Ninh Tương Y sợ ngây người! Lồng ngực mở rộng trước mắt này, thiếu niên nằm bên cạnh nàng là Ninh Úc đúng không?
Nhưng vì sao hắn lại hôn nàng? Hơn nữa sao hắn lại gọi nàng là... Y Y?
Não Ninh Tương Y chết máy, chẳng lẽ hắn quên lời hẳn nói tối qua rồi sao?
Nàng vừa định đứng dậy, lại phát hiện cơ thể mềm nhũn, loại cảm giác này như mất sức sau khi dùng hết nội lực, nhưng càng giống... trúng độc hơn!
Ánh mắt Ninh Tương Y bỗng trở nên sắc bén, nhìn Ninh Úc khó tin. "Đ... đã làm gì tỷ?"
Ninh Úc mặc bộ trung y màu trắng nằm nghiêng bên cạnh nghịch tóc nàng, ngay cả ga giường cũng chẳng biết đã thay lúc nào, trắng ra trắng, đen ra đen, làm nổi bật đôi mắt trong trẻo trắng đen rõ ràng của hắn, trông đẹp kinh tâm động phách.
Hình như còn ngại chưa đủ quyến rũ, hắn mỉm cười, cả phòng nở hoa. “Chỉ là Tán Công đan thôi, chỉ cần bảy ngày, nội lực của hoàng tỷ sẽ khôi phục”
Hắn nói thì dịu dàng, nhưng ý trong lời nói lại khiến Ninh Tương Y mở to hai mắt! Nàng nghĩ tới điều gì, không khỏi rụt về sau, mà sau lưng là vách tường, trốn cũng không thoát!
Ninh Úc thấy nàng lui về sau, hơi nheo mắt lại, mặc cho sợi tóc của nàng chảy xuống trong tay mình, cuối cùng nở nụ cười bao dung. "Y Y, tỷ muốn chạy đi đâu?"
Ninh Tương Y hoảng sợ nhìn hắn, bị thiếu niên nhỏ hơn mình lại được mình nuôi lớn gọi thân mật như này khiến nàng tê cả da đầu. "Ninh Úc, tỷ là tỷ tỷ của đệ! Đừng gọi là Y Y!"
Thái độ lạnh lẽo cứng rắn của nàng khiến Ninh Úc hơi không vui, hắn tới gần nàng hơn, trên chiếc giường nhỏ hẹp, nàng bị ép vào trong góc!
Ninh Úc thấy cơ thể nàng càng căng hơn, hơi buồn cười nói. "Tỷ là hoàng tỷ, cũng là N Y của đệ mà..." "Ninh Úc!"
Thái độ của nàng đột nhiên nghiêm khắc khiến nụ cười của Ninh Úc cũng dần tắt đi. Ninh Tương Y đã hơi giận: “Vì sao đệ cho tỷ ăn Tán Công đan? Vì sao... lại hôn tỷ? Đệ quên lời đệ nói tối hôm qua rồi sao?"
Ninh Úc khẽ nhướng mày: "Tối hôm qua đệ đã nói gì?"
Câu hỏi của hắn khiến Ninh Tương Y tức đỏ mặt! “Đệ nói... Đệ sẽ buông bỏ thứ tình cảm không cho phép tồn tại trên đời này, đệ còn nói, muốn làm tỷ đệ cả đời với tỷ!"
Lời của nàng khiến nét mặt Ninh Úc bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, như có cơn bão vần vũ trong mắt hắn, rõ ràng chỉ là thiếu niên, song lại khiến Ninh Tương Y cảm nhận được áp lực.
Hắn đột nhiên xích lại gần Ninh Tương Y, từng luồng khí lạnh theo hẳn đến gần khiến lông tơ trên người nàng dựng lên! "Vậy đệ sẽ trả lời tỷ một lần nữa vậy."
Hắn lạnh nhạt nói, một tay chống lên bức tường sau lưng nàng, giam cầm cá người nàng trong vòng vây của mình, một thứ cảm xúc tên là nguy hiểm lảng vảng trong không gian! "Muốn đệ buông tay tỷ..." Hẳn thấp giọng cười khẽ một tiếng: “Làm sao bây giờ... Đệ không làm được, chỉ cần đệ thấy tỷ tới gần nam nhân khác, đệ đã ghen tỵ đến phát điên! Đệ chỉ cần nhìn thấy tỷ là đã mất kiểm soát bản thân! Muốn đệ buông tỷ ra, trừ phi đệ chết!"
Hắn càng nói càng nhanh. “Về phần tỷ đệ?"
Ninh Úc cúi đầu xuống nhìn sâu nàng, nét mặt kiên định và nồng nhiệt! “Nếu như tỷ để ý huyết thống, không sao, chúng ta có thể không cần con cái... Đệ có thể dùng thuốc tránh thai, đệ sẽ không để tỷ bị tổn thương, chúng ta có thể bên nhau.”
Suy nghĩ này khiến hắn đột nhiên nhoẻn miệng cười, hai mắt bắn ra tia sáng! "Đúng, là vậy đó, hoàng tỷ... Không, Y Y, đệ không muốn làm đệ đệ của tỷ, đệ cũng có thể làm nam nhân của tỷ!" "Làm càn!"
Thấy hắn sung sướng đột nhiên đè nàng xuống muốn hôn nàng, Ninh Tương Y không duy trì nổi sự bình tĩnh nữa, lớn tiếng quát!
Ninh Úc bị nàng quát dừng lại, mà nàng lại khẽ run rẩy dưới cơ thể hắn.
Rốt cuộc là sai chỗ nào, Ninh Úc là người vô cùng tôn trọng người mình yêu, có thể nhìn ra từ cách hẳn đối xử với Diệp Khuynh Vãn ở kiếp trước, dù hắn thích cũng sẽ không bắt buộc, vậy bây giờ là sao vậy?
Ninh Tương Y nghĩ mãi mà không rõ, hoảng hốt nhìn hắn, thì thào: “Đừng như vậy, Ninh Úc.. Tỷ hiểu rõ đệ, nhìn đệ có vẻ lạnh lùng song nội tâm lại mềm mỏng, đệ chắc chắn sẽ không làm tổn thương tỷ đúng không...”
Nàng chỉ còn biết cược thôi, nàng tin, kiếp trước Ninh Úc có thể tác thành cho Diệp Khuynh Vãn, kiếp này chắc chắn sẽ không cưỡng ép nàng!
Ninh Úc nghe vậy, cơ thẻ dân chùng xuống từng chút một. Cuối cùng hai cơ thể dán sát vào nhau, khiến Ninh Tương Y có thể cảm nhận được rõ ngọn lửa và sự đè nén của hắn! “Nhưng đệ hết cách rồi... Đệ chỉ có chiếm được tỷ, trở thành nam nhân của tỷ trước... Như thế... tỷ sẽ chỉ có mỗi đệ thôi đúng không?" Hai mắt Ninh Úc thất thần, dường như đang tưởng tượng đến cảnh ngọt ngào nàng chỉ có mình, cuối cùng không nhịn được, cúi đầu hôn nhẹ lên trán nàng, khẽ nhếch khóe môi, thảy đều nồng đượm tình cảm và vui sướng.
Phòng tuyến cuối cùng trong lòng Ninh Tương Y nháy mắt đứt phụt khi hắn hôn nàng!
Nàng khẽ cắn môi dưới: “Đệ không thể đối xử với tỷ như vậy!”
Nói rồi, nàng đưa tay đẩy Ninh Úc, nhưng làm như thế, ngoại trừ khiến trung y thắt lỏng lẻo của hắn càng trượt xuống thêm, còn thì hắn không nhúc nhích chút nào.
Cánh tay nhẵn bóng mạnh mẽ và xương quai xanh tuyệt đẹp tổ hợp thành cảnh tượng mê người hớp hồn, hai mắt hắn như mim cười nhìn nàng, gương mặt đó như biết phát sáng, khiến gương mặt vốn yêu nghiệt của hån khi cười lên làm tim người ta đập nhanh!
Đại não của Ninh Tương Y đã ngừng hoạt động rồi, nhưng nàng cũng biết không thể tiếp tục như vậy được nữa!
Nàng khẽ nuốt một ngụm nước bọt, trước khi Ninh Úc cúi đầu hôn môi nàng lần nữa, nàng từ từ nhắm hai mắt kêu to. “Đệ không thể đối xử với tỷ như vậy! Bởi vì... Bởi vì tỷ đã thích người khác rồi!"
Lời của nàng quả nhiên khiến Ninh Úc ngừng lại, nhưng một giây sau, nàng lại cảm giác được không khí xung quanh như đông cứng lại! Khiến nàng không thở nổi, nàng còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, cằm của nàng đã bị Ninh Úc túm chặt, ép nàng nhìn thẳng vào đôi mắt đáng sợ cùng cực kia!
Cái nhìn này khiến trái tim Ninh Tương Y đập hụt một nhịp! “Là ai?”
Hai chữ này như bật ra từ trong kẽ răng! Hắn trừng mắt nhìn Ninh Tương Y, đôi mắt như ngọc huyền nhanh chóng phủ kín tơ máu, bởi vậy có thể thấy được hắn đè nén lửa giận lớn cỡ nào khi nói hai chữ này.
Ninh Tương Y bị hẳn bóp đau điếng, đón lấy lửa giận của hắn ở khoảng cách gần khiến mắt nàng như bị bỏng, xen lẫn rét lạnh và cơn sóng thần hình thành vô cùng chân thực! Không gian hẹp này như sắp bị hủy diệt, khiến nàng vừa kinh vừa sợ!
Ninh Tương Y nắm lấy ga giường dưới thân, sợ hãi nhìn hắn, loại cảm giác này còn khiến nàng sợ hơn khi Ninh Úc bẻ gãy từng ngón tay nàng ở kiếp trước!
Không nên như này mới đúng...
Ninh Tương Y không thể nào suy nghĩ được nữa, rõ ràng... Ở kiếp trước, hẳn thích Diệp Khuynh Vãn, còn bằng lòng tác thành cho nàng ta, vì sao đến lượt nàng lại không được?
Ninh Tương Y ép mình bình tĩnh lại, nàng tin Ninh Úc sẽ không thay đổi, cho nên nàng đang đánh cược! Nàng nói rõ từng câu từng chữ. "Tỷ. Đã thich người khác rồi... Nếu như đệ thật sự thích tỷ, dệ hãy tôn trọng tý!.."