Hết lần này tới lần khác Long Thành Thính Tuyết còn không tự hiểu, nàng nhìn Ninh Úc đi tới,tâm tình thăng trầm, tràn đầy khao khát!
Bây giờ Ninh Úc đã trở thành người đứng đầu Đại Dục! Quốc gia phồn vinh như Đại Dục, thuộc về nam nhân trước mắt này!
Hơn nữa, nam tử này võ công cao cường, khỏi nói cũng vô cùng tuấn tú, dáng người cao ngất kia, chân tay eo đều tràn ngập mạnh mẽ, lại khiến Long Thành Thính Tuyết có chút khao khát.
Nếu Ninh Úc trúng cổ độc, nàng liền khiến hắn ngày qua ngày phục vụ mình trên giường, tất cả của hắn đều sẽ biến thành nàng!
Dường như bị dục vọng quá mức của Long Thành Thính Tuyết làm buồn nôn,Ninh Úc đột nhiên nghiêng đầu lạnh lùng nhìn nàng một cái.
Cái nhìn lạnh sống lưng kia, Ninh là Tương Y kéo hắn một chút, hắn mới từ bỏ kích động muốn giết Long Thành Thính Tuyết bây giờ, Hoàng tỷ nói đúng, hiện tại quan trọng nhất chính là bắt được những dư nghiệt Tuyết Tộc kia, hắn nhịn một chút là được.
Cho nên Long Thành Thính Tuyết cũng không biết, vẻn vẹn vừa đối mặt, nàng xóm chút đã chết ở trong tay Ninh Úc.
Lướt qua nháy mắt, Long Thành Thính Tuyết và Ninh Tương Y cũng không giao lưu, nhưng trong lúc đó sóng gió mãnh liệt nổi lên, gần như đang thổi kèn lệnh giao chiến!
Ninh Tương Y nhẹ nhàng cười một tiếng, không muốn để ý tới.
Mấy ngày nay Lâu Diệp đều bình an vô sự, một là người thánh hồ phái ra đều bị Ninh Úc giết chết, không có ai hồi bẩm, còn nữa âm mưu của Long Thành Thính Tuyết cũng bị gián đoạn vì Ninh Tương Y trở về.
Long Thành Thính Tuyết hồi hộp chờ đợi mấy ngày trong cung, nhưng không đợi được tin tức về người mất tích hay tình hình bất ổn trong thành, cứ như không có ai bị trúng độc cả.
Chẳng lẽ ngườiphái đi phản bội rồi sao?
Long Thành Thính Tuyết có chút do dự, đang chờ một tuần sau, nàng lại tiếp tục rục rịch,lần này trở về chỉ có hai người, một người đến từ Tuyết Tộc, sau khi phái đi cũng không có tin tức gì nữa, còn có một người chính là người của nàng, cũng là nam sủng nàng thích nhất!
“Các ngươi đi ra ngoài hồ thánh bỏ thứ này xuống.” Nàng lấy ra một khối đá không có gì nổi bật, đó là cách duy nhất để nàng có thể nhìn thấy đám người Tuyết Tộc.
Long Thành Vô Cực khi biết chuyện cũng không ngăn cản, trong thành bị giới nghiêm không chút được thả lỏng, nhưng Long Thành Thính Tuyết khóc lóc van xin hắn cho nàng ra ngoài mua bông sen băng tươi nhất, hắn giả bộ nóng nảy sau đó chấp nhận để thị vệ thả nàng ra khỏi thành.
Ninh Tương Y đối với chiến sự sắp đến không có cảm giác gì, mấy ngày nay nàng luôn ở bên cạnh Tuyết Liên, nghe kinh nghiệm nàng nuôi dạy trẻ.
Nhưng kinh nghiệm làm mẹ của Tuyết Liên cũng vô cùng có hạn, nói đến một số chuyện còn vô cùng xấu hổ, đỏ mặt không thôi.
Ninh Tương Y cảm giác nàng không giống mẹ mình, trái tim thiếu nữ sôi nổi kia, quả thực còn hơn cả nàng.
Giống như hôm nay, Phúc Nhai không kịp hồi âm, nàng lại nghĩ có phải là nàng không ở đó, hắn tìm tiểu cô nương khác không, ngày mai lại, Phúc Nhai hồi nhưng vài câu ít ỏi, mà chữ viết còn xiêu xiêu vẹo vẹo, nàng lại nghĩ có phải là vừa hồi âm còn làm chuyện khác không.
Ninh Tương Y không nói gì, tuỳ tùng Tuyết Liên mang theo, đều nhìn không nổi, thay Phúc Nhai kêu oan.
“Vương gần đây bận nhiều việc, hắn giúp đỡ tộc nhân mới tới an cư, không cẩn thận làm tay tổn thương, mới phải viết chữ ít, vương còn dặn chúng thần đừng nói... Sợ ngài lo lắng.”
Một câu này, khiến Tuyết Liên đỏ mặt, nàng trừng người kia một chút, “Ngươi nói nhiều vậy!”
Người kia cười cười liền lui ra, hai chủ nhân tình cảm tốt như vậy, bọn họ làm thuộc hạ cũng có phúc phận.
Lúc này, có người tới nói bên tại Ninh Tương Y mấy câu, Ninh Tương Y cười thầm.
Người Tuyết Tộc vì tới gặp Long Thành Thính Tuyết, cũng không chừa bất cứ thủ đoạn nào.
Bọn họ trực tiếp giết người Long Thành Thính Tuyết phái đến, rạch da mặt hắn đeo lên, sau đó đi vào kinh thành.
Long Thành Thính Tuyết lúc nhìn thấy mặt hắn còn giật nảy mình!
“Ngươi giết hắn sao?”
Người kia nhẹ nhàng cười một tiếng, “Ai bảo ca ca tốt của người nghiêm như vậy? Bọn ta không thể tiến vào, chỉ có thể như vậy.”
Long Thành Thính Tuyết bộ mặt vặn vẹo, cuối cùng cũng không nói gì, “Người các ngươi cho ta không nghe lời, ta sai hắn đi đầu độc, nhưng vừa đi đã không hề trở lại.”
Đối phương bởi vì mang diện mạo của người khác, vẫn luôn không lộ biểu cảm gì, nghe vậy tỉnh táo nói.
“Hắn bị người khác giết, chủ nhân truyền đến tin tức, cổ độc trên người hắn chết rồi “
Long Thành Thính Tuyết chớp mắt khuôn mặt vặn vẹo, “Ai giết? Ngày đó là Long Thành Vô Cực đi tiếp người, kinh thành không có chuyện gì, mấy tướng quân kiacũng sẽ không xen vào việc của người khác.
“Không biết.” giọng nói nam nhân có chút lạnh, “Không biết là ai ra tay, mà cứ phái đi chặn đường Ninh Úc, thì một người cũng không trở lại.”
Long Thành Thính Tuyết con mắt đảo lòng vòng.
“Người các ngươi muốn bắt chính là mẹ Ninh Tương Y? Cái nữ nhân tên Tuyết Liên?” Nàng có chút xấu xa nói, “ nếu ta có thể giúp các ngươi bắt được nàng, các ngươi có thể cho ta thêm một viên Đồng Tâm Cổ không?”
Thấy đối phương tính toán, nam nhân cười lạnh, “Không cần, chúng ta đã có cách bắt nàng, mà lại chắc chắn thành công.”
Hi vọng của Long Thành Thính Tuyết thất bại, tức giận nói, “ vậy làm sao bây giờ, trong kinh thành quá nghiêm ngặt, mà mẫu thân vô dụng sống chết cũng không chịu hạ độc Long Thành Vô Cực.”
Người tới nghe vậy, mỉm cười.
“Ta đến chính là vì cái này, độc nhất định phải hạ được, mà lại..” Hắn tiến tới, thì thầm với Long Thành Thính Tuyết, Long Thành Thính Tuyết nghe xong hai mắt tỏa ánh sáng! Ninh Tương Y lại nghe không rõ, híp híp mắt, có chút bực bội.
Chờ hai người thảo luận xong, Ninh Tương Y sẽ trông coi Long Thành Thính Tuyết ở đây, còn Ninh Úc, thì đi theo người kia đi.
Cái gọi là thả dây dài câu cá lớn, muốn biết con cá này lớn cỡ nào thì phải xem sự kiên nhẫn của người câu.
Long Thành Thính Tuyết ngồi trong phòng một hồi, liền đi đến chỗ Lão Vương phi, nàng ép Lão Vương phi đi đầu độc, Lão Vương phi không chịu.
Nàng ra chiêu người kia nói cho nàng.
“Mẹ, ta đã biết, Vương huynh không phải con của người...” Nàng nặng nề cười một tiếng, thấy Lão Vương phi dọa đến thất thần, nàng càng thêm đắc ý.
“Nếu ngươi không đi hạ độc, nữ nhi sẽ nói cho phụ vương, nói cho hắn, lúc trước ngươi vì muốn mang thai, đã cùng một tên thị vệ tư thông, vì có thai mới có cơ hội, ngươi nói xem phụ vương sẽ làm gì người?”
Nàng sẽ bị đánh chết!
Nhớ tới lão Lâu Diệp Vương càng ngày càng gắt gỏng, ánh mắt Lão Vương phi choáng váng.
“Đi đi… Mẫu thân! Vương huynh hắn không phải huyết mạch Vương tộc, hắn chỉ là con của một tên thị thấp kém, mà ta! Ta mới là hài tử duy nhất của các ngươi, máu trên người ta, đầy đủ để ta leo lên vương vị!”
Lão Vương phi không có cách nào, bị bức hiếp như vậy, rốt cuộc cũng đồng ý.
Mà Ninh Úc cũng tìm được sào huyệt đối phương, nhưng trong sào huyệt không người, bọn họ trước giờ án binh bất động.
Mấy ngày kế tiếp, Long Thành Thính Tuyết bắt đầu hành động liên tiếp, nàng vừa để Lão Vương phi lén đi, vừa đích thân gặp thật nhiều đại thần, bởi vì đều gặp tại hoàng cung, Long Thành Vô Cực cũng mặc kệ, có người gặp nàng, có người lại từ chối nàng.
Mỗi khi nghe thuộc hạ bẩm báo, nói Long Thành Thính Tuyết ở trong vườn hoa thông đồng với đại thần nào đó,lòng hắn kinh tởm!
Khó trách hắn và Long Thành Thính Tuyết tính cách khác lạ, nguyên lai, hắn không phải con ruột!