Tiểu quận chúa lần này đã cứu mạng không ít người, Mạc Ảnh Quân ôm con gái trong tay không nói tiếng nào tới bên cạnh nàng ngồi im bất động. Hắn nhìn nàng lại nhìn con, sự bất lực trong lòng khiến hắn trầm mặc. Mạc Ánh Quân nam nhân mạnh mẽ từ ngày Tiêu gia sụp đồ đó chưa ai thấy lại hình ảnh hắn suy sụp như vậy.
Ba ngày sau Mạc Ảnh Quân lên triều sớm, Mạc Ảnh Quân xuất hiện làm ai nấy nơm nớp lo sợ. Từ ngày giao quyền giám quốc cho hai Vương Gia, Mạc Ảnh Quân chưa từng xuất hiện ở buổi chiều sớm, không tránh khiến người ta sợ hãi, vì mỗi lần hắn xuất hiện thì sẽ có chuyện chẳng lành.
Vẫn như cũ vẫn không kiêng nể gì Mạc Ảnh Quân ngồi thẳng lên Ngai vàng, ánh mắt bất cần nhìn xuống dưới.
Bên cạnh hắn vẫn chỉ có hai hộ vệ là Mạc Đông và Mạc Thất, hai hộ vệ này còn đứng trên cả hai Vương Gia giám quốc. Việc hộ vệ của Thần Vương chuyển khẩu vào hoàng cung cũng làm bao nhiều đại thần tranh cãi, những buổi triểu sớm không có hắn đã không ít lần nói lời bóng gió muốn các vị Vương Gia lấy lại tôn nghiêm hoàng thất. Thần vương có công nhưng không thể cứ như vậy chiếm giữ hoàng cung, còn đề cho bao nhiều nam nhân ở trong nội cung như thế, đối với thanh danh của một quốc gia là điều không tốt. Chỉ có điều Vương Gia nào cũng không có ý định lên tiếng, đại thần nói quá nhiều Mạc Phong Nhiên tốt bụng nhắc nở một câu " Hiện tại vương triều này do ai làm chủ, ai có quyền quyết định hơn, Bản Vương không nói chắc các vị cũng hiểu rõ."
Vẫn còn người nghị luận muốn thuyết phục Mạc Phong Nhiên, Mạc Phong Nhiên bất đắc dĩ nói: "Chuyện này đại nhân có thể trực tiếp tìm Hoàng thúc nói, Mạc Hi vừa trải qua chiến tranh còn rất nhiều chuyện phải xử lý bản vương không rảnh rồi tới vậy!
Câu nói này của Mạc Phong Nhiên đổi lấy vài ngày bình yên cho huynh đệ bọn họ, hôm nay Mạc Ảnh Quân đột nhiên tham gia buổi triều sớm không biết là định xử lý ai tiếp đây. Mạc Ảnh Quân không bàn bạc với ai hết nên
Mạc Phong Nhiên muốn khuyên cũng không được, Mạc Hi bây giờ hỗn loạn không thể lại xử lý đại thần nào nữa nếu không thật sự sẽ chẳng còn trụ cột nào cả, đương nhiên những kẻ cần xử lý vẫn sẽ bị xử lý nhưng không phải bây giờ. Giang gia, Lương gia đều đã sụp đồ phe cánh theo đó cũng bị xử lý không ít, bây giờ không phải thời điểm thích hợp để tiếp tục xử lý quan thần.
Thấy toàn triều tĩnh lặng Mạc Ảnh Quân thắc mắc: " Hôm nay không có chuyện gì dâng tấu sao?" Cứ mắt to trừng mắt nhỏ, truyền ngôn ngữ qua sóng não sao?
"Dâng tấu đi!" Mạc Phong Nhiên lên tiếng, mọi người cũng buông lỏng bắt đầu dâng tấu.
Mọi người vốn định để cho Mạc Ảnh Quân nói trước, sau đó tiễn hắn đi rồi mới dâng tấu. Một câu này của Mạc Ảnh Quân đưa buổi triều sớm về quỹ đạo bình thường, điều kì lạ là Mạc Ảnh Quân chỉ ngồi nghe chứ không tham gia. Mỗi lần ra quyết định Mạc Phong Nhiên và Mạc Phong Thành đều vô thức nhìn về phía Mạc Ảnh Quân nhưng hắn lại chẳng có thái độ gì cả.
Tấu đã dâng hết Mạc Ảnh Quân vẫn chưa lên tiếng, Mạc Phong Nhiên bất đắc dĩ lên tiếng: * Hoàng thúc có điều gì cần căn dặn!" Xem thái độ chắc không phải là tới nhìn xem hẳn bàn Mạc Phong Thành trị quốc như nào.
"Xong rồi!" Mạc Ảnh Quân lười biếng hỏi.
"Tấu đã dâng hết rồi!" Mạc Phong Nhiên cung kính đáp.
"Bản vương sắp tới sẽ dẫn binh thảo phạt Hung nô, Nam Chiếu, Bắc Nguyệt, Hải Quốc của Tấn Vương!"