Mạc Phong Tức nhận được yêu cầu của nàng, trên môi nở nụ cười quỷ dị. Trần thống lĩnh bị bộ dạng này của hắn dọa sợ, không khống chế được mồ hôi lạnh đầy lưng. Hôm trước vị Thái tử mới nhậm chức không lâu này tới tìm hắn, với một yêu cầu đi đón quý tộc người hắn nhất định phải mang được vào cung là Thần vương phi. Nếu không đón được nàng thì vị trí thống lĩnh này đừng mong giữ được, còn ngược lại hắn sẽ có cơ hội thăng chức.
“ Nàng nói như vậy sao?”
“ Hồi Thái tử, Thần Vương phi rất cứng rắn! Nếu Vương phi( Thời Tịnh Kỳ) không đón nàng sẽ không vào cung!”
“ Quả nhiên, nàng luôn có cách khiến Cô bất ngờ!” Nữ nhân là Mạc Phong Tức hắn nhìn trúng, quả nhiên không tầm thường. Nàng rất thông minh, nàng hiểu rằng hắn không giám động tay với Thời Khiêm. Nàng vào cung chỉ là sợ cha nàng trong này chịu khổ thôi. “ Vương phi không phải vẫn đang chờ Cô sao? Cho nàng vào đi!”
Trần thống lĩnh lui ra ngoài, Thời Tịnh Kỳ vào trong. Nàng ta đã nhận được tin tức Mạc Phong Tức muốn đón Hứa Quân Dao vào cung từ lâu, nhưng từ khi nhập Đông cung Mạc Phong Tức vẫn luôn không gặp nàng ta. Càng ngày càng có nhiều người dị nghị về việc nàng ta chưa được phong Thái tử phi, Thời Tịnh Kỳ cũng rất sót ruột. Hôm nay nàng ta đã nghe nói việc hắn giữ Thời Khiêm ở Dưỡng Tâm Điện đã vài ngày, Thời Tịnh Kỳ không thể ngồi yên nữa, nhất định phải chờ được hắn, người khác có thể cho rằng Mạc Phong Tức nhắm vào Hứa Quân Dao là vì Mạc Ảnh Quân nhưng Thời Tịnh Kỳ nàng ta thì biết hắn(Mạc Phong Tức) còn vì tâm tư riêng trong lòng.
“ Thần thiếp tham khiến Thái tử điện hạ, điện hạ vạn phúc kim an!” Thời Tịnh Kỳ len lén nhìn thái độ của hắn, nàng ta bất ngờ hắn từ trên đi xuống từng bước từng bước lại gần nàng.
Mạc Phong Tức khuôn mặt dịu dàng đỡ nàng dậy: “ Giữa phu thê ta nàng không cần hành đại lễ như vậy! Nào theo ta lên đây.” Hắn kéo theo Thời Tịnh Kỳ thẹn thùng lên ngồi cạnh hắn.
Mạc Phong Tức chưa để cho nàng nói hắn mở lời trước: “ Gần đây Cô bận rộn, không có thời gian đã vắng vẻ nàng, Kỳ nhi không trách Cô chứ?” Mạc Phong Tức nắm tay nàng đầy thâm tình.
Thời Tịnh Kỳ đương nhiên nào giám trách hắn, nàng ta nói không giám. Thời Tịnh Kỳ còn chưa kịp hỏi tới việc của Hứa Quân Dao, Mạc Phong Tức đã nói tới việc sẽ gặp Thái Hậu để người chuẩn tấu phong nàng làm Thái tử phi.
Thời Tịnh Kỳ chưa kịp vui vẻ lâu thì câu sau của hắn khiến nàng như rơi vào hầm băng.
“ Nhưng trước tiên Cô muốn nàng giúp một việc, chắc nàng đã nghe về việc Cô muốn đón Tiểu Hoàng thẩm vào cung để bảo vệ, cũng như tiện bề chăm sóc lúc Hoàng thúc đang chiến đấu để bảo vệ Mạc Hi. Tiểu Hoàng thẩm tính tình mềm mỏng, có chút khó xử vậy nên nếu nàng đến Ngọ môn quan đón Người, thì Người có lẽ sẽ bớt ngại ngùng hơn! Dù sao hai người cũng là tỷ muội!” Thời Tịnh Kỳ muốn lên tiếng từ chối nhưng khi nhìn vào đôi mắt hắn, nàng không biết mở lời thế nào. Mạc Phong Tức nói thêm: “ Tiểu hoàng thẩm vào cung cũng có thể giúp nàng trong lễ phong phi! Không phải rất tốt sao?”
Thời Tịnh Kỳ mở to mắt, hắn uy hiếp nàng ta, nếu không làm theo thì đừng mơ có thể làm Thái tử phi của hắn.
Mạc Phong Tức không nói nữa, hắn ta biết Thời Tịnh Kỳ là người thông minh. Hắn chờ nàng đưa ra quyết định…
“ Thần thiếp rất vui nếu như có thể cùng Điện hạ phân ưu!” Hứa Quân Dao vào cung thì sao chứ, vị trí Thái tử phi không phải vẫn là nàng ta ngồi sao? Hơn nữa Thời Tịnh Kỳ nàng rất hiểu Mạc Phong Tức, hắn ta sẽ không bất chấp luân thường đạo lý, cùng lắm Thời Quân Dao sẽ chỉ là thiếp không lên được mặt bàn thôi, mà Mạc Ảnh Quân cũng sẽ không để chuyện đấy xảy ra….
Nhưng Mạc Ảnh Quân đang ở đâu….
………
Mạc Ảnh Quân người đang ở trên đầu sóng ngọn gió, được bao người nhớ thương. Hắn đang trên đường trở về Kinh nhưng đường hắn đi lại là đường vòng, còn tới mười hai ngày đường nữa mới có thể về tới kinh thành, một đường này Mạc Ảnh Quân gặp không ít nguy hiểm. Điều kỳ lạ là nguy hiểm hắn gặp không phải địch quốc mà toàn là tử sĩ và sát thủ. Mà Mạc Ảnh Quân mơ hồ nhận ra điều khác lạ, họ chỉ muốn chặn đường chứ không hề nhất định phải giết hắn. Đường chính để chở về không biết cớ làm sao điều xảy ra sự cố không thể đi qua, chỉ còn con đường xa nhất này là có thể chứa một đoàn quân lớn như họ đi qua.
Mạc Ảnh Quân nhận ra đây không phải trùng hợp, tin tức hắn nhận được là địch quốc điều đã lui về biên giới. Mạc Ảnh Quân cho người đi xác nhận tin tức nhưng điều là có đi mà không có về, ngay cả Mạc Đông về Kinh xem xét tình hình Vương phủ cũng chưa thấy trở lại.
“ Vương gia huynh đệ điều đã mệt mỏi, xin người ban lệnh cho mọi người nghỉ ngơi!” Gần đây Vương gia lệnh hành quân không ngừng nghỉ, trừ thời gian ngắn ngủi dừng lại ăn uống thì họ đã bao ngày chưa được nghỉ ngơi tử tế, Mạc Thất thấy tình thần đoàn quân đã tan rã nếu cứ thế này, có địch đánh tới thì sẽ rất nguy hiểm.
Mạc Ảnh Quân nhìn về phía sau, tốc độ ngựa cũng đã giảm xuống, hắn nhìn về phía xa. “ Được rồi tới bãi đất trống phía trước dựng lều nghỉ ngơi một ngày!”
Mạc gia quân là đội quân tinh nhuệ nhất Mạc Ảnh Quân có, chính tay hắn gầy dựng và luyện tập cho họ trở nên mạnh mẽ như bây giờ. Mạc gia quân chưa từng nghĩ ngờ bất kỳ mệnh lệnh nào Mạc Ảnh Quân đưa ra, vậy nên dù mệt nhưng hắn không lệnh ngừng họ vẫn sẽ không ngừng. Cờ hiệu của Mạc gia quân là danh dự của họ, Mạc Hi là nhà của họ, mà Mạc Ảnh Quân là tín ngưỡng cả đời của binh sĩ Mạc gia quân.
Binh lính tụ tập phía dưới ăn uống, thay nhau canh gác nghỉ ngơi, chỉ có Mạc Ảnh Quân hắn ngồi một mình trên đồi xa ánh mắt chăm chăm hướng về Kinh thành. Hắn muốn nhanh chóng trở về, muốn nhanh chóng gặp nàng, còn cả đứa bé của hai người, không biết đã trào đời hay chưa, hắn còn nhớ nàng nói chờ hắn về cùng đặt tên cho con. Mạc Thất cùng huynh đệ ăn uống bên dưới nhìn lên bóng dáng cô độc của hắn, áo bào bay trong gió đêm, nhìn hắn trầm tư đến lạ lùng, không phải lần đầu Mạc Thất nhìn thấy hắn như vậy, nhưng lại như là lần đầu mới thấy Mạc Ảnh Quân nôn về kinh thành như vậy. Có lẽ bởi nơi đó có thê tử của hắn, có nữ chủ nhân của Mạc gia quân.
Mạc Thất mang theo thịt dê nướng tới gần Mạc Ảnh Quân: “ Vương gia người ăn một chút, rồi nghỉ ngơi ngày mai chúng ta lên đường sớm, không lâu sẽ về tới Vương phủ, nếu người ngã bệnh không phải Vương phi sẽ càng lo lắng sao?”
Mạc Ảnh Quân nhìn Mạc Thất, rồi lại nhìn thịt dê cười nhạt đưa tay với lấy. Cũng khó cho thuộc hạ của Mạc Ảnh Quân, vì để hắn ăn uống đầy đủ mà Hứa Quân Dao cũng đem ra nói rồi nhưng quả thật cách này có kết quả tốt. Hắn chịu ăn và nghỉ ngơi rồi, nhưng giấc ngủ này của Mạc Ảnh Quân lại bị phá vỡ ngay giữa đêm….
Bởi vì Mạc Đông đã tới nhưng Mạc Đông một thân đầy thương tích lê lết mà tới, không cần nói cũng biết để tới được đây hắn đã trải qua huyết chiến sinh tử cỡ nào.
Mạc Đông gắng chút sức lực nói được vài câu: “ Kinh thành….lâ…lâm…nguy…..”
“ Mạc Đông!!! Quân y, đem quân y tới đây!”