Herry Nguyễn không biết bên ngoài Studio đã liên tưởng đến tận đâu, anh nhìn thấy Kỷ Nhiên muốn gặp mình thì khá ngạc nhiên. Rồi lại nghĩ đến chuyện tối qua anh ôm Trì Tuyết đi mất, sáng nay Kỷ Nhiên không tìm anh, anh cũng cảm thấy lạ đời. Herry cốc cốc gõ cửa, đợi một chút bên ngoài, đã nghe giọng của người đàn ông sau cửa không có tí cảm xúc mảy may.
“Vào đi".
Herry định thần lại, đi vào bên trong. Kỷ Nhiên ngồi quay lưng về phía cửa nhìn ra bên ngoài, ngay sau ghế giám đốc của Studio. Còn giám đốc chính thức của nó, chẳng biết đã lánh mặt đi đâu rồi. Herry Nguyễn vừa vào, anh mới dần quay lại. Herry gặp Kỷ Nhiên mấy lần, chẳng bao giờ có dịp nói chuyện với anh ta quá hai câu, bây giờ mới có dịp nhìn rõ gương mặt đối phương.
Kỷ Nhiên là mẫu người điển trai, tuổi đời có khá trẻ so với tuổi thật của anh. Cả người toát lên vẻ bình tĩnh thong dong, đối mặt với người khác, chỉ thấy anh lịch sự nho nhã, tiếp xúc với anh rồi, mới hay đây là một người có hàm dưỡng. Herry hơi ngẩn ra, cho dù cùng là đàn ông, anh vẫn không thể không thừa nhận, Kỷ Nhiên quả là mẫu người của mấy cô gái đang độ tuổi muốn chồng. Gặp sếp của mình, cho dù ít khi gặp, thì vẫn phải cúi đầu. Herry biết điều đấy, vẫn không muốn thấp đầu trước anh.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hờ Của Cố Tổng |||||
“Anh tìm tôi có chuyện gì không?"
Kỷ Nhiên thoáng nhìn sang, Herry chỉ thấy trong mắt anh không hề có tí cảm xúc nào dư thừa. Henry chỉ lẳng lặng nhìn anh, như thể muốn áp đảo anh xuống, Herry biết suy nghĩ này hơi kì lạ, nhưng anh im lặng lâu như thế, anh lại có cảm giác căng thẳng chẳng khác gì sắp nhận giải thưởng lớn.
Mất một lúc lâu, Kỷ Nhiên mới rời mắt khỏi anh, Herry thoáng thở phào nhẹ nhõm, rồi lại nghĩ mình thở phào quái gì. Kỷ Nhiên nói năng khá chậm rãi, như thể không cho anh bất cứ một lí do nào để viện cớ, anh nói.
"Trì Tuyết và tôi đã đăng kí kết hôn".
Được thôi, Herry Nguyễn đã nghĩ Kỷ Nhiên sẽ lắt léo đi đường vòng vèo, rồi mới nói thẳng ra lí do đến đây. Vậy mà hôm nay anh ta đến, nói một câu vào thẳng chủ đề, còn là một chủ đề khiến Herry ngơ ngác.
Anh cũng biết Kỷ Nhiên có quan hệ với Trì Tuyết, nhưng nếu nói là kết hôn... Đây là chuyện anh không ngờ đến. Thứ nhất, Kỷ Nhiên là tổng giám đốc Eudora, cho dù anh len lén kết hôn, không lẽ truyền thông không đào được chút tiếng gió nào? Thứ hai, Herry có cảm giác nếu Kỷ Nhiên kết hôn thật, thì hôn lễ ấy cũng phải rêu rao khắp xóm, làm gì có chuyện lẳng lặng kết hôn?
"Nói như anh ai chẳng nói được".
Herry Nguyễn tự tin, làm gì có chuyện kết hôn dễ dàng như bóc vỏ tỏi thế, nhưng Kỷ Nhiên không có ý định giải thích gì thêm, anh chỉ báo cho Herry biết như thế, rồi ngồi chờ phản ứng của Herry. Sau khi Herry cười mỉa mai xong, vẫn thấy Kỷ Nhiên bình thản nhìn mình, anh ta có cảm giác Kỷ Nhiên đang đùa bỡn mình, trong lòng sinh ra cảm giác không mấy hài lòng, nên thái độ cũng nghiêm túc hẳn ra. Kỷ Nhiên cũng chỉ chờ có vậy.
"Anh tin hay không là chuyện của anh, tôi và cô ấy đã kết hôn, có sự bảo vệ của pháp luật. Hơn nữa, chuyện này tất cả nhân viên trên dưới của Eudora đều biết. Nếu anh không ngại bị người đời dè bỉu săm soi, vậy cứ thử xem.” Herry Nguyễn nghĩ đến chuyện Kỷ Nhiên nói, trong lòng cũng hơi chùn bước. Thật ra, anh có hứng thú với Trì Tuyết đấy, nhưng không phải là hạng người xen vào hôn nhân của người khác, anh không có ý định làm người thứ ba.
Xã hội hiện nay lăng mạ người thứ ba xuống tận đáy vực, anh cũng có nguyên tắc của riêng mình. Chỉ là anh không thích Kỷ Nhiên chút nào, nên cho dù lấn cấn vẫn cứng miệng đổi lại.
“Kết hôn rồi thì sao, tôi có thể đợi cô ấy ly hôn rồi theo đuổi cô ấy."
"Không có chuyện đó đâu."
Kỷ Nhiên nghe thấy chữ ly hôn, trong ánh mắt như muốn giết người, nhưng anh vẫn không tỏ ra gì đặc biệt. Nói năm từ này cũng nhẹ như gió thoảng mây bay. Herry Nguyễn biết anh ta lăn lộn trong thương trường bao năm, làm sao dễ bị kích động đến thế, nhưng vẫn muốn chọc tức Kỷ Nhiên.
“Làm sao không có? Bây giờ ly hôn cũng đơn giản thôi. Vả lại, nếu anh tự tin hôm nay đã chẳng đến tìm tôi, tối qua Trì Tuyết đi cùng tôi, không đi cùng anh về, chúng ta không ai hơn ai đâu. Đã vậy anh đừng trách tôi xuống tay trước."
“Herry, anh làm việc ở đây cũng lâu rồi nhỉ. Tôi vẫn còn nhớ khi mở công ty giải trí này ra, ông bầu của cậu đề cử cậu với tôi”.
Herry đang nói hăng say, Kỷ Nhiên lại nhớ về chuyện xưa như thế. Anh cũng nhớ chuyện này, cho dù thành tích của anh khá tốt, vẻ ngoài khá ổn cho công việc làm người của công chúng, nhưng quả thật Kỷ Nhiên và công ty này là nơi đầu tiên nâng đỡ anh ta đi lên. Herry như bị pause lại, nhìn chăm chăm Kỷ Nhiên.
"Thật ra ban đầu ông ấy còn đề cử vài người nữa, nhưng cuối cùng vẫn chọn cậu. Và cậu thật sự đã nổi tiếng. Ở nơi này, nổi tiếng không phải chỉ là tạo scandal, lấp liềm vài câu rồi nổi được. Nếu anh không có tài, giới này sẽ tự đào thải anh. Phải không?"
"..." Herry bây giờ mới thấy Kỷ Nhiên không phải là con người thẳng thần, khi cần vòng vo lắt léo, anh ta sẽ dắt bạn đi nửa vòng Trái Đất. Herry cúi đầu không nói, địa vị và sự nổi tiếng của anh ta đúng là có sự can thiệp nâng đỡ của công ty, nhưng anh ta chẳng ngờ rằng, Kỷ Nhiên sẽ nói ra cái chuỗi này như vậy. Trong lòng thầm mắng chửi, nhưng trên mặt vẫn hiện vẻ dửng dưng. Kỷ Nhiên biết Herry đã nghe hết toàn bộ ý của mình, mới đứng dậy đi về phía anh.
Kỷ Nhiên và Herry cao gần bằng nhau, nhưng khi Kỷ Nhiên đi đến, bộ vest cao cấp lọt vào trước mắt Herry, anh làm cảm thấy mình dưới cơ không chỉ một bậc, cảm giác này khiến anh ta suýt thì nắm chặt tay. Herry đi vào giới giải trí, là để đứng cao hơn hết thảy, chứ không phải cúi đầu trước ai, cho dù đó có là chỗ dựa của mình đi chăng nữa. Kỷ Nhiên dừng lại trước anh, rồi nói ra.
“Herry, anh là người thông minh. Người thông minh nên biết lựa chọn gì là tốt nhất. Hoa thơm cỏ lạ đâu mà không có, cô ấy chỉ có một mà thôi”.
Kỷ Nhiên đi xa dần, tiếng lộc cộc của giày như giẫm thẳng trên người Herry. Herry bấy giờ mới nắm chặt tay, không cam lòng nhìn người đàn ông đang thẳng lưng không yếu thế đi ra ngoài kia. Nếu ban đầu chỉ là có hứng thú, bấy giờ có một tình cảm mang tên không chịu thua dần chiếm lấy cả tâm trí anh. Bàn tay siết chặt thành nắm đấm, thật lâu không buông ra.