Tống Diên đột nhiên phát hiện, không biết từ lúc nào, giữa hắn và Hạ Lâm đã có sự khác biệt nghiêm trọng như vậy.
Trước kia có lẽ cảm xúc không sâu, nhưng khoảng thời gian gần đây, hắn càng ngày càng cảm nhận được, hắn không toàn không theo kịp suy nghĩ của Hạ Lâm.
Cách thức và góc độ Hạ Lâm suy nghĩ một vấn đề hoàn toàn sâu sắc và xa lạ so với hắn.
Lúc hắn nói chuyện với Hạ Lâm, thường xuyên có một loại ảo giác là đang nói chuyện với người lớn tuổi, thậm chí có lúc còn có cảm giác đang bị giảng đạo khiến cho hắn không thoải mái, nhưng phải thừa nhận, nhiều thứ Hạ Lâm nói, hắn không tài nào phản bác được.
Mà Hạ Lâm nói hắn không biết gì về cộng đồng LGBT này, đã chọc đúng điểm yếu của hắn.
Hắn chỉ biết đồng tính là đàn ông làm đàn ông, phụ nữ làm phụ nữ ra, còn lại thì không biết gì nữa.
Nhưng Tống Diên cảm thấy giờ Hạ Lâm đang phủ định toàn bộ suy nghĩ của hắn, dường như còn hơi sớm, trong lòng hắn không phục, hắn còn muốn biện minh cho mình mấy câu, đã nghe thấy tiếng bước chân.
Nữ sinh được Chu Sóc gọi ra ngoài trước đó tức giận quay về chỗ, miệng còn mắng thầm: "Thần kinh, gọi ra ngoài không nói câu nào, chơi tôi hả?"
Chu Sóc đi sau cô mấy bước, vẻ mặt có chút đáng thương, hắn chỉ gọi cô ra ngoài một lúc thôi mà, cũng nói là không muốn nói chuyện với cô, không biết sao cô ấy lại nổi giận đùng đùng như thế. ngôn tình tổng tài
Tống Diên thấy thời cơ nói chuyện đã qua, chỉ có thể tạm thời bỏ qua, ủ rũ cúi đầu trở lại chỗ của mình ngồi.
Tối hôm đó, Tống Diên ôm lòng ham học hỏi bừng bừng, lên mạng tìm hiểu rất nhiều tài liệu có liên quan đến đồng tính luyến ái, cũng tìm hiểu ngọn ngành rất nhiều tiểu thuyết đồng chí và tiểu thuyết đam mỹ, từ đây mở ra cánh cửa bước chân vào thế giới mới.
Mấy ngày sau, giờ vận động, phần lớn các bạn trong lớp đều phải chạy quanh sân thể dục, Dư Lạc Đồng vì sức khoẻ yếu, mấy chuyện chạy quanh này nếu có thể tránh được cậu sẽ tránh, vì vậy nhân lúc giáo viên không để ý trốn về lớp.
Không ngờ vừa vào lớp học, cậu đã thấy một người còn trốn nhanh hơn mình.
Lúc này Tống Diên đang nấp ở chỗ mình, cúi đầu nhìn chằm chằm vào điện thoại, nhìn rất chuyên chú.
Dư Lạc Đồng tiến tới chào hỏi hắn, khiến hắn sợ hãi nhảy lên, chột dạ giấu điện thoại sau lưng.
Dư Lạc Đồng thấy hắn sợ mất mật như vậy thì có chút lúng túng: "Ừm... Tôi muốn hỏi cậu là sao cậu lại trốn về lớp."
"Hứ hứ, hoá ra là cậu." Tống Diên nhìn rõ là Dư Lạc Đồng, lòng vẫn còn sợ hãi mà vỗ ngực một cái, "Tôi còn tưởng giáo viên."
Dư Lạc Đồng cười ranh mãnh: "Có phải cậu đang xem cái gì không nên xem không?"
Tống Diên gãi gãi gáy, tai hơi đỏ lên: "Cái gì chứ, tôi chỉ tò mò chút, lên mạng tra mấy thứ liên quan tới các cậu. Một ít chuyện trong giới, sau đó lại được dẫn tới xem mấy quyển tiểu thuyết, sau đó thì nghiện luôn."
"Tiểu thuyết?" Lòng hiếu kì của Dư Lạc Đồng bị hắn kích thích, "Tiểu thuyết gì đấy, giới thiệu cho tôi đọc với?"
Vì vậy Tống Diên mở điện thoại vừa vuốt vừa đọc: "Cái gì mà lấy nhầm chồng, tổng tài buông ta ra, hào môn cấm đoán... Còn nữa, nam phi khuynh thành mang thai bỏ trốn, nghe nói tiểu thụ thể chất đặc thù sẽ sinh con, lúc tôi đọc truyện rất khó chịu, sinh ở đâu, ở đít à?"
"..." Sắc mặt Dư Lạc Đồng một lời khó nói hết: "Cậu... vẫn đang đọc mấy cái này à?"
"Ờ, link mấy cô gái kia gửi cho tôi đều là một loại, tôi chỉ xem mỗi loại một bộ thôi."
"Mấy cô ấy?"
"Á, trên mạng có mấy em gái phổ cập kiến thức cho tôi, chắc là em gái thôi. Nhưng mà không phải là trọng điểm," Tống Diên hứng thú bừng bừng nói, "Lạc Đồng, cậu biết không, tôi phát hiện ra rất nhiều tiểu thuyết miêu tả ngoại hình tuyệt thế của tiểu thụ, đều khiến cho tôi liên tưởng đến ngoại hình của cậu."
Dư Lạc Đồng hơi đỏ mặt, rất nhiều người khen cậu có ngoại hình đẹp, mấy câu tâng bốc này chẳng có gì mới mẻ, nhưng nghiêm túc so sánh cậu với tiểu thụ tuyệt thế trong tiểu thuyết, cậu không biết là Tống Diên trêu chọc cậu hay là ngây thơ nữa.
Sau đó, cậu lại nghĩ tới Hạ Lâm, cái người lạnh lùng độc miệng đó, nếu như có thể ngọt ngào bằng một nửa Tống Diên... Ài, bỏ đi, không nhắc tới Hạ Lâm nữa.