”Tô Bắc, Vân Khải đang ở phòng 8203 khách sạn Hilton đợi cậu, anh ấy chuẩn bị cho cậu một bất ngờ rất lớn đấy!” Giọng nói vui vẻ của cô bạn thân Diệp Nhiễm vang lên trong điện thoại. Tô Bắc đang định nói thì Diệp Nhiễm đã tắt máy rồi.
Tô Bắc nhíu mày rồi đi lên số phòng khách sạn mà Diệp Nhiễm đã nói cho cô biết.
Hôm nay là sinh nhật của Tô Bắc, cô tưởng rằng Diệp Nhiễm và bạn trai Lý Vân Khải của cô muốn tặng cho cô một bất ngờ vui vẻ nên trong lòng tràn đầy mong đợi.
Kết quả là vừa đến cửa phòng, Tô Bắc đã bất giác nhíu mày bởi một loại âm thanh mờ ám, giọng nói nũng nịu của Diệp Nhiễm vang lên khiến người ta cảm thấy ngứa ngáy.
“Vân Khải, kỹ thuật của em và Tô Bắc ai tốt hơn?”
“Cô ấy còn không cho anh đụng vào người kìa, làm sao hấp dẫn như em được!”
Giọng nói quen thuộc từ trong phòng truyền ra khiến Tô Bắc siết chặt tay. Cô không hề nghe nhầm, tiếng thở dốc này là của bạn trai cô, Lý Vân Khải! Mà người phụ nữ kia chính là chị em tốt của cô, Diệp Nhiễm!
Bọn họ, sao bọn họ có thể làm ra chuyện này được chứ!
Tô Bắc không dám tin nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào. Quần áo vứt đầy đất, còn hai người trên giường thì đang điên cuồng quấn lấy nhau, hoàn toàn không chú ý đến sự xuất hiện của cô.
Tô Bắc giống như bị sét đánh, cả người cứng đờ, đầu óc trống rỗng.
“Quỷ sứ!”
Giọng nói nũng nịu không chịu nổi của Diệp Nhiễm lại vang lên.
Nghe thấy tiếng kêu của Diệp Nhiễm, những giọt nước mắt đang cố nhịn của Tô Bắc cuối cùng cũng rơi xuống.
Lừa dối! Tất cả đều là lừa dối!
Người thì nói yêu cô nhất trên đời, người thì xưng là chị em tốt nhất của cô! Tất cả đều là giả dối!
Tô Bắc không ngăn được nỗi căm hận trong lòng, cô tháo chiếc nhẫn ở ngón áp út ra rồi ném mạnh vào đôi nam nữ vô liêm sỉ đang âu yếm nhau trên giường.
“Diệp Nhiễm! Cậu gọi tôi tới là muốn cho tôi nhìn thấy chuyện cậu và bạn trai tôi đang làm sao? Hai người có thấy buồn nôn không!”
Tô Bắc cố gắng không cho nước mắt rơi, giọng nói tràn đầy sự tức giận và chán ghét: “Được! Được lắm!”
Cô xoay người, cắn chặt môi để không bật khóc, chuẩn bị rời khỏi căn phòng ngập tràn mùi vị phản bội này. Nhưng chưa đi được mấy bước thì đột nhiên cảm thấy đầu mình bị thứ gì đó đập mạnh vào.
Cô choáng váng xoay người lại thì thấy Diệp Nhiễm đang cầm một cái gạt tàn, nhếch miệng nở nụ cười đắc ý.
“Có trách thì chỉ trách mày thôi...”
Tôi sao? Tôi thế nào?
Tô Bắc dần dần mất đi ý thức, chìm sâu vào trong bóng tối.
Đau...
Một cơn đau khiến người ta cảm thấy nghẹt thở ùn ùn kéo đến.
Tô Bắc cảm thấy mình giống như một con cá không được bơi trong nước, dường như sắp chết đến nơi rồi.
Đầu óc mơ hồ của cô dần trở nên tỉnh táo, những đau đớn vừa trải qua giống như một cơn ác mộng.
Hơi thở xa lạ vây quanh Tô Bắc.
Cô khẽ cử động thì phát hiện cơ thể đau đến mức như bị xé rách. Có một người đàn ông nằm bên cạnh cô, cô không quen, cũng không biết mặt người đàn ông đó.
Tô Bắc biết rõ chuyện gì đã xảy đến với mình, nhưng cô không có dũng khí đối mặt.
Cô không dám bật đèn, cũng không dám làm người đàn ông bên cạnh thức giấc. Cô không dám cựa quậy mà chỉ dám co mình vào trong chăn, giống như một con rùa rút đầu vào trong mai.
...
Trời còn chưa sáng hẳn thì Lộ Nam đã tỉnh rồi.
Đầu của anh rất nặng, rất choáng, trí nhớ thì mơ hồ.
Anh nhớ tối qua đi dự tiệc ở khách sạn Hilton, sau khi uống được hai ly rượu, anh cảm thấy có gì đó không ổn nên trở về phòng.
Những chuyện sau đó anh cũng không nhớ rõ nữa.
Lộ Nam hơi nhíu mày.
Người tối qua uống với anh là người phụ trách của công ty Minh Sâm, gần đây bọn họ đang cố gắng lấy lòng anh để mong giành được quyền phát triển đất đai thành phố mới của tập đoàn Thịnh Thế.
Nhưng không ngờ bọn họ lại dám dùng thủ đoạn hèn hạ đưa gái lên giường anh như thế này! Tiếc rằng anh lại không phải là người dễ bị tính kế như thế!
Anh nhặt quần áo dưới đất lên rồi chậm rãi mặc vào, động tác cực kỳ có phong phạm.
Lộ Nam không nhìn người phụ nữ bên cạnh. Anh không quan tâm người phụ nữ ấy trông như thế nào, xấu đẹp ra sao, tất cả đều không quan trọng.
Nhưng anh tức giận vì bản thân mình bị chơi xỏ.
Đương nhiên, nếu đã dám chơi xỏ anh thì mấy tên hề đó cũng nên chuẩn bị gánh chịu hậu quả đi là vừa.
...
Lúc Tô Bắc tỉnh dậy thì đã không thấy người đàn ông đâu nữa, chỉ có chiếc giường bừa bộn và cơ thể mềm nhũn đang không ngừng nhắc nhở cô tất cả mọi chuyện gặp phải tối qua.
Lừa dối, phản bội, bị tính kế, rồi mất trinh!
Mọi chuyện xảy ra ngày hôm qua như đang gặm nhấm cô, khiến cho cô muốn phát điên!
Mà người đàn ông tối qua cũng không thấy đâu nữa.