Ba tháng trôi qua nhanh chóng, mọi thứ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Lần chinh phạt này là lần chinh phạt lớn nhất từ khi Mạc Hi khai quốc tới giờ, cùng là lần chinh phạt đem lại kết quả không ngờ đến nhất. Phu thê Thời Khiêm tiễn con trai đi đánh trận, trong lòng lo lắng không thôi. Lần này đi Mạc Ảnh Quân quyết định dẫn theo cả Hứa Quân Dao và con gái họ. Hắn dùng ba tháng yêu cầu đại bản doanh thiết kế cho hắn một chiếc xe ngựa có thể đi đường dài mà không sóc nảy gì. Chiếc xe ngựa thiết kế như căn nhà nhỏ, giường nệm có cả cả còn có đồ dùng cho trẻ em.
Lúc biết hắn định làm vậy, phu thê thời khiêm ra sức ngăn cản. Đường xá xa xôi nguy hiểm trùng trùng, con gái nàng đang là người mang bệnh còn thêm một đứa nhỏ thì làm sao có thể chịu nổi.
Nhưng cuối cùng cũng chẳng ai thay đổi được quyết định của hắn, chuyến đi này ngoại trừ Mạc Phong Tụ còn có cha con Trác Bác hầu. Mạc Phong Thành chuẩn bị tương đối đầy đủ, lương thảo, kiếm giáp đều là đồ tốt nhất.
"Cung tiền Thần vương xuất quân!"
"Cung tiễn Thần vương xuất quân!"
"Cung tiễn Thần vương xuất quân!"
Mạc Ảnh Quân khuôn mặt lạnh lùng, rời đi mà không ngoảnh đầu quay lại. Lần nào Mạc Ảnh Quân xuất quân cũng hoành tráng như thế chỉ khác điều lần này ở giữa đoàn quân của họ có một xe ngựa lớn. Đoàn quân của hắn tới giữa đường sẽ phần ra làm ba hướng, sau khi phân xong đoàn của Mạc Ảnh Quân là đông nhất. Khi đoàn của
Mạc Ảnh Quân đi tới một khu rừng, sự âm u trong đó khiến toàn quân cảnh giác.
Trời nổi gió, mây đen kéo đến khiến cả khu rừng lâm vào bóng tối. Hắc y nhân từ bốn phía xông tới và mục tiêu của họ là chiếc xe ngựa ở giữa đoàn quân. Tới khi mây đen tản đi, gió ngừng lại, ánh sáng chiếu lại vào khu rừng.
Xác chết của Hắc y nhân nằm la liệt, xe ngựa cũng bị đánh thành năm sáu mảnh nhưng trong đó lại chả có ai.
Mạc Ảnh Quân sớm đã dự tính được khi hắn dời đi chắc chắn nàng sẽ gặp nguy hiểm, nên hắn đã nên kế hoạch âm thầm đưa nàng tới Tuỳ Nam cạnh nơi hắn sắp tới. Sau đó rêu rao với bên ngoài là sẽ dẫn nàng theo, để dụ người đằng sau ra mặt.
Mạc Đông xem xét tình hình, sau đó tiến lên bên cạnh Mạc Ảnh Quân nói: "Vương gia là Miêu Sát Lâu!" Tổ chức sát thủ đứng đầu Mạc Hi, đã nhận nhiệm vụ thì sẽ không dừng tay.
"Vậy thì để cho Miêu sát lâu chôn vùi cùng nhiệm vụ này luôn đi!" Mạc Ảnh Quân mặt không đổi sắc gọi một tiếng: "Dung Nhất!"
3°
"Hoàng huynh, có tin tức từ biên quan truyển tới huynh đã biết chưa?" Mạc Phong Thành nghe xong tin tức hết sức kinh ngạc, lập tức đi tới tìm Mạc Phong Nhiên.
Mạc Phong Nhiên bình tĩnh hơn nhiều, hắn cầm tấu chương mặt không đổi sắc nói: "Ta còn nhận được tin tức trước cả đệ!"
Mạc Ảnh Quân rời thành đã nửa năm, nửa năm này tin tức truyền về nhiều không kể xiết. Nhưng tin tức ngày hôm nay khiến mọi người hoàn toàn bất ngờ, Miêu Sát Lâu tổ chức sát thủ đứng đầu Mạc Hi bị diệt. Không phải bị diệt bình thường mà là hoàn toàn bị diệt.
Theo tin tức của Mạc Phong Nhiên, Mạc Ảnh Quân đã tới biên giới được một tháng! Ba nhánh quân của Ngũ Vương gia, Thời Vân Triệt hay Từ Tu Kiệt đều đã tới nhưng lại chưa có hành động gì cả. Rất nhiều đoàn cứ giả qua lại nhưng cũng không đổi lại kết quả gì. Mạc Phong Nhiên không hiểu Mạc Ảnh Quân đang toan tính điều gì, cho tới hôm nay Miêu Sát Lâu bị diệt, Mạc Phong Nhiên đột nhiên hiểu ra.
Mạc Phong Nhiên nói với Mạc Phong Thành: "Mạc Ảnh Quân đang tuyên bố với mọi người cuộc tàn sát của hắn
bat dau roi!"
Mạc Phong Thành trầm tư, xâu chuỗi tất cả sự việc cũng đã hiểu ra. Lần thứ hai Mạc Phong Thành và Hứa Quân Dao gặp nhau ở Bắc Sơn Tự thích khách tấn công nàng hôm đó có người của Miêu Sát Lâu. Hay là lần cung biến
Mạc Ảnh Quân tạo phản hồm đó cũng có mặt của tổ chức này, vậy nên Mạc Ảnh Quân người luôn giữ vững sự tỉnh táo ấy lại có thể hy sinh 300 ảnh vệ đồng quy vô tận với Miêu Sát Lâu. Có thể vì nữ nhân của mình làm tới mức này, thiên hạ có xá gì trong mắt nam nhân ấy.
(Tác giả: Mọi người ơi tớ mới ra truyện mới, Tên Hạo Tuyết Thiên Y, chờ đây lâu quá thì qua đọc thử nha)