Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 181: Yên bình thu tràng



Huyền Ẩn nắm thiết bị trên tay hai tay hơi có chút run rẩy.

Lấy hắn đường đường là Kiếm Sư công hội phó hội trưởng tôn quý, giờ phút này cũng thất thố như thế, có thể thấy được tính nghiêm trọng của sự tình.

Huyền Ẩn nhìn thiết bị sáng lên chỉ chốc lát, lại trở lại bình thường, đầu tiên là có chút sửng sốt, ngay sau đó cả người toàn thân căng thẳng, phảng phất trong nháy mắt bị một cỗ lực lượng vô hình hoàn toàn tát sạch tất cả khí lực trong cơ thể, thở ra một hơi thật dài.

Trên đài thi đấu uy áp bao phủ chỉ kéo dài trong giây lát, liền lặng yên tiêu tán. Trừ cái thiết bị đó ra ai cũng không chú ý tới.

Mặc dù bởi vì một vị Thánh Kiếm Sư tự bạo, kích thích năng lượng nguyên khí nhiễu loạn ba động, dẫn đến những người này không thể thấy rõ ràng mới vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng giờ phút này sau khi những nguyên khí ba động khiến cho bụi mù tản đi, trên đài thi đấu hết thảy lần nữa rõ ràng phơi bày ở trước mặt mọi người.

Chỉ thấy Lăng Vân cả người bao phủ ở trong một thước lĩnh vực, thương thế trên người đang lấy một loại tốc độ kinh khủng khôi phục. Mà chính hắn đang từng bước đi tới Ám Lam chi kiếm, đứng trước thanh thần khí, rút thần kiếm ra, ví như không có ai đi xuống đài thi đấu.

Còn như trên đài thi đấu vốn là có hai vị Thánh Kiếm Sư và hai vị bát giai cường giả Liệt gia...

Toàn diệt.

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Hai vị bát giai cường giả Liệt gia không phải đã trốn ra được rồi sao, như thế nào ngay cả bọn họ cũng...

Chân tướng...

Dưới nguyên khí hỗn loạn, không ai thấy rõ ràng.

Đánh một trận này Vân Lai đế quốc tổn thất hai vị bát giai cường giả, bốn vị thất giai cường giả, mười mấy kiện thánh khí đạo cụ, thánh khí. Vinh Diệu đế quốc cửu giai chí cường giả Minh Phong thân vẫn, đế quốc thần khí Bất Tử Chi Giới bị đoạt! Đồng dạng bị dính líu ở bên trong còn có hai vị bát giai cường giả của Liệt gia.

Có thể nói, lần này tất cả những người chủ ý đánh Lăng Vân, toàn bộ bỏ mình.

Tổn thất một vị cửu giai cường giả, một kiện thần khí, đả kích đối với quốc lực của Vinh Diệu đế quốc bọn hắn mà nói, tuyệt đối là tương đối nghiêm trọng, mặc dù so với Vân Lai đế quốc vẫn còn xa mới bằng, nhưng ít ra hắn muốn tiếp tục bảo trì uy thế đại lục đệ nhất cường quốc, không khỏi cũng có chút nguy hiểm. xem tại TruyenFull.vn

Vinh Diệu đế quốc bệ hạ vốn muốn tìm Lăng Vân đòi thần khí về, nhưng liên tưởng đến thực lực kinh khủng của đối phương ngay cả cửu giai chí cường giả Minh Phong cầm thần khí cũng có thể chém giết, cho dù là hắn có cái tâm này, cũng chỉ có thể tạm thời thả ra. Một khi chọc giận người trước mắt, âm thầm đột nhiên hạ thủ đoạn trả thù Vinh Diệu đế quốc bọn họ, đến lúc đó tuyệt đối là một tràng tai nạn huyết tinh.

Hiện tại tính toán, chỉ có tận lực nghĩ biện pháp nào tốt, xem có thể hay không đổi lại thần khí, dù sao hắn cũng đã có một kiện thần khí có lực khôi phục tương tự như Bất Tử Chi Giới, đoán chừng chỉ cần chính mình trả giá đầy đủ, có lẽ...

Xuống đài thi đấu, Lăng Vân trực tiếp hướng Lâm Tuyết phía dưới đài không xa nói một tiếng:

- Đi. Hướng phương hướng ngoại vi Kiếm Sư công hội đi tới.

Vân Lai đế quốc người cầm quyền Vân Trọng cố tình muốn ngăn trở, nhưng phái ai đi ngăn trở?

