Lúc trở về nhà, đã quá khuya, Nghiêm Hạo Tường để Hạ Tuấn Lâm trên phòng, bản thân lủi thủi xuống bếp pha cho Hạ Tuấn Lâm một ly nước chanh .
Nghiêm Hạo Tường trước nay chưa từng vào bếp, không quen địa hình, vừa quay qua đã làm rơi cốc nước để trên bàn, âm thanh của chiếc cốc rơi vang vọng khắp căn nhà, Hạ Tuấn Lâm cũng theo đó bị đánh thức .
Nghiêm Hạo Tường bối rối dọn lấy đống thủy tinh trên sàn nhà . Hạ Tuấn Lâm từ trên phòng lờ đờ bước xuống, cũng may Nghiêm Hạo Tường nhận ra, nhanh chóng lớn tiếng ngăn cản anh .
- Hạ nhi, đừng bước xuống, ngồi đó đi, tớ dọn xong đã cậu hãy tới đây.
Nghiêm Hạo Tường vì sợ Hạ Tuấn Lâm thiếu kiên nhẫn mà bước tới đây, nên tốc độ dọn lại nhanh thêm một chút, cũng bớt cẩn thận đi một chút, nên bị một mảnh thủy tinh đâm vào tay .
Lúc dọn xong, Nghiêm Hạo Tường đi rửa sơ qua vết thương, quay lại đã thấy Hạ Tuấn Lâm biến mất, xem chừng đã lên phòng rồi .
Cậu cầm theo ly nước chanh lên lầu, lúc đi vào, Hạ Tuấn Lâm ngồi trên giường, ôm trong người hộp y tế, lúc Nghiêm Hạo Tường đi vào, anh ngước lên nhìn một loạt từ trên xuống dưới trên người cậu, dừng lại ở ngón tay, anh đưa tay ngoắc ngoắc cậu lại gần .
Nghiêm Hạo Tường khó hiểu những vẫn làm theo, cậu ngồi trên giường cạnh Hạ Tuấn Lâm, trên tay vẫn cầm ly nước chanh .
- Hạ nhi, sao thế ? Khó chịu ở đâu hả ?
Hạ Tuấn Lâm không nói gì, anh đứng lên đi tới trước mặt Nghiêm Hạo Tường, khụy gối xuống .
- Có, khó chịu ở đây này .
Hạ Tuấn Lâm chỉ vào tim mình, ánh mắt có chút mơ hồ .
- Nghiêm làm mình bị thương rồi, tớ không thích đâu .
Hạ Tuấn Lâm cầm lấy tay Nghiêm Hạo Tường, nhíu mày nhìn ngón tay thon dài rắn rỏi của Nghiêm Hạo Tường bị xước một vệt dài .
Nghiêm Hạo Tường cười cười, tay còn lại xoa đầu Hạ Tuấn Lâm .
-
- Tớ không sao, Hạ nhi đừng có không thích tớ được không ? ( 1
Hạ Tuấn Lâm ngẫm nghĩ gì đó, không trả lời . Chăm chú xử lí vết thương cho Nghiêm Hạo Tường, xong xuôi, anh đem cất hộp y tế qua một bên, đến bên cạnh Nghiêm Hạo Tường ngồi xuống, đầu tựa lên vai cậu .
- Nghiêm Hạo Tường !
Nghiêm Hạo Tường khẩn trương đến cứng cả người .
- Tớ nghe .
Hạ Tuấn Lâm sụt sùi, đôi mắt đỏ lên trông thấy, giọng nói cũng có chút run ray.
- Tớ khó chịu quá đi, hình như tớ đối với cậu có chút quá phận .
- Tớ không muốn cùng cậu làm bạn, nhìn thấy Hiên nhi rồi Diệu Văn công khai, Mã ca cùng Đinh ca kết hôn, tớ lại bất giác nghĩ tới cậu, một ngày nào đó, cậu cũng sẽ như họ, có người mình yêu thương, tớ lại khó chịu.
- Đến ngày đó rồi, tớ biết lấy lí do gì để giữ cậu lại đây .
Nghiêm Hạo Tường nghe xong, có chút khẩn trương . Quay qua xoay người Hạ Tuấn Lâm qua đối mặt với mình .
- Hạ nhi, cậu quên rồi sao ? Tớ đã từng nói, cả đời này cũng đều sẽ không lấy vợ . Thì nhất định sẽ không lấy mà.
Hạ Tuấn Lâm chầm chậm nhìn sâu vào ánh mắt kiên định của Nghiêm Hạo Tường .
-
Dựa vào cái gì để tớ tin cậu đây .
"Dựa vào việc, người từ trước tới nay tớ muốn lấy, chỉ có mình cậu", Nghiêm Hạo Tường thật sự muốn nói với Hạ Tuấn Lâm như thế, nhưng hiện tại Hạ Tuấn Lâm đang say, làm sao dám chắc khi anh tỉnh sẽ còn như hiện tại chứ .
- Hạ nhi, ngủ đi đã sáng mai cậu tỉnh, chúng ta nói chuyện tiếp .
Nghiêm Hạo Tường định đứng lên, lại bị Hạ Tuấn Lâm kéo về, lúc quay người lại, Hạ Tuấn Lâm vòng hai tay qua cổ Nghiêm Hạo Tường, đặt lên môi Nghiêm Hạo Tường một nụ hôn .
Nghiêm Hạo Tường bị hành động của anh làm cho chết đừng, trợn tròn mắt kinh ngạc, tâm trí muốn kéo anh ra hỏi rõ, nhưng hành động lại trái ngược hoàng toàn . (T
Nghiêm Hạo Tường một tay ôm eo Hạ Tuấn Lâm, một tay để sau gáy anh, cậu còn cố ý cúi người xuống đi anh không cần phải nhón chân .Day dưa một lát, Hạ Tuấn Lâm hết hơi, cả người ỉu xỉu dựa vào Nghiêm Hạo Tường .
Nghiêm Hạo Tường mặt mày đỏ bừng . Không biết nói gì .
- Tớ thích cậu !
Ba chữ "tớ thích cậu" ấy, cuối cùng cũng xuất hiện, chữ thích được kìm nén trong suốt mấy năm trời, là trọn vẹn tình cảm mà anh dành cho cậu .
Nghiêm Hạo Tường đẩy Hạ Tuấn Lâm ra, cúi người nhìn thẳng vào mắt Hạ Tuấn Lâm, sốt sắng hỏi .
- Hạ nhi, cậu nói gì cơ, có thể nói lại không ?
Hạ Tuấn Lâm cười cười, tiến đến hôn lên má cậu một cái, ghét sát tại Nghiêm Hạo Tường nói .
- Tớ nói, tớ thích cậu, Hạ Tuấn Lâm thích Nghiêm Hạo Tường .
Nghiêm Hạo Tường chết đứng, trong chốc lát, nước mắt trực trào ra bên ngoài, cuối cũng đợi được, đợi được cái ngày Hạ Tuấn Lâm nói thích Nghiêm Hạo Tường .
Nghiêm Hạo Tường đợi điều này hơn 10 năm rồi !
Cậu ôm chặt anh trong lòng, gục mặt trên vai Hạ Tuấn Lâm .
- Hạ nhi, cảm ơn, cảm ơn vì đã thích tớ, cảm ơn !
Hạ Tuấn Lâm xoa đầu cậu .
- Vậy Hạo Tường có thích Tuấn Lâm không ?
Nghiêm Hạo Tường gật đầu, tay vội lau nước mắt .
- Có, Hạ nhi, tớ đợi ngày này hơn 10 năm rồi, thích cậu cũng hơn 10 năm rồi !
Sau khi xác nhận mối quan hệ, Nghiêm Hạo Tường lập tức công khai . Hạ Tuấn Lâm cũng chẳng phản đối, bọn họ thì còn sợ gì đây .
Nghiêm Hạo Tường còn đặc biệt đem tên bộ sưu tập định cho ra mắt đổi
thành "HJL" và toàn bộ thiết kế lần này, Nghiêm Hạo Tường đều tặng cho Hạ Tuấn Lâm .
Nghiêm Hạo Tường chưa tỏ tình thì có vẻ nhát, có được người thì chỉ hận không thể đem người ta cài bên người, quen nhau tròn 1 năm, Nghiêm Hạo Tường dẫn Hạ Tuấn Lâm về ra mắt Nghiêm Gia với tư cách người yêu, và sau đó 2 tháng liền kết hôn .
Một năm sau khi Hạ Tuấn Lâm cùng Nghiêm Hạo Tường kết hôn, Trương Chân Nguyên cũng công khai người yêu mình với cả 6 người bọn họ.
Cô bé kia là điều dưỡng ở bệnh viện Chân Nguyên làm việc, hai người có duyên gặp mặt và làm quen, sau hơn 1 năm tìm hiểu, Trương Chân Nguyên tỏ tình thành công .
- Hoàn -