Nếu chỉ ngồi mãi một chỗ thì không bao giờ có thể tu luyện thành tài ‘lửa thử vàng, gian nan thử sức’. Tuy rằng mới chỉ bước đầu đạt được thành tựu nhỏ bé Kinh Thiên cũng muốn thử kết quả tu luyện của mình. Hơn nữa phải qua thực chiến thì mới rút ra kinh nghiệm và mài dũa được vũ kỹ, bản lĩnh của anh. Quan trọng hơn nữa là Kinh Thiên cũng muốn tìm kiếm tài nguyên cho mình.
“Có lẽ vào rừng rèn luyện thêm nhân tiện tìm xem có kiếm được cái gì hay hay không?” Kinh Thiên lẩm bẩm và dự định lại tiếp tục tiến vào rừng.
Trước khi vào rừng như mọi lần Kinh Thiên chuẩn bị một vài thứ cho mình, đặc biệt là các gia vị nấu nướng. Giờ có túi trữ vật nên Kinh Thiên còn chuẩn bị cho mình cả dụng cụ nấu nướng như xoong, chảo, cối… để có thể chế biến vài món thịt rừng chứ không phải lần nào cũng chỉ là thịt nướng.
Dù sao trong thời gian qua thu hoạch của Kinh Thiên cũng tương đối khá, Kinh Thiên cũng không quên sắm cho mình vài bộ quần áo mới. Kinh Thiên đặc biệt thích màu đen. Không giống như thời gian trước bữa đói, bữa no, cộng thêm tu luyện ‘Ngũ hành thần thể’ khiến cho Kinh Thiên như được thay da đổi thịt. Mặc dù mới mười sáu tuổi nhưng trông Kinh Thiên đã như một chàng thiếu niên đầy sức sống với khuôn mặt điển trai, đôi mắt sáng quắc, làn da trắng bóng và thân hình cao lớn. Trong bộ trang phục màu đen, lưng đeo Hàn Nguyên đaogiờ đây trông Kinh Thiên chẳng khác hiệp khách lữ hành.
Ngoài ra Kinh Thiên còn mua rất nhiều những thứ linh tinh khác nữa. Đặc biệt anh mua để chế tạo một vài dụng cụ, và vật phẩm cần dùng. Những thứ này là những thứ mà Kinh Thiên mang từ kiếp trước sang, nó hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng của những tu luyện giả ở thế giới Lạc Hồng. Dù sao quân tử phòng thân, biết đâu có lúc hữu dụng. Đặc biệt là có túi trữ vật, và nhẫn trữ vật cứ mang theo cũng chẳng mất gì, và cũng chẳng nặng nhẹ hơn bao nhiêu.
Sau khi thanh toán hết mọi thứ kinh Thiên lẩm bẩm.
“Vậy là chỉ còn lại có hai trăm ba mươi linh thạch hạ phẩm. Kiếm ra thì khó mà tiêu thì nhanh thật”.
Không giống như trước kia, mỗi lần vào rừng tìm kiếm tài nguyên là vì không có sự lựa chọn nào khác, nếu không tìm kiếm được tài nguyên hay thức ăn Kinh Thiên có thể bị chết đói. Giờ đây Kinh Thiên tiến vào trong rừng không chỉ vì mục đích tìm kiếm tài nguyên mà còn là rèn luyện vũ kỹ, kỹ năng của bản thân.
Tiến vào trong rừng rậm khu vực phía ngoài, những thảo mộc, thảo dược bình thường, giá trị thấp giờ đây đã không còn trong mắt của Kinh Thiên nữa. Những thứ như vậy chẳng đáng bao tiền, Kinh Thiên cũng không muốn mất công vào thu thập những thứ như vậy. Mục tiêu của Kinh Thiên bây giờ là khu vực hoạt động của yêu thú cấp một, những linh dược, linh tài cùng phải có phẩm cấp là từ cấp một trở lên. Như vậy mới xứng đáng bỏ công sức ra vào rừng tìm kiếm tài nguyên. Vu vi tiến bộ tầm nhìn và tham vọng cũng cao lên.
Kinh Thiên tiến một mạch vào trong lãnh địa và khu vực của yêu thú cấp một. Tiến vào khu vực của yêu thú cấp một Kinh Thiên bắt gặp rất nhiều những tu luyện giả kết thành những tiểu đội nhỏ rải rác khắp nơi tìm kiếm thu thập tài nguyên. Trước đây do tu vi của Kinh Thiên quá thấp không thể tiến vào sâu hơn trong rừng, khu vực hoạt động cũng chỉ loanh quanh bên ngoài bìa rừng nên Kinh Thiên ít va chạm với các tu luyện giả khác. Vì khu vực đó chẳng có tài nguyên gì có giá trị, các tu luyện giả chẳng mấy ai muốn hoạt động tại vùng ngoài cùng cả. Giống như Kinh Thiên khi tu vi tăng lên anh không còn hứng thú với những tài nguyên cấp thấp nữa. Kinh Thiên tưởng rằng thế giới Lạc Hồng không có nhiều tu luyện giả. Nhưng giờ đây nhân sinh quan của Kinh Thiên bắt đầu thay đổi. Số lượng tu luyện giả của thế giới này vô cùng lớn. Họ vào rừng săn bắt yêu thú, tìm kiếm linh dược thường tụ tập thành những đoàn đội. Có đoàn nhỏ ba, năm người, có đoàn lớn lên đến cả chục người. Kết thành những đoàn đội thì sẽ đảm bảo được sự an toàn khi tìm kiếm tài nguyên, mọi người có thể hỗ trợ lẫn nhau, giống như lần trước Kinh Thiên đã từng va chạm với một tiểu đội nhỏ.
“Nhiều tu luyện giả như vậy. Tài nguyên cũng không phải dễ kiếm đây”. Kinh Thiên lẩm bẩm khi đứng trên một gốc cây cổ thụ đằng xa quan sát một vài đội ngũ tu luyện giả đang thu thập tài nguyên.
Loading...
Chỉ thoáng quan sát Kinh Thiên lập tức rời đi ngay, vì trong đội ngũ đó toàn tu luyện giả Nhân vương cảnh, thậm chỉ có cả nhân vương cảnh thập nhị giai đỉnh phong. Kinh Thiên hiện giờ chưa đủ sức đối chọi lại những tu luyện giả có tu vi như vậy. Để tránh hiểu lầm Kinh Thiên có ý đồ xấu nên anh nhanh chóng di chuyển tìm kiếm mục tiêu cho mình.
“Mất cả buổi sáng mà chưa tìm được cái gì?” Kinh Thiên lẩm bẩm trong lúc di chuyển.
Loanh quanh từ sáng sớm cho đến tận trưa mà vẫn chưa tìm được gì Kinh Thiên quyết định tiến sâu hơn một chút vào bên trong. Hy vọng có thể kiếm được cái gì đó có giá trị. ‘Kinh Thiên Bộ’ phát huy tác dụng, Kinh Thiên lúc này sử dụng ‘Kinh Thiên Bộ’ ngày càng nhuần nhuyễn. Không phải một số tu luyện giả của các đoàn đội không phát hiện được Kinh Thiên. Mà do Kinh Thiên chỉ quan sát họ một chút rồi rời đi ngay, thêm vào đó tốc độ di chuyển của ‘Kinh Thiên Bộ’ rất nhanh khiến cho khi tu luyện giả khác lúc tiếp cận được chỗ Kinh Thiên ẩn núp thì anh đã rời đi rồi.
Tiến sâu hơn một chút vào trong rừng rậm, số đoàn đội mà Kinh Thiên bắt gặp cũng đã ít hơn. Bởi đến giờ cũng là giữa trưa, một số đoàn đội khi thu thập được tương đối tài nguyên sẽ trở ra nghỉ ngơi và trở về thành Vân Long giao dịch. Một số đoàn đội có tu vi cao hơn thì sẽ tiến sâu hơn nữa vào trong. Nên lúc này Kinh Thiên ít bắt gặp phải những tu luyện giả khác.
“Đằng kia có cây linh dược cấp một cao cấp Câu Kỷ Tử”. Kinh Thiên dừng lại trên một cành cây to nhìn về phía trước và lẩm bẩm.
Do có kinh nghiệm từ những lần trước nên Kinh Thiên biết rằng ở gần những linh dược như này sẽ luôn có yêu thú. Bởi vì linh dược rất có ích cho yêu thú tu luyện, tùy đặc tính từng loại linh dược mà có yêu thú tương đồng ở gần. Nên lần này Kinh Thiên không vội vàng xông thẳng tới chỗ linh dược và dần tiến lại gần, chú ý quan sát xung quanh, xem yêu thú ẩn nấp ở gần là yêu thú nào và chuẩn bị tinh thần sẵn sàng chiến đấu.
Kinh Thiên vẫn rất cảnh giác tiến lại gần cây Câu Kỷ Tử, lúc này một luồng kình phong từ bên trái ập đến đánh thẳng vào Kinh Thiên. Do có đề phòng Kinh Thiên nhanh chóng sử dụng ‘Kinh Thiên Bộ’ lùi lại phía sau, đồng thời tay phải theo thói quen rút Hàn Nguyên đao cầm trên tay chuyển thành tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Kéo dãn khoảng cách với yêu thú lúc này một người một thú nhìn nhau trong thế đối địch, Kinh Thiên mới nhận rõ đối thủ của mình. Trước mặt Kinh Thiên là một con Ngân Huyết Dúi cấp một sơ giai đỉnh phong, chỉ thiếu một chút nữa là nó có thể trở thành yêu thú cấp một trung giai. Ngân Huyết Dúi là loài yêu thú thuộc họ chuột trên thân nó lông có màu trắng đục, thỉnh thoảng lại có những vệt vằn màu đỏ máu.
Trong các loại yêu thú không phải yêu thú nào cũng sẽ ăn thịt. Một số loại yêu thú sẽ không ăn thịt, chúng chỉ ăn linh dược, linh thảo, và một số dược tài khác để tu luyện. Cũng giống như động vật, có động vật ăn cỏ, động vật ăn thịt. Nhưng đa phần yêu thú đều ăn thịt và ăn cả linh dược. Bởi vì linh dược giúp chúng nhanh chóng tu luyện tiến giai đem lại rất nhiều lợi ích. Yêu thú cấp cao ăn thịt yêu thú cấp thấp cũng là một cách để yêu thú tu luyện, bởi trong thịt của yêu thú chứa rất nhiều huyết khí, giúp việc tu luyện của yêu thú có tiến độ nhanh hơn. Thậm chí các loại yêu thú ăn thịt còn rất thích ăn thịt tu luyện giả, bởi trong cơ thể tu luyện giả ngoài huyết khí ra còn có rất nhiều linh lực, có tác dụng rất lớn cho yêu thú tu luyện. Ngân Huyết Dúi thuộc chủng loài yêu thú không ăn thịt, chúng chỉ ăn một số linh dược linh thảo, và linh tài khác. Cái nguy hiểm của Ngân Huyết Dúi là tốc độ của nó rất nhanh, trong nhóm yêu thú có tốc độ nhanh thì Ngân Huyết dúi cũng thuộc loài yêu thú có tốc độ nhanh hàng đầu. Các tu luyện giả mới bước vào Nhân vương cảnh cũng chẳng mấy ai thoải mái khi phải đối đầu với con yêu thú có tốc độ cực nhanh như Ngân Huyết Dúi cả.
Mặc dù chỉ là yêu thú cấp một sơ cấp, nhưng nó lại canh giữ linh dược cấp một cao cấp. Cái này cũng không có gì đặc biệt cả, bởi tùy loại linh dược khác nhau mà tốc độ phát triển vòng đời khác nhau nên phân loại linh dược cũng khác nhau. Không phải cứ yêu thú cấp một sơ cấp thì sẽ canh giữ linh dược cấp một sơ cấp, có thể do điều kiện thuận lợi mà yêu thú cấp một sơ cấp có thể sẽ canh giữ linh dược cấp một sơ cấp, trung cấp… Tất nhiên nó sẽ không canh giữ linh dược cấp hai hay cấp ba trở lên. Bởi vì các loại linh dược cấp cao hơn như vậy sẽ hấp dẫn yêu thú cấp hai, cấp ba… Và nó sẽ toi đời trước khi chờ linh dược thuần thục.
“Cái thế giới này các loài động vật loài nào cũng to bổ chảng vậy. Chỉ là con chuột rừng thôi mà cũng to vậy ư”. Kinh Thiên lẩm bẩm so sánh khi nhìn thấy thân hình đồ sộ của Ngân Huyết Dúi.
Kiếp trước Kinh Thiên biết đến loài dúi chúng chỉ nặng vài kg, con nào to lắm cũng bằng con chó con. Còn bây giờ trước mặt Kinh Thiên tuy cũng là một con Dúi nhưng lại to tương đương một con trâu (theo nhận thức của Kinh Thiên).
“Vậy con trâu ở thế giới này sẽ to thế nào nhỉ?” Kinh Thiên lầm bẩm tự hỏi.
Thực tế nếu chỉ là động vật hoặc hoang thú bình thường thì kích thước cơ thể của các loại thú cũng chẳng khác mấy so với kiếp trước của Kinh Thiên. Có thể trong thế giới này có nhiều linh khí, linh thảo khiến cho cơ thể động vật có to hơn và thịt thì thơm ngon hơn. Nhưng trước mặt Kinh Thiên là yêu thú, không thể hình dung theo lẽ thông thường được. Có yêu thú kích thước rất nhỏ, có yêu thú kích thước lại rất lớn, tùy vào đặc tính và đặc điểm từng loài cũng như quá trình tu luyện của bọn chúng. Kinh Thiên cũng đã tìm hiểu về kiến thức thường thức của thế giới Lạc Hồng, cũng tìm hiểu thông tin về các loại động vật và yêu thú. Tuy nhiên trên những hình vẽ các loài yêu thú đều không ghi kích cỡ của chúng. Bởi nếu là người bản xứ của thế giới này thì ai cũng hiểu vấn đề, chả ai thắc mắc như Kinh Thiên. Nên qua những hình vẽ Kinh Thiên nghĩ rằng chúng cũng tương đương những loài động vật mà Kinh Thiên biết. Nhưng không ngờ mọi thứ đều to hơn so với tưởng tượng của Kinh Thiên. Từ Khô Mộc Xà, Xích Vân Chu, giờ đến Ngân Huyết Dúi. Có lẽ kiến thức thường thức của Kinh Thiên cần thay đổi nhiều để bắt kịp với thực tế của tu luyện giới trong thế giới Lạc Hồng a.
Tuy vậy nhưng suy nghĩ của Kinh Thiên diễn ra rất nhanh, vì lúc này một người một thú đang đứng đối mặt với nhau, mắt nhìn mắt. Cả hai như muốn ăn tươi nuốt sống nhau.
“Kệ đi, hôm nay làm bữa thịt chuột vậy”. Kinh Thiên
Từ suy nghĩ cho đến hành động đều diễn ra rất nhanh, ngay khi lùi lại né tránh đòn tấn công của Ngân Huyết Dúi. Ngay khi nhìn rõ đối thủ của mình, Kinh Thiên lập tức vận dụng ‘Kinh Thiên Bộ’ vung đao tấn công Ngân Huyết Dúi.
•Phi long quá hải, tả hửu đồng nhất
‘Thái cực đơn đao’ kết hợp bộ pháp ‘Kinh Thiên Bộ’ ngay lập tức được Kinh Thiên sử dụng. Hai nhát chém trái phải lấy mục tiêu là Ngân Huyết Dúi bổ tới với tốc độ rất nhanh và sức mạnh như cuồng phong vũ bão. Anh đao lóe lên tiếp đến là bóng đao che phủ cả một vùng khóa chặt con yêu thú cấp một sơ giai.
Bangggg… tiếng đao chạm đất khiến một mảng đất văng lên. Nhát chém đó đã không trúng mục tiêu như Kinh Thiên dự đoán. Ngay lúc này kình phong phía bên phải Kinh Thiên rít lên, một bóng yêu thú với tốc độ rất nhanh, lấy hai chi trước làm vũ khí với móng vuốt sắc bén nhằm thẳng hông bên phải Kinh Thiên lao tới.
Kinh Thiên liền nhanh chóng vận dùng ‘Kinh Thiên Bộ’ né tránh đòn tấn công của Ngân Huyến Thú. Móng vuốt của Ngân Huyết Thú sượt qua vai Kinh Thiên chỉ cách vai phải hơn một centimet. Kinh Thiên tránh thoát cú tấn công của Ngân Huyết Thú.
Ngay khi tránh được đòn tấn công của Ngân Huyết Thú, Kinh Thiên lại lập tức chuyển sang thế tấn công Ngân Huyết Thú. Ánh đao lại lóe lên dưới ánh mặt trời nhằm thẳng Ngân Huyết Thú chém tới.
Vút… tiếng đao xé gió rít trong không khí, lại một cú chém trượt. Ngân Huyết Thú dựa vào tốc độ cực nhanh của mình tránh thoát đòn tấn công của Kinh Thiên. Một người một thú, kẻ tấn công người né tránh, cả hai quần nhau một hồi mà chưa bên nào làm gì được bên nào. Ngân Huyết Dúi thì dựa vào tốc độ của mình để tránh né các đòn tấn công của Kinh Thiên. Sau đó nó sẽ sử dụng tốc độ di chuyển trái phải và bất ngờ tung những đòn tấn công từ sườn trái, hoặc sườn phải của Kinh Thiên. Còn Kinh Thiên thì dựa vào bộ pháp ‘Kinh Thiên Bộ’, linh giác và linh thức của mình tránh né những đòn tấn công của Ngân Huyết Dúi rồi sau đó chuyển từ thế tránh đòn sang chiêu thức tấn công. Mỗi bên đều có điểm mạnh riêng nên cả hai chưa bên nào làm gì được bên nào cả.
Tu luyện giả có linh thức hay còn gọi là linh thức và linh cảm hay còn gọi là linh giác. Với tu luyện giả khi tu luyện theo hệ linh lực thì linh thức của họ sẽ mạnh hơn linh giác, tất nhiên khi tu vi của họ tăng lên thì cả linh thức và linh giác cũng đều tăng lên. Nhưng linh thức sẽ tăng trưởng nhiều hơn, và đến mức độ nào đó tu luyện giả chỉ cần sử dụng linh thức trong chiến đấu là đủ. Đối với tu luyện giả tu luyện theo hệ Luyện thể thì ngược lại, linh giác của họ sẽ mạnh hơn so với linh thức, mặc dù linh thức cũng sẽ tăng lên khi tu vi của tu luyện giả luyện thể tăng lên. Kinh Thiên là trường hợp dị biệt tu luyện Linh – Thể đồng tu, nên cả linh thức và linh giác của Kinh Thiên cũng đều phát triển rất mạnh. Do Kinh Thiên có thời gian tu luyện chưa lâu, lại không có người hướng dẫn, chủ yếu do Kinh Thiên tự tìm tòi và học hỏi, nên khả năng vận dụng và sử dụng linh giác với linh thức của Kinh Thiên vẫn còn rất nhiều hạn chế. Thêm vào đó kinh nghiệm chiến đấu của Kinh Thiên cùng rất èo uột. Vì vậy hiện giờ chủ yếu Kinh Thiên chiến đấu bằng bản năng nhiều hơn là ý thức.
Sau hơn mười lượt người và thú tấn công rồi né tránh, mà chưa bên nào chiếm được lợi thế. Lúc này cả người và thú đều dừng lại và giữ khoảng cách. Ngân Huyết Dui tuy là yêu thú cấp một linh trí mới mở ra một chút nhưng bản năng của một yêu thú mách bảo nó đối thủ đang đối đầu với nó không phải là kẻ dễ ăn. Còn Kinh Thiên thì lúc này cũng cần dừng lại để có thêm thời gian suy tính. Vì nếu cứ thế này có lẽ đến tối cũng chưa giải quyết xong con yêu thú cấp một này.
Tư duy của Kinh Thiên chuyển động rất nhanh. Trước đây hình như mình đã từng đọc được đâu đó về những lý giải võ học. Lấy nhanh khắc nhanh, lấy nhanh khắc chậm, lấy chậm khắc chế nhanh. Bộ não của Kinh Thiên vận hành một cách tối đa. Đôi mắt Kinh Thiên chợt ánh lên, có lẽ anh đã hiểu ra vấn đề.
Kinh Thiên lúc này rất bình tĩnh tâm lắng xuống phẳng lặng như mặt nước, hai chân đứng rộng bằng vai, tay phải cầm đao chĩa xuống dưới đất, buông lỏng thân thể. Nhưng ánh mắt thì sáng quắc nhìn chằm chằm Ngân Huyết Dúi.
Ngân Huyết Dúi nhìn thấy ánh mắt của Kinh Thiên như khinh thường nó, thêm vào đó lúc này Kinh Thiên toàn thân thả lỏng lại càng giống như coi thường nói. Nó kêu lên một tiếng Krecc… và bắt đầu sử dụng tốc độ rất nhanh của nó di chuyển vòng quanh Kinh Thiên. Nó muốn tìm ra sơ hở của Kinh Thiên rồi tung đòn quyết định kết thúc kẻ coi thường nó, lại còn định chôm chỉa cả Câu Kỷ Tử của nó.
Véo ooo… Ngân Huyết Dúi chọn góc độ từ phía sau chếch chéo sáng bên phải Kinh Thiên. Lần này nó dốc hết toàn bộ sức lực của nó, tốc độ của Ngân Huyết Dúi cực nhanh, hai chân trước duối thẳng ra đưa về phía trước, những móng vuốt sắc bén của nó chìa ra như muốn xé rách con mồi ngay lập tức.
Chân trái bước lên trước một bước làm trụ xoay thân người hơi nghiêng về phía trước, cùng xoay người một vòng từ phải qua trái, đồng thời cây đao trong tay chém nghiêng từ trên xuống dưới, từ trái qua phải. Các động tác của Kinh Thiên diễn ra liên tiếp như nước chảy mây trôi trong khoảng thời gian rất ngắn. Nhát chém nhằm thẳng bóng đen lao đang lao nhanh tới.
•Liên phi long trảm, hồi bộ vệ thân
Chiêu thức Liên phi long trảm, hồi bộ vệ thân của Thái Cực đơn đao được Kinh Thiên kết hợp với ‘Kinh Thiên Bộ’ xuất ra.
Phụt … vệt máu văng ra, nhát chém của Kinh Thiên đã trúng vào vai phải của Ngân Huyết Dúi. Ngân Huyết Dúi lao với tốc độ rất nhanh nhưng lại bị chém một đao vào ngay vai trước bên phải, nên khi tiếp đấn mất thăng bằng ngã trên mặt đất. Nhưng do tốc độ lao nhanh và mạnh thân thể nó rê trên mặt đất một đoạn va vào một thân cây to mới dừng lại.
Kinh Thiên nhận thấy cơ hội được thế không tha, ‘Kinh Thiên Bộ’ lập tức di chuyển lướt theo Ngân Huyết Dúi.
Kectttt… Ngân Huyết Dúi va vào thân cây dừng lại kêu lên một tiếng đau đớn. Nhưng sức sống và sức lực của yêu thú còn rất lớn, tuy rằng bị thương nhưng vết thương đó không phải là vết thương trí mạng. Nó chỉ làm cho Ngân Huyết thú đau đớn và nổi hung tính lên. Nhưng đối thủ của nó là Kinh Thiên giờ đây không còn ngây ngô như lúc đánh nhau với con gấu xám nữa. Ngân Huyết Dúi chỉ vừa kịp đứng dậy thì nó lại tiếp tục nhận thêm một chiêu thức còn khủng bố hơn vào giữa đỉnh đẩu của nó.
•Nhất cước phá thạch.
Kinh Thiên sử dụng ‘Kinh Thiên Bộ’ lướt theo, nhận thấy Ngân Huyết Dúi vừa đứng dậy chưa kịp di chuyển liền lập tức tung ra chiêu đầu tiên trong ‘Kinh Thiên cước’ nhất cước phá thạch vào đúng đúng đầu con Ngân Huyết Dúi. Chiêu cước mang kinh lực và sức mạnh thân thể của tu luyện giả luyện thể khiến con yêu thú cấp một chưa kịp hoàn hồn đã bị đạp bay thêm vài chục mét nữa. Lần này thì những cây to thậm chỉ còn không thể cản lại thân thể Ngân Huyết Dúi. Con yêu thú cấp một làm ngã đổ vài cây to mới dừng lại. Cú đá vào trúng đầu Ngân Huyết Dúi lần này khiến nó thực sự choáng váng, máu yêu thú không biết từ đâu chảy ra theo đường mũi miệng của Ngân Huyết Dúi. Nó theo bản năng đang chống chân đứng dậy, bản năng mách bảo nó phải nhanh chóng đứng dậy và chạy khỏi đây nếu không nó sẽ không bao giờ còn có thể chạy được nữa.
Nhưng Kinh Thiên đâu có cho nó cơ hội, mỡ đến miệng rồi sao có thể để cho nó chạy thoát. Ánh đao lóe lên con Ngân Huyết Dúi không kịp kêu lên một tiếng đổ vật xuống đất, máu chảy lênh láng nhuộm đỏ cả một khoảng đất rộng.
“Vậy là xong, tối nay có món thịt chuột rồi”. Kinh Thiên lẩm bẩm (Dúi họ nhà chuột).
Kinh Thiên có tiềm năng rất lớn trong tu luyện và bản năng chiến đấu cũng rất mạnh. Tuy chưa sắp xếp định hình thành hệ thống, chủ yếu là hành động theo cảm giác nhưng hiệu quả chiến đấu cũng tương đối cao. Sau khi thực hiện một cú ‘Kinh Thiên cước’ trúng đích, Kinh Thiên lập tức lướt theo Ngân Huyết Dúi. Và khi con yêu thú chưa kịp đứng vững thì Kinh Thiên ra tung ra nhát đao chí mạng. Không cần chiêu thức chỉ đơn giản một nhát chém vào đúng cổ họng của Ngân Huyết Thú khiến nó chết mà không thể kêu lên một tiếng nào cả.