Nếu như công năng thần điện còn có thể sử dụng, hắn cũng dám khởi động lực lượng thần điện cùng Lăng Vân liều chết quyết chiến, nhưng bây giờ...

Bốn vị Thánh Kiếm Sư?

Lăng Vân có Bất Tử Chi Giới, thực lực tuyệt đối ở xa trên mọi người, cho dù bốn vị Thánh Kiếm Sư này đi, chỉ sợ cũng có vận mệnh giống như đi tìm chết.

Đại Kiếm Sư?

Hoàn toàn là chịu chết!

Vân Trọng mặc dù bây giờ bị buộc đến gần như muốn điên cuồng, nhưng còn không đạt tới trình độ để cho Đại Kiếm Sư đi liều giết cường giả có thể chém giết cửu giai, có bất tử thần khí. Do đó chôn vùi căn cơ tiền đồ của đế quốc mình.

- Làm sao bây giờ...

Vân Trọng lần nữa lâm vào trong mê mang đối với tương lai của đế quốc.

- Đầu hàng?

Đại não Vân Trọng thậm chí hiện ra một ý nghĩ như vậy.

Chẳng qua đầu hàng căn bản là không thể nào. Có thần linh chứng kiến ở đây, cho dù Lăng Vân muốn đón nhận đầu hàng cũng không được, huống chi, chớ đừng tính tới khả năng đón nhận đầu hàng của hắn.

Nếu như không đầu hàng, lấy cái gì cùng Lăng Vân tiếp tục đấu?

Thánh khí toàn bộ hư hao, hải lượng công huân thần điện lại không thể sử dụng, cao thủ thì toàn bộ chết hết? Vân Lai đế quốc dựa vào cái gì cùng người ta tiếp tục đấu nữa? Dân cư? Lấy ưu thế số lượng dân cư thắng hắn?

Vân Lai đế quốc dân cư mặc dù rất nhiều, nhưng là so sánh với toàn bộ thế giới, thật sự không tính là gì.

Đặc biệt Lăng Vân một vị cường giả trẻ tuổi như thế, một khi nếu muốn thu tùy tùng, nếu như có Hải Sâm đế quốc hoặc muội muội của hắn công nhiên ủng hộ, tuyệt đối có thể trong khoảng thời gian ngắn phát triển ra một cỗ thế lực bàng đại không thua kém với Vân Lai đế quốc bao nhiêu, vì vậy, chiến thuật biển người căn bản không được chút tác dụng nào.

So với vẻ mê mang của Vân Trọng, ở đây người cầm quyền của những đại thế lực, các Thánh Kiếm Sư đang lo lắng, dùng thái độ gì đối mặt với Lăng Vân.

Chém giết nhiều Thánh Kiếm Sư như vậy, mặc dù có hiềm nghi dựa vào thần khí, nhưng có thể có được thần khí, bản thân mình chính là một phần thực lực tự thân. Căn cứ chiến tích của hắn hôm nay, cho dù để hắn danh liệt Thiên bảng thứ hai, trở thành tồn tại đứng sau vị hội trưởng Kiếm Thánh cấp bậc của Kiếm Sư công hội kia, cũng sẽ không có người dị nghị.

Dù sao, cho dù là vị cường giả Thiên bảng thứ hai nằm ở cửu giai đỉnh phong, cũng tuyệt đối không có nắm chắc đánh chết Minh Phong có Bất Tử Chi Giới, cho dù muốn đánh bại cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Đều là cửu giai, cho dù mới vào cửu giai cùng cửu giai đỉnh phong, chênh lệch giữa hai bên lúc này cũng không phải là quá lớn, dù sao bọn họ dựa vào chính là lĩnh vực, lấy lĩnh vực tiến hành va chạm, tự thân thực lực mà nói độ ỷ lại cũng không phải là rất cao.

Hơn nữa hắn về sau, đã để cho thần khí rời tay... Vậy kiếm khí sắc bén dường như cùng thần khí cũng không có quan hệ gì.

Nếu như đó là dựa vào thực lực của bản thân hắn làm được...

Mọi người nghĩ đến một điểm đó, không khỏi đồng thời rùng mình.

Giờ phút này, bọn họ thấy vô cùng may mắn bởi thần linh chứng kiến một đạo huyết thệ kia.

Nếu như không là bởi vì một đạo huyết thệ kia trói buộc, sợ rằng đám người mình đã nhịn không được khi hắn vừa ly khai Đại Kiếm Sư tràng cảnh liền thống hạ sát thủ. Đến lúc đó nếu thật sự bức Lăng Vân liều mạng, cuối cùng tử địa, nhất định là...

Nhìn đám người Lâm Tuyết đã muốn ly khai, Diệu Âm nhíu mày nhìn thoáng qua nơi thi đấu, không biết nguyên nhân gì cũng đi theo.

- Đây... Là thực lực chân chính của ngươi sao.

Sương Vô nhìn từ đầu đến cuối, đều không thấy được Lăng Vân nhìn mình một cái, trong mắt lóe ra ngạo nghễ vĩnh viễn không khuất phục:

- Vậy thì như thế nào, cửu giai, có thể chém giết cửu giai vậy thì đã sao. Ta sẽ vượt qua ngươi, bọn ngươi, nhất định sẽ vượt qua ngươi, nhất định sẽ...

Lăng Vân một vai chính này vừa ly khai, những người khác cũng tới tấp chuẩn bị rời đi.

Quốc gia vốn cùng Vân Lai đế quốc có chút giao tình, giờ phút này đối mặt Vân Lai đế quốc đều có một loại cảm giác không biết nói cái gì cho phải.

Sự cường đại của Lăng Vân bày ở chỗ này. Mặc dù những văn minh thậm chí Kiếm Sư công hội, nghịch thần giả liên minh cũng chưa chắc không thể giết chết, nhưng sau khi giết chết hắn thì sao? Tương ứng bọn họ nhất định phải trả giá cực kỳ thảm trọng, thậm chí có thể từ đó ngã xuống không đứng dậy nổi, dần dần bị thế lực quanh thân nuốt chửng.

Do đó, trong lúc nhất thời, bao gồm Kiếm Sư công hội phó hội trưởng Huyền Ẩn, người cầm quyền của Vinh Diệu đế quốc đều bắt đầu đem Lăng Vân người này nhìn thành nhân vật đồng bối, chỉ cần không phải kẻ ngu, sau khi kiến thức sự cường hãn hôm nay của Lăng Vân, cũng sẽ không đem hắn trở thành nhuyễn tử, muốn nắm thế nào thì nắm thế ấy.

...

Trở lại Kiếm Sư công hội phân bộ tại Hải Sâm đế quốc, Lăng Vân tinh thần lực tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng lập tức lâm vào trong khôi phục.

Lâm Tuyết cũng biết, trải qua trận chiến này đối với ca ca mình, sợ là cũng có không ít tổn thương, cho dù có Bất Tử Chi Giới khôi phục cũng là không thể, dù sao tinh thần, thể lực, tâm lực, kiếm nguyên những thứ này, căn bản không phải chỉ là Bất Tử Chi Giới có thể khôi phục được, phải nghỉ ngơi một thời gian dài mới được.

Vì vậy, nàng lễ phép cự tuyệt tất cả các đại thế lực trước tới bái phỏng Lăng Vân, cho dù là sứ giả của đại lục đệ nhất cường quốc đích thân đến, cũng bị từ chối ở ngoài.

Nếu là trước kia, lấy thân phận Lâm Tuyết vị tứ giai Đại Kiếm Sư này, nếu cự tuyệt sứ giả Vinh Diệu đế quốc, tuyệt đối sẽ bị Vinh Diệu đế quốc các phương diện gạt bỏ, đả kích. Chẳng qua bây giờ, bọn họ sau khi bị cự tuyệt chẳng những không dám nói nửa chữ không, mà còn mặt cười không ngừng, đưa lên hậu lễ lấy lòng, hy vọng nàng sớm ngày sắp xếp mình cùng Lăng Vân gặp mặt một lần.

Thái độ của các đại đế quốc đối với nàng cùng lúc trước so sánh, quả thực là một ở trên trời, một ở dưới đất.

Lăng Vân dùng suốt ba ngày, tinh thần lực tiêu hao mới hơi khôi phục, chẳng qua nếu muốn đạt tới thời kỳ toàn thịnh, ít nhất còn phải cần tu dưỡng nửa tháng.

Sau khi có chút khôi phục, hắn cũng không vội vã đi ra ngoài, mà lại nhìn thoáng qua Ám Lam chi kiếm vẫn không thấy động tĩnh chút nào, ngồi xếp bằng kiểm tra trạng thái thân thể của mình.

Ba ngày trước ở trên đài thi đấu, đích thật là Tử xuất thủ.

Mặc dù nàng không xuất thủ, hắn vẫn có biện pháp cam đoