Sự thay đổi của Chiêu Dương công chúa làm cho hậu viện Nam Cung thế gia trên dưới thở dài một hơi. Vốn tưởng sóng to gió lớn sẽ ập tới nơi đây, nhưng mọi chuyện lại kết thúc bằng việc Chiêu Dương công chúa châm trà xin lỗi Nam Cung Tình làm cho Nam Cung Tình thụ sủng nhược kinh, kinh ngạc đến không biết làm sao.
Chiêu Dương công chúa sau đó liền hòa nhập vào quân đoàn thê thiếp của Lăng Phong, nàng được làm Nhất phẩm phu nhân nằm dưới sự quản lý của Tây Môn Đình Đình. Mặc dù chuyện đã rồi, nhưng nghĩ đến thân phận công chúa đặc thù của nàng, chưa kể Hoàng đế sau này có khi còn cò kè mặc cả chuyện thân phận nên tốt nhất không nên công bố ra ngoài.
Sống hưởng thụ trong hậu viện, nhìn chúng nữ hòa thuận, Lăng Phong tuy vui vẻ nhưng trong lòng lại thiếu một chút ý vị. Cũng may là rất nhanh sẽ đến thời gian tổ chức Đại hội Võ lâm của liên minh hai mươi môn phái lớn trong giang hồ. Nếu quyết định tham dự thì Lăng Phong tất nhiên phải chuẩn bị kỹ.
Mặc dù chúng nữ muốn cùng nhau đi với hắn để hỗ trợ đồng thời xem náo nhiệt, nhưng việc Lăng Phong có đông đảo thê thiếp như vậy thì không thể cho thiên hạ biết. Mọi người cuối cùng đành lấy đại cục làm trọng, Tây Môn Đình Đình có danh phận lớn trong chúng thê thiếp liền dẫn theo một vài người theo Lăng Phong.
Tuy nhiên người chân chính dẫn đội thật ra lại là Tần Thục Phân, bởi vì nàng lấy danh phận mẫu thân của Nam Cung Vũ cùng Nhị phu nhân của Nam Cung thế gia và xuất tịch. Nam Cung Tình, Nam Cung Vân lấy thân phận thiên kim tiểu thư của Nam Cung thế gia tham dự, mà Tây Môn Đình Đình, Mộ Dung Thanh Thanh, Công Tôn Ngọc Chân, Đường Tư Tư, Xuân Cầm, Hạ Kỳ, Thu Thi, Đông Mai các nàng thì lại đơn giản hơn nhiều, trực tiếp dùng thân phận thê thiếp của Nam Cung Vũ mà tham dự. Chiêu Dương công chúa cùng Thước Linh thì hóa trang lẫn vào chúng nữ mà đi.
Còn lại Từ Diễm Quân thì phải ở nhà chủ trì đại cục, Thẩm Nhạn Băng thì lại có thân phận đặc thù, chỉ có thể ở nhà hỗ trợ Từ Diễm Quân. Mà Quý Nhược Lan các nàng thân phận vốn là Ngũ Tiên giáo, ra ngoài bất tiện, cũng chỉ có thể ở lại Nam Cung thế gia.
Trước khi lên đường, Lăng Phong lần nữa cường điệu giới thiệu những quy tắc cũng như chi tiết của đại hội lần này, ngoài ra còn trấn an những thê thiếp phải ở lại hậu viện. Thẩm Nhạn Băng ôn nhu nói:
"Lăng lang, võ lâm đại hội cử hành tại khu vực Hàng Châu, chàng dường như cũng không cần phải xa nhà mà!"
"Đúng vậy a, ban ngày tranh tài, khi kết thúc thì buổi tối chàng ta phải về với chúng ta!" Từ Diễm Quân mỉm cười nói.
Lăng Phong cười hì hì: "Biết rồi, nhị vị nương tử, các nàng phải quản tốt mọi chuyện trong nhà, phu quân ta ra ngoài rất nhanh sẽ trở về."
Trước khi hắn đi, Thẩm Nhạn Băng còn tiến lên kéo hắn lại, quan tâm nói: "Lăng lang, chàng phải thật cẩn thận, minh thương dễ tránh ám toán khó phòng, nhớ xem chừng một chút nha!"
Từ Diễm Quân cũng nói: "Thẩm Nhạn Băng nói rất đúng, Võ lâm minh chủ, đệ nhất thiên hạ cứ để người khác tranh giành đi, chúng ta cứ sống tốt cuộc sống của chúng ta là được rồi."
Lăng Phong ôm hôn hai nàng một trận, an ủi nói: "Lòng các nàng ta hiểu, nếu không ta thật là thiên hạ đệ nhất ngu ngốc rồi. Nương tử, các nàng yên tâm đi, cái gì Võ lâm minh chủ ta cũng không cảm thấy hứng thú."
