Mấy ngày sau, tôi lúc này đang nằm trên giường của mình, trời đã khuya nhưng tôi lại không buồn ngủ chút nào.
Vì tôi đang suy nghĩ về việc kinh doanh nhà ma. Đây chính là nguồn thu nhập chính của tôi.
Tôi đã mượn anh Tài một số tiền để sửa sang lại nhà ma. Bây giờ chỉ còn lại một ít tiền để tôi tạm thời chăm sóc bản thân.
Anh Tài cũng giúp tôi đóng tiền điện, nước lúc tôi còn nằm ở bệnh viện rồi. Nên tôi mới có thể an tâm thư giản trong chính căn nhà của mình.
Tưởng tượng đến việc phải sống trong môi trường không có điện, không có nước thì thật khủng khiếp.
Nhưng mà lúc này tôi cũng nghèo rớt mồng tơi.
Sau khi được bày trí gọn gàng thì căn nhà có sức sống hơn hẳn mặc dù cách bày trí vẫn có chút rùng rợn nhưng ít ra thì hiện tại đã có ánh sáng và nước, còn có những đồ trang trí rực rỡ đầy bí ẩn.
Số tiền mà tôi đã mượn anh Tài cũng không hề ít nên tôi phải bắt đầu chăm chỉ làm việc từ bây giờ.
Tôi định đăng bài quảng cáo nhà ma lên mạng xã hội để thu hút du khách, hy vọng sẽ có khách du lịch ghé vào vùng ngoại ô xa xôi này.
Nhà ma của tôi cũng được hệ thống cải tạo lại. Tôi đi xuống dưới nhà nhìn thử.
Khi ai đó mở cửa để bước vào nhà thì sẽ thấy một căn phòng nằm bên trái thu hút ánh nhìn của người khác.
Bởi vì căn phòng này được khóa lại bằng các dây xích và một ổ khóa bằng vàng trông rất chắc chắn.
Chiếc chìa khóa được hệ thống trao cho tôi giữ.
Chỉ có tôi mới mở được căn phòng này. Trên cửa còn dán một dòng chữ màu đỏ "Thất Sát trường học"
Tôi lấy chìa khóa mở cửa phòng ra. Căn phòng được mở ra, nhìn vào bên trong sẽ thấy một cái cầu thang dẫn xuống lòng đất, có thể nói đây là một tầng hầm.
Ở trong tầng hầm sẽ được xây một ngôi trường cấp ba cực kỳ rộng lớn. Nó còn rộng gấp nhiều lần nhà ma của tôi. Khung cảnh ngôi trường với bầu không khí u ám này cực kì giống với ngôi trường "Thất Sát" mà tôi đã trải qua.
Tôi tiến vào ngôi trường. Một cảm giác lạnh lẽo khiến cơ thể tôi nhớ lại cảm giác quen thuộc này.
Tôi bước gần đến căn tin. Mùi hương thơm ngon của những cái bánh quy dụ dỗ tôi ăn chúng.
Nhưng lý trí nói cho tôi biết rằng phải cự tuyệt nó. Những con quỷ bánh quy đã từng truy đuổi tôi làm tôi chạy trối chết giờ đây lại ngoan ngoãn mà chẳng hề tấn công tôi chút nào.
Có thể nói rằng bây giờ tôi chính là chủ nhân của ngôi trường này. Là chủ nhân của các con quỷ trong đây.
Tôi đi tiếp qua các căn phòng, tôi vừa đi vừa nhìn kỹ bên trong các phòng y tế, phòng hiệu trưởng..
Phòng y tế chẳng còn bức tượng sinh học về cơ thể người nữa hay nói đúng ra là Hải đã không còn ở đây.
Văn phòng hiệu trưởng cũng đã thay đổi bảng tên. Trên bảng tên đã đổi từ chữ "Hiệu trưởng" thành "Mai Thảo Chi"
Tôi bước lên tầng một. Đi qua các căn phòng rồi tôi lại lên tầng hai. Cái cầu thang có mười ba bậc thang bây giờ chẳng còn gì để tôi sợ nữa.
Vì Dĩnh đang bám trên tường mà nhìn tôi. Trông cô ta có vẻ khá sợ tôi. Tôi bước ngang qua Dĩnh rồi đi lên tầng ba.
Đây là tầng cuối cùng rồi. Tôi quyết định đi tìm Trang, tôi thấy hình bóng của Trang mờ nhạt cùng với cơ thể đang run rẩy, khóc lóc ngồi trước hành lang. Miệng thì thầm một câu:
"Tớ.. xin.. lỗi!"
Khi tôi bước đến gần Trang thì Trang sợ hãi giơ cao móng vuốt của mình ra. Trang đã thật sự mất kiểm soát rồi. Tôi bình tĩnh nói với Trang rằng:
"Nếu cô muốn báo thù cho Hải thì tôi sẽ giúp cô!" Giọng của tôi rất kiên định.
"Tôi.. tôi.. muốn.." Trang lắp bắp trả lời.
"Cô đi theo tôi!"
Tôi đưa tay mình ra, Trang đờ đẫn một hồi rồi mới chậm rãi đưa tay về phía tôi.
Tôi nắm chặt tay của Trang, dẫn cô xuống tầng trệt, đi thẳng vào phòng thay đồ nữ.
Trang lúc này sợ hãi mà vùng vẫy kéo tay ra khỏi người tôi. Có lẽ vì lúc này Trang rất yếu đi nên tôi mới có thể mạnh mẽ kéo Trang vào bên trong.
"Lạc Trí, cô ra đây cho tôi!" Tôi dữ dằn hét lên.
"Chủ.. nhân.." Con ma kiêu ngạo lúc nào bây giờ lại run sợ trước mặt tôi.
Cuối cùng, tôi cũng đã thấy rõ bản mặt của cô ta. Một khuôn mặt đẹp đẽ và sáng sủa, phải nói là đẹp không kém gì Đặng Huyền Trang nhưng nó lại làm cho tôi thấy rất giống một người mà tôi rất thân thiết.
"Với tư cách là chủ nhân nơi này, tôi yêu cầu cô đứng yên và không kháng cự!"
"Vâng.."
Tôi xoay người về phía Trang vẫn còn đang run rẩy đứng nép mình vào người tôi.
"Tôi cho phép cô tấn công cô ta. Cô muốn làm sao cũng được!"
Trang ngẩn người ra khi nghe được điều này. Cô đã chờ đợi điều này rất lâu rồi.
Cuối cùng thì cô cũng có thể tấn công con quỷ đã điều khiển cô giết đi chính người đàn ông mà cô yêu. Khiến cô mãi mãi không thể gặp lại anh ấy nữa.
Trang cười một cách quái dị rồi bay nhanh về phía Lạc Trí. Móng vuốt đen nhánh, sắc nhọn đã từng khiến Hải hồn bay phách lạc bây giờ lại hiện ra. Nó cắm ngay vào ngực của Lạc Trí.
"Aaaa!" Âm thanh kêu la thảm thiết của Lạc Trí vang vọng khắp phòng. Chẳng mấy chốc cô ta đã hóa thành những đốm sáng nhỏ bay vào cơ thể Trang.
"Hệ thống thông báo:
Đặng Huyền Trang (nhân viên nhà ma) đang được thăng cấp.
Nhân viên: Đặng Huyền Trang (quỷ treo cổ) từ Oan hồn thăng cấp thành Lệ quỷ." Âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu tôi.
Tôi cũng không ngờ rằng ngay cả quỷ cũng có thể thăng cấp.
Tôi nhìn về phía Trang. Sợi dây thừng trói chặt cổ Trang nay đã biến thành màu đỏ. Tôi cũng cảm nhận được không khí lạnh lẽo lan tỏa khắp người Trang.
"Cảm ơn." Trang mỉm cười rồi đưa chiếc điện thoại di động mà tôi đã làm mất trong bí cảnh cho tôi.
"Thông báo: Nhân viên nhà ma: Đặng Huyền Trang đã thoát khỏi tình trạng mất kiểm soát."
Tôi nhìn chiếc điện thoại rồi mỉm cười lại với Trang sau đó rời đi. Tôi cũng đã đoán ra được điều này rồi!
Tôi ra khỏi ngôi trường, trở lại phòng ngủ của mình. Tôi đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng hôm sau, tôi đặt trên mạng một chiếc váy cưới màu đỏ mang đậm chất kinh dị.
Sau đó tôi đứng trước nhà ma, dùng chiếc điện thoại rồi chụp hình đăng lên mạng xã hội với dòng tiêu đề là:
"Nhà Có Ma đã khai trương. Du khách nào thích tham gia các thể loại nhà ma kinh dị thì có thể đến đây trải nghiệm nha! Bảo đảm sẽ khiến các du khách phải sợ chết khiếp hơn các loại nhà ma khác!
Nhân ngày khai trương. Nhà Có Ma xin giảm giá 30% cho tất cả các du khách khi tham gia nhà ma ở đây trong vòng một tuần ạ! Địa chỉ là.."
Sau khi đăng xong thì cũng có rất nhiều lượt theo dõi và lượt thích nhưng chủ yếu là vì khuôn mặt của tôi mà thôi.
Trong lòng tôi lúc này:?
Có thể kế hoạch quảng bá nhà ma của tôi cũng tính là được suôn sẻ đi..
Tại cùng một thời gian này, trong phòng bệnh của bác sĩ Tống Nghiêm. Anh đang lật xem danh sách bệnh nhân thì thấy một bệnh án có ghi là:
"Bệnh nhân: Mai Thảo Chi.
Mắc chứng bệnh: Tâm thần phân liệt.
Nguyên nhân: Do bị một cú sốc tâm lý nào đó từ nhỏ nên đã sản sinh ra nhân cách thứ hai mà bệnh nhân không hề hay biết.
Đã được điều trị khỏi từ tám năm trước."
Trong căn trọ chung cư. Kiều Ngọc Nga đang nằm lướt mạng xã hội thì cô thấy có một bài đăng quảng bá nhà ma được rất nhiều lượt tương tác nhưng chủ yếu là vì cô gái trong tấm hình có khuôn mặt rất đẹp. Kiều Ngọc Nga quyết định chuẩn bị ghé thăm nhà ma của cô gái này.