Cầm lên lôi cực chi linh ngắm nghía một phen, Thiên Tinh Nhã gật gật đầu coi như tán thành nó là một bảo vật có giá trị.
"Trư Thiên ngươi giúp ta canh chừng, ta cần luyện hóa lôi cực chi linh".
Phân phó xong xuôi Thiên Tinh Nhã liền ngồi xuống bắt đầu rồi quá trình hấp thu luyện hóa bảo vật.
Bốn giờ sau, trên người Thiên Tinh Nhã lúc này bao quanh bởi từng tia lôi điện kéo dài, thậm chí còn nghe được thanh âm rẹt rẹt thi thoảng phát ra.
Trư Thiên biểu cảm cổ quái mà xem Thiên Tinh Nhã, trong lòng thầm nghĩ "Nàng ta là quái vật sao, lôi cực chi linh là lôi nguyên tố được hình thành qua vô vàn đợt lôi kiếp, lại tu dưỡng ngàn vạn năm mới sinh ra linh trí. Để hoàn toàn luyện hóa cũng cần ít nhất ba đến năm ngày vậy mà chủ nhân của bản trư gia lại chỉ dùng bốn tiếng thời gian. Chậc chậc, quả không hổ danh là người mà trư gia đã chọn, về sau có cái để mà khoe khoang với hai huynh đệ còn chưa thoát vỏ của ta rồi ha ha".
Thiên Tinh Nhã vừa mở mắt ra đã chứng kiến cảnh Trư Thiên biểu cảm đê tiện nhìn nàng cười đến méo cả miệng khiến Thiên Tinh Nhã bất giác nổi hết da gà, không một động tác thừa Thiên Tinh Nhã liền ném cho Trư Thiên một quả cầu lôi điện đem hắn giật đến tê liệt cả người.
Chẳng thèm chờ Trư Thiên giải thích, Thiên Tinh Nhã liền dưới ánh mắt ai oán của ai kia mà ném nó vào dị thú không gian.
"Phù, làm ta giật cả mình". Thiên Tinh Nhã vuốt vuốt lồng ngực tự mình trấn tĩnh một phen sau mới đi ra khỏi hang động.
"Không nghĩ tới trời đã sáng thế này rồi, cũng không còn sớm nữa ta cần phải quay về thôi". Thiên Tinh Nhã vận hồn lực vào hai chân kết hợp lôi linh nên tốc độ cũng coi như không tệ.
Trở lại hoàng cung Thiên Tinh Nhã tắm rửa sạch sẽ xong liền leo lên giường ngủ một mạch tới khi cung nữ gõ cửa kêu nàng dậy tham gia buổi giao lưu, đây là lý do khiến Thiên Tinh Nhã tới trễ.
Trở lại lôi đài lúc này, Thiên Tinh Nhã một mình đứng, thân ảnh tuy đơn bạc nhưng lại cho người ta một loại cảm giác áp lực cường đại không thể chống đỡ nổi. Nàng nhìn về phía đệ tử ba gia tộc còn sót lại trên lôi đài kia, một ánh mắt quét qua khiến mười mấy người đều phát run, cuối cùng vẫn là Tuần Nguyên Hạo lấy hết can đảm đứng ra dò hỏi.
"Tam điện hạ chuyện Vương Hạc gia có ý tạo phản gia tộc của thần không liên quan, không biết ý của ngài..."
Thiên Tinh Nhã lười đến để ý hắn, nàng một cái thuấn di liền đến bên cạnh Thiên Thành Đế, không rõ nàng nói gì với hắn chỉ thấy Thiên Thành Đế trong mắt bắn ra sát ý, sau đó hắn liền hạ lệnh cho hoàng vệ quân đem toàn bộ liên quan tới vụ tạo phản này chém giết, một cuộc thảm sát nổ ra khiến người ta sợ hãi cũng bất ngờ không kịp làm ra phản ứng, chờ đến khi Vấn Kiến Hoa phản ứng lại thì nơi này đã thành biển máu, Vương Hạc gia không một người sống sót.
"Thiên Thành Đế, ngươi dám..."
Lời hắn chưa dứt đã bị người kề dao vào cổ, người kia không ai xa lạ chính là Thiên Tinh Nhã, lúc này sau cuộc thảm sát nơi đây chỉ còn mỗi hoàng vệ quân cùng Thiên Tinh Nhã đám người, những kẻ không liên quan sớm đã bị đuổi đi.
"Thiên Thành Đế, Thiên Tinh Nhã. Các ngươi lại dám uy hiếp bản thần sứ, chờ sau khi ta trở lại học phủ sẽ trình báo chuyện này lên trên, đến lúc đấy xem các ngươi thế nào sống sót".
Dưới câu uy hiếp của hắn Thiên Tinh Nhã chỉ thờ ơ đáp "Trở lại, ha... thật là nực cười, ngươi cho rằng mình còn có thể sống sót mà rời khỏi đây sao".
Vấn Kiến Hoa sắc mặt khẽ biến, dù vậy hắn vẫn chưa từ bỏ ý định uy hiếp "Giết ta Thiên Thành quốc các ngươi sẽ bị tàn sát không một người sống, gà chó cũng không tha".
Chỉ nghe hừ lạnh một tiếng, Thiên Tinh Nhã thẳng tay chụp lên đầu hắn sau đó niệm khẩu quyết. Một lúc sau những thông tin cần thiết về học phủ, chuyện cướp hồn linh, cùng việc liên quan đến hai tên ca ca của Thiên Tinh Nhã đều hiện lên trên không trung. Đây là một loại đạo hồn ấn ký có thể đem những điều người thi triển muốn biết toàn bộ phô bày ra bên ngoài, là một loại phô bày đạo hồn.
Biết được học phủ lão quái vật kia muốn thâu tóm hồn linh có huyết mạch cao để tu luyện tà thuật, Thiên Thành Đế trong lòng bất an lo sợ hai đứa nhi tử của mình gặp bất trắc.
Tựa như nhìn ra Thiên Thành Đế lo lắng, Thiên Tinh Nhã nói.
"Phụ hoàng, ta sẽ đi một chuyến đến học phủ".
"Không, học phủ bây giờ chẳng khác gì hang cọp, ngươi không thể đi".
"Nếu không đi làm sao cứu đại hoàng huynh cùng nhị hoàng huynh, lại nói nếu cứ để tiếp diễn thì kẻ kia sẽ càng cướp đoạt thêm nhiều hồn linh, đến khi hắn luyện thành tà công thì lúc đó hối cũng không kịp ".
"Nhưng mà..."
Thấy Thiên Thành Đế phần nào thỏa hiệp, Thiên Tinh Nhã thuận thế nói tiếp.
"Phụ hoàng yên tâm, ta có khả năng tự bảo vệ bản thân"
Cuối cùng Thiên Thành Đế cũng chấp thuận với điều kiện nàng phải mang theo 5 trong số 50 hoàng vệ quân, như vậy hắn mới yên tâm phần nào. Nếu mà được chắc hắn muốn Thiên Tinh Nhã đem toàn bộ hoàng vệ quân theo bên người cùng nhau náo loạn học phủ một phen cũng nên.