"Ừ, chàng biết thế là tốt rồi!" Từ Diễm Quân mỉm cười nhéo nhéo mũi hắn.
Lăng Phong sau đó mang theo hơn mười nương tử ngồi trên năm chiếc xe ngựa lớn đã chuẩn bị từ trước, từ từ hướng đến Tây Hồ đi đến.
Lăng Phong cùng Tần Thục Phân, Tây Môn Đình Đình, Nam Cung Vân đi cùng một chiếc xe ngựa. Tây Môn Đình Đình cùng Lăng Phong ngồi ngoài, cùng với Tần Thục Phân và Nam Cung Vân kéo màn xe lên nói chuyện rôm rả. Từ Nam Cung thế gia đến Tây Hồ bất quá trên dưới mười dặm lộ trình, bọn họ không cần gấp gáp, cứ mặc cho xe ngựa từ từ chạy.
Đại hội tỷ võ của hai mươi đại môn phái có thể nói là một sự kiện trọng đại, trên đường đi có thể thấy rất nhiều người trong võ lâm, bất quá đa phần đều là người bạch đạo. Khi bọn họ nhìn thấy năm chiếc xe ngựa của Nam Cung thế gia đi qua đều không khỏi lộ ra thần sắc hâm mộ cùng kính sợ, có người thì tò mò.
Phía sau xe của Lăng Phong đột nhiên vang lên tiếng vó ngựa. Hai con ngựa từ phía sau chạy lên, song phương cùng "di" một tiếng kinh ngạc. Nguyên lai một trong hai người đó lại là Đại sư tỷ Diệu Tình của Nga Mi.
Lăng Phong hô một tiếng kiềm ngựa lại rồi nhảy xuống, Tây Môn Đình Đình cùng Nam Cung Vân cũng ra khỏi buồng xe bước xuống, vui mừng kéo đến chỗ Diệu Tình. Tứ đại thế gia cùng tứ đại môn phái quan hệ vốn không tồi, hơn nữa quan hệ với Nga Mi phái càng mật thiết. Nhóm nương tử trong hậu sơn đa phần đều thân thiết với chúng tỷ muội của Nga Mi.
Diệu Tình mặc dù là Nga Mi phái Đại sư tỷ nhưng lại không phải loại người uy nghiêm cao cao tại thượng, ngược lại nàng vô cùng bình dị gần gũi. Bởi thế nàng cùng với nhóm thiên kim tiểu tư của tứ đại thế gia là bạn rất thân. Có lẽ bởi tính cách Diệu Tình không thích tranh giành thế sự nên dẫn đến nàng thua Đường Vũ Vi trong việc tranh đoạt Đệ nhất nhân Nga Mi phái. Bất quá đây chỉ là cách nhìn của người ngoài, còn Diệu Tình nàng thì khác. Ở nàng chưa tình nghĩ tới việc muốn tranh giành thứ gì thì làm sao xem là nàng thua đây?
Diệu Tình đột nhiên xin lỗi nói: "Đình Đình, Vân muội, ta đến Hàng Châu lâu như vậy lại quên đi tìm các ngươi, thật sự là không tốt a!"
Tây Môn Đình Đình cười nói: "Diệu Tình sư tỷ, là chúng ta phải xin lỗi mới đúng. Ngươi tới Hàng Châu lâu như vậy, chúng ta cũng không làm tròn thân phận địa chủ."
Lăng Phong một bên hì hì chen vào: "Diệu Tình sư tỷ, nàng chớ có trách nương tử của ta, nàng ấy chính là bị ta làm hư, lười đến độ không muốn ra khỏi nhà nữa bước."
Lăng Phong vừa nói ra liền khiến cho tam nữ ngượng ngùng đỏ mặt.
"Chết hổ chết người!"
Tây Môn Đình Đình dẩu cái miệng nhỏ lên nói: "Chàng không nói cũng không ai bảo là chàng câm nha!"
Diệu Tình cười cười nói: "Đình Đình, ngươi là tân nương của thế tử, tự nhiên là phải cùng chàng ân ái triền miên, thật không có gì đáng trách nha!"
Nam Cung Vân cười: "Không nghĩ tới sư tỷ ngươi cũng biết nói giỡn!"
Tây Môn Đình Đình tiếp lời: "Đúng vậy a, ngày nào đó mà sư tỷ có thể hoàn tục mặc y phục tân nương, vậy nhất đình sẽ phi thường xinh đẹp!"
"Không nên nói lung tung!"
Diệu Tình bị Tây Môn Đình Đình chọc ghẹo một lát liền ngượng ngùng cuối đầu nói: "Bên cạnh còn có người a!"
Nhưng Diệu Tình cũng không có giận, nàng nhìn sang xe của Tần Thục Phân một cái, nói: "Diệu Tình ra mắt Nhị phu nhân."
Tần Thục Phân tựa hồ cũng rõ tâm tư của Lăng Phong, phụ họa nói: "Diệu Tình a, ngươi càng ngày lại càng hiểu chuyện và xinh đẹp, khó trách Đình Đình nói ngươi sau khi hoàn tục nhất định là tân nương đẹp nhất."
Diệu Tình mặt càng đỏ hơn, nhẹ nhàng hờn giận: "Phu nhân, người sao lại cùng Đình Đình một bọn a!"
Vừa nói nàng vừa hướng sang người đi cùng, nói: "Vị này là Ngũ sư muội của chúng ta – Diệu Vân."
Nàng sau đó hướng sang mọi người giới thiệu cho Diệu Vân. Chợt Lăng Phong hỏi: "Diệu Tình tỷ tỷ, không biết lần này có Vân Thanh sư phụ tham dự không?"
Hai tiếng "tỷ tỷ" hắn gọi thật sự không thuận miệng lắm, Diệu Tình mặt lại ửng đỏ. Tây Môn Đình Đình trừng mắt nhìn Lăng Phong, Nam Cung Vân mặc dù không ranh mãnh như hắn nhưng cũng che miệng cười. Có điều tính tình Diệu Tình cũng tương đối hào sảng, cười nhẹ một tiếng, nói :"Sư phụ mấy ngày qua một mực chuẩn bị cho đại hội nên đã sớm dắt chúng đệ tử đến đó."
Lăng Phong gật đầu, lại hỏi: "Chưởng môn hai mươi phái có mấy người có mặt?"
Diệu Tình lại đáp: "Trù Thiếu Lâm, Võ Đang cùng Hoa Sơn ra thì những chưởng môn các phái còn lại đều có mặt. Diệu Tình nghe nói Nam Cung gia chủ luôn bế quan, không biết lần này người có tham dự không?"
Tần Thục Phân nói: "Nam Cung thế gia trước mắt việc quan trọng nhất là cuộc đại chiến với Hồ Điệp môn một tháng sau, võ lâm đại hội chúng ta chỉ là tiện thể tham dự."
Diệu Tình gật đầu: "Thật ra điểm này gia sư đã sớm đoán được, thế tử mang trách nhiệm không nhẹ a!"
Tây Môn Đình Đình chen vào hỏi: "Sư tỷ, Thiếu Lâm, Võ Đang cùng Hoa Sơn cũng là nhất đại tông phái trong giang hồ, sao chưởng môn của bọn họ không đến, vậy cao thủ nào sẽ đi thay?"
Diệu Tình gật đầu nói: "Thiếu Lâm dẫn đầu chính là chưởng quản Đạt Ma viện Trí Hải đại sư. Võ Đang dẫn đầu chính là Thiên Tùng sư thúc, mà phái Hoa Sơn dẫn đầu thì là Hoa Sơn Đại sư tỷ - Đàm Uyển Phượng."
Diệu Tình gật đầu nói: "Thiếu Lâm dẫn đầu chính là chưởng quản Đạt Ma viện Trí Hải đại sư. Võ Đang dẫn đầu chính là Thiên Tùng sư thúc, mà phái Hoa Sơn dẫn đầu thì là Hoa Sơn Đại sư tỷ - Đàm Uyển Phượng."
Diệu Tình nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cười nói: "Lần này mặc dù chưởng môn của các phái khác đều tới, bất quá tham gia tỷ thí cũng là các thế hệ trẻ. Vì vậy thanh niên tài tuấn tới đây không ít, hơn nữa lại rất nổi danh!"
Nam Cung Vân nói: "Nga, ai tới?"
Diều Tình mỉm cười nói: "Bát đại anh hào!"
"Bát đại anh hào?" Tây Môn Đình Đình hơi giật mình nói: "Sao đến bây giờ ta vẫn chưa nghe có loại danh hiệu này?"
Diệu Tình nói: "Đây là một danh hiệu mới trên giang hồ, danh môn chính phái mới xuất hiện tám người nổi trội, gọi tắt là Bát đại anh hào!"
"Vậy Bát đại anh hào gồm những ai?"
Thấy Nam Cung Vân tò mò hỏi, Diệu Tình mỉm cười nói: "Thiếu Lâm - Tuệ Năng, Võ Đang - Vân Tùng, Hoa Sơn - Lục Thừa Thiên, Thiếu Kiếm Thần Đường – Thiếu Soái, Mộ Dung Kiệt, Thái Sơn – Thượng Quan Bằng, Thanh Thành – Tô Phi, người còn lại chính là thế tử ngươi."
Tây Môn Đình Đình nói: "Có chút không công bằng a, tại sao lại không có mtộ người nữ nào? Chẳng lẽ nói Tĩnh Du, Đàm Uyển Phượng so với bọn họ kém hơn sao?"
Diệu Tình cười cười: "Bởi vì ngoài ra còn có Bát mỹ phổ a!"
"Bát mỹ phổ?"
Nam Cung Vân nói: "Ta đoán không sai thì trong đó gồm có Ngọc Nguyệt hồ - Tĩnh Du, Hoa Sơn – Đàm Uyển Phượng, Nga My – Đường Vũ Vi, Mộ Dung Thanh Thanh, Đường Tư Tư, Đình Đình, ừm còn ai nữa nhỉ? Nhất định là Diệu Tình ngươi!"
Diệu Tình lắc đầu nói: "Ngươi đoán sai rồi, Tĩnh Du, Đàm Uyển Phượng cùng Đường Vũ Vi tự nhiên là có. Nhưng mấy muội tử của ngươi thì không. Lý do? Là do các nàng đã lập gia đình, trong bát mỹ phổ nhất định phải chưa lập gia đình thì mới được. Vân nhi ngươi cũng là một người trong số đó, còn bốn người còn lại chính là Thiên Sơn – Trầm Tiểu Thanh, Điểm Thương sơn – Hà Ngọc Khiết, Cái Bang – Hứa Vi Tế, Hành Sơn – Lý Sư Linh."
Tây Môn Đình Đình nói: "Cái gì Hà Ngọc Khiết? Trầm Tiểu Thanh? Mấy người này ta chưa từng nghe qua, ta xem người trên giang hồ thấy Giang hồ thập mỹ hơn phân nữa đã hả cho tướng công ta cho nên gấp gáp tìm người thay thế!"
Nam Cung Vân gật đầu nói: "Ta xem ra đúng là như vậy, nói không chừng võ lâm đại hội lần này chính là cơ hội để các nàng ra mắt."
Diệu Tình tò mò nhìn các nàng một cái, cười nói: "Nhị vị muội tử nói rất đúng, các nàng ấy so với các ngươi thì thật không bằng, bất quá các ngươi đã là danh hoa có chủ, người ta tất nhiên là muốn tìm người thay thế rồi."
Tây Môn Đình Đình nói: "Những tên làm ra cái gì xếp hạng mỹ nữ, làm hại những tỷ muội chúng ta khổ không nói nên lời. Cả ngày lúc nào cũng bị một nhóm sắc lang bao quang, ngươi nói có đáng đánh hay không?"
Diệu Tình cười nói: "Bất quá Đình Đình ngươi đã gả cho thế tử, tự nhiên sẽ không phiền não nữa!"
"Diệu Tình tỷ tỷ, ngươi thật là không biết a!"
Nam Cung Vân vui vẻ cười: "Nàng ta hiện tại lại phiền muộn nhiều hơn, không nói những thứ khác, chỉ riêng Bát mỹ phổ vừa kể thôi, không chừng đủ cho Đình Đình bận rộn rồi. Đệ đệ của ta là một đại sắc lang a!"
"Vân tỷ, ngươi sao lại nói thế hả!"
Lăng Phong lập tức đứng ra phản bác: "Đó là thế nhân đối với ta không hiểu nên nói xấu nha!"
Tần Thục Phân lúc này lắc đầu cười cười nói: "Ta nói này, các ngươi đừng có đứng đó nói nữa, hay là đến đại hội đi. Đến lúc đó cái gì anh hào mỹ nữ, các ngươi muốn xem bao nhiêu thì xem!"
"Đi, ta dẫn đường cho mọi người!"
Diệu Tình thật là một cô gái cầm được thì buông được, rất nhanh liền khôi phục thái độ bình thường. Tam nữ lại vây quanh Tần Thục Phân nói chuyện, lúc sau liền vui vẻ hòa thuận một chỗ. Lăng Phong thấy thế ngày càng cảm thấy thích Diệu Tình, một mặt nghe các nàng nói chuyện, một mặt điều khiển xe ngựa, rất nhanh đã thấy võ lâm đại hội ở xa xa trước mắt.
Lăng Phong nhìn dòng người tấp nập, trong lòng đột nhiên dâng lên một cổ hào khí, hắn thật giống như hận không được hét to lên: "Thiên hạ Bát đại anh hào, ta, Lăng Phong tới!"