Tuyết vực có thể nói quanh năm băng tuyết bao phủ, chỉ đứng ở bên ngoài tuyết vực thôi cũng đủ làm người cảm thấy rét lạnh, từng nghe đồn trước khi Lai Tạp Tư học phủ thu nhận vị thiên tài vạn năm mới có một kia thì học phủ này thậm chí chỉ là thế lực lót đáy, chính vị thiên tài đó sáng tạo ra Vô Tình kiếm pháp giúp đệ tử học phủ sau khi tu luyện môn công pháp này thì có thể tự do hành tẩu trong tuyết vực mà không sợ lạnh giá, cũng nhờ vị thiên tài này một tay thành lập nên Lai Tạp Tư của hiện tại.
Có điều không rõ vì nguyên nhân gì mà người thiên tài đó đột nhiên không còn xuất hiện nữa, người trong học phủ cũng không ai biết tin tức của người kia.
Thiên Tinh Nhã theo ký ức mà mình lấy được từ tên thần sứ mà một đường đi đến sơn môn Lai Tạp Tư, trước cửa học viện có hai tên đang canh giữ thấy nàng tiến đến thì nhíu mi, to tiếng nói.
“Học phủ không phải địa phương mà chó mèo gì cũng có thể đi vào, mau cút đi trước khi bọn ta động thủ”.
Lấy ra một tấm thư mời màu đỏ Thiên Tinh Nhã đáp lại bọn hắn.
“Ta là được thần sứ mời đến học phủ”.
Nhìn thấy thư mời hai tên kia đều há hốc miệng.
“Danh thiếp màu đỏ,đây là danh thiếp dành cho người được cho là có tiềm năng rất lớn”.
Nhìn chằm chằm Thiên Tinh Nhã một vòng đánh giá nàng một phen, một trong hai tên kia hỏi.
“Tu vi của ngươi là gì”.
Phóng xuất ra hồn lực nàng ngay lập tức khiến hai tên canh cổng giật mình, bọn họ thu lại bộ dạng khinh thường ban nãy mà thay vào đó là vẻ nịnh nọt lấy lòng nói.
“Nguyên lai sư muội là Linh Cảnh hồn sư, còn trẻ như vậy đã là Linh Cảnh, tương lai tiền đồ vô lượng a”.
Trong lòng khinh thường không thôi, Thiên Tinh Nhã không nói gì chỉ lẳng lặng đứng đó chờ họ đi thông báo cho người bên trong.
Không phải chờ lâu lắm, bên trong liền có mấy bóng người đi ra.
Đi trước dẫn đầu là một vị cô nương thân hình mảnh mai, trên môi nở một nụ cười có thể nói là dễ gần.
Bọn họ đi đến trước mặt Thiên Tinh Nhã đánh giá nàng một phen rồi thi nhau giành giật nàng.
“Không tệ không tệ, rất xứng đáng làm đệ tử Phong điện chúng ta”.
“Ngươi đang nói cái gì vậy lão già, nàng ta dù sao cũng là nữ nhân đương nhiên phù hợp Liên điện chúng ta hơn”.
“Tiểu nha đầu, ngươi nên chọn Lang điện chúng ta, Lang điện nổi danh là đứng đầu trong bốn điện, nếu ngươi ra nhập thì ta có thể trực tiếp nhận ngươi làm đệ tử thân truyền, thân phận ngang với trưởng lão ngoại môn”.
Những người khác khi nghe vị điện chủ của lang điện đưa ra đãi ngộ thì ngay lập tức trừng mắt hắn, cả bọn vội vã đổi phương thức giành người.
“Liên điện không chỉ thu ngươi làm đệ tử thân truyền mà còn nguyện bỏ ra cho ngươi tài nguyên tu luyện gấp hai lần đệ tử thân truyền khác”.
“Hừ hai lần tính là cái gì, nếu ngươi gia nhập Phong điện thì bản điện chủ nguyện ý cho ngươi ba phần tài nguyên”.
Thiên Tinh Nhã nhìn họ cãi lộn giành giật đến sắc mặt đỏ lên thiếu điều muốn lao vào đánh nhau bộ dáng thì không khỏi ngẩn người, này là cái quỷ gì tình huống, đường đường là học phủ mạnh nhất hạ vực mà lại đi tranh giành đệ tử như thể đám tông môn cấp thấp khiến nàng có chút không thích nghi được.
Có lẽ Thiên Tinh Nhã không biết tầm ảnh hưởng của nàng lớn đến mức nào, 9 tuổi Linh Cảnh tam cấp hồn sư là cỡ nào thiên phú, ngàn năm qua cũng chưa từng xuất hiện một cái tuổi trẻ thiên phú cao đến như vậy, thiên tài được cho là thiên phú đỉnh nhất trong học viện vẫn là ở 14 tuổi mới đột phá Linh Cảnh, đó còn là nhờ học phủ ra sức bồi dưỡng mới được.
•••
Thiên Tinh Nhã không mấy để ý ba người kia mà hướng ánh mắt lên người nữ nhân trước sau như một vẫn đang nở nụ cười thích thú mà quan sát nàng nãy giờ.
“Ngươi không muốn nhận ta làm đệ tử sao”. Thiên Tinh Nhã nhếch mép nghi hoặc hỏi nàng ta.
“Muốn”.
Thanh sắc nhẹ nhàng mà mị hoặc vang lên làm Thiên Tinh Nhã giật mình, này nữ nhân nguyên lai tu luyện mị thuật a, vừa rồi nàng ta vậy mà lại dùng mị thuật với nàng, đúng là vô ngữ.
Không lại nhìn thẳng vào đôi mắt hồ ly kia nữa Thiên Tinh Nhã hồ nghi hỏi.
“Muốn ta, vậy vì cái gì không lên tiếng”.
“Ha ha ha”
Giọng cười yêu mị quanh quẩn bên tai khiến cho Thiên Tinh Nhã trong mắt lóe lên một tia sát ý. Nữ nhân này năm lần bảy lượt dùng mị thuật với nàng khiến cho nàng toàn thân đều nổi da gà, vốn còn cho rằng nàng ta là một người xinh đẹp lạnh nhạt giống như Tần Nguyệt Anh vậy nhưng xem ra nữ nhân như Tần Nguyệt Anh không phải ở đâu cũng có được.
Thấy Thiên Tinh Nhã đối mình phản cảm, mị thuật cũng chẳng có tác dụng gì với nha đầu này, có lẽ do tuổi còn nhỏ nên không có tác dụng đi. Không sao nàng có thể chờ tiểu muội muội này lớn lên a.
Khóe môi nhếch lên độ cong tà dị, Diêu Nguyệt Cơ ngoắc ngoắc ngón tay ý bảo Thiên Tinh Nhã tiến lại đây nhưng tên đầu gỗ nào đó không rõ là cố tình hay thật không biết mà cứ đứng yên một chỗ bất động.
“À, tiểu muội muội theo tỷ tỷ đến Nguyệt điện đi, tỷ tỷ nhận muội làm đệ tử duy nhất, toàn bộ tài nguyên Nguyệt điện đều là của muội, chẳng những vậy tỷ có thể cho phép muội hàng tháng tiến đến cấm khu Nguyệt điện lĩnh ngộ công pháp tối cường của điện chúng ta là Bán Nguyệt Vi Thiên. Muội thấy sao”.
Trừng mắt,phàm là người có mặt ở đây ngoại trừ Thiên Tinh Nhã ra đều trừng mắt. Cấm khu của một điện có thể nói là nơi tuyệt mật, chỉ có điện chủ được phép ra vào nơi đây để tiếp nhận công pháp lưu truyền vạn năm.
Vạn năm trước tổ tiên sáng lập học phủ trước khi mất có để lại bốn bộ thiên phẩm công pháp khắc trên vách đá nay là cấm địa của bốn phân điện.Nghe đồn từ trước đến nay duy nhất chỉ có một vị là lĩnh ngộ ra bộ công pháp ở bên Liên điện kia. Người này chính là thiên tài có một không hai của học phủ Tuyết Lăng Thư.
Nàng ta một tay múa kiếm một tay thổi sáo tạo nên một kiệt tác mà đến nay chưa có người phá vỡ được. Cũng nhờ Tuyết Lăng Thư vị này thiên tài mà điện chủ các điện mới biết được tầm quan trọng của công pháp Thiên giai.
Lại nói đến cũng vì bốn bộ công pháp này mà không ít đệ tử bốn điện bỏ mạng vô ích, phàm là người tiến vào cấm khu lĩnh ngộ công pháp đều bị phản phệ trấn nát thần hồn mà chết, cũng từ đó học phủ Phủ chủ yêu cầu các điện cách ba năm lại chọn ra mười người có tư chất tốt nhất tiến vào, mà đi vào cũng chỉ được phép ở lại một tiếng liền phải ra ngoài tránh việc xảy ra sai sót. Từ đây nơi truyền thừa các điện thành cấm địa.
Vậy mà bây giờ Diêu Nguyệt Cơ lại để cho Thiên Tinh Nhã một tháng vào một lần, còn không nói rõ cho thời gian bao lâu.
Sau khi nghe Diêu Nguyệt Cơ nói rõ đầu đuôi ngọn ngành Thiên Tinh Nhã hai mắt tức khắc lóe sáng, không chút do dự nàng liền đồng ý gia nhập Nguyệt điện nhưng có điều kiện là nàng sẽ không bái sư.
Trên đường trở lại Nguyệt điện, Diêu Nguyệt Cơ không nhịn được hỏi.
“Muội vì sao không muốn bái ta làm sư”.
"Thấy ngươi xinh đẹp, thích gọi ngươi một tiếng tỷ tỷ hơn. ".
“Nha, muội thật là có mắt nhìn ha ha ha”.
Bước vào Nguyệt điện điều đầu tiên khiến Thiên Tinh Nhã ngạc nhiên là nơi này hết sức đông người, không phải nữ nhân kia nói chỉ nhận một mình nàng làm đệ tử thôi sao, nữ nhân này… đúng là không thể tin.
Tựa như nhìn ra suy nghĩ của Thiên Tinh Nhã, Diêu Nguyệt Cơ cười quyến rũ nói.
“Ta không có gạt muội nha, đệ tử bái nhập Nguyệt điện không có nghĩa đều là đệ tử của điện chủ, ta đến bây giờ chưa từng thu đồ đệ”.
"Ra mắt điện chủ ".
Nơi hai nàng đi qua đệ tử đều cung kinh chắp tay chào hỏi, Diêu Nguyệt Cơ cũng chỉ cười có lệ gật đầu tiện thể giới thiệu Thiên Tinh Nhã cho họ.
“Tiểu sư tỷ của các ngươi. Thiên Tinh Nhã. Từ giờ nàng ấy ở Nguyệt điện thân phận chỉ ở dưới ta, các ngươi nhưng nhớ kỹ”.
“Cái gì”. Mọi người hết sức kinh ngạc, chờ Thiên Tinh Nhã hai nàng đi xa liền quây lại thành đoàn mà hóng chuyện, hơn hai trăm cái đệ tử cứ thế đứng chắn hết một cái hành lang dài.
“Ta nghĩ nàng ta dựa vào quan hệ mới đi lên được cái vị trí này, hừ muốn ta kính trọng hạng người như vậy ta khinh”.
Bất chợt một tiếng nói thâm trầm vang lên khiến đám đông giật mình vội tản ra.
"Liễu sư tỷ ".
Liễu Linh hai mắt sắc lạnh nhìn theo bóng lưng Thiên Tinh Nhã mà lạnh lùng nói.
“Hạng người như ả ta không xứng vào Nguyệt điện”.
“Liễu sư tỷ nói đúng, chờ hôm nào đó chúng ta liền đi giáo huấn nàng ta một phen”. Có người đồng ý mà lên tiếng phụ họa.
"Phải phải, chỉ có Liễu sư tỷ mới xứng làm sư tỷ lãnh đạo của chúng ta ".
Mọi người đều đồng ý mà tán thành nhất thời quên mất lời nói của Diêu Nguyệt Cơ.
Trở lại điện chính, sau khi theo gót Diêu Nguyệt Cơ tiến vào Thiên Tinh Nhã liền kinh ngạc mà ngắm nhìn bức họa khắc chân dung một nữ nhân tay cầm kiếm nhẹ nhàng lướt đi, tay kia cầm một cây sáo để trước thắt lưng, ánh mắt nàng đó thanh triệt lại chứa rất nhiều nỗi buồn sâu thẳm, gương mặt đẹp đến không có điểm nào chê, nếu không phải gặp Tần Nguyệt Anh trước thì có lẽ Thiên Tinh Nhã sẽ nhận định nữ nhân này là người đẹp nhất nàng từng gặp.
“Người này chắc hẳn là Tuyết Lăng Thư đi”.
“Ân, nàng ấy là cứu tinh của học phủ chúng ta, chỉ đáng tiếc nàng ấy lại yêu nhầm nữ ma đầu kia”.
Nghe ra được tin tức mấu chốt, Thiên Tinh Nhã định hỏi thì Diêu Nguyệt Cơ lại lắc đầu nói.
“Đây là cơ mật không thể nói, được rồi muội tới đây cắm ba nén nhang cho bài vị các điện chủ đi”.
Sau khi làm thủ tục nhập môn xong Thiên Tinh Nhã được cho về nghỉ ngơi.
"Tinh tinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến tăng cảnh giới đến bán bộ hồn sư cửu cấp trước năm 14 tuổi. Do thời gian ban nhiệm vụ là hệ thống trước khi nâng cấp nên cần thời gian để chuyển hóa phần thưởng… "
“Tinh. Chúc mừng ký chủ nhận được một bộ thân pháp 5 sao”.
“Tinh. Chúc mừng ký chủ nhận được một bộ chiến giáp 4 sao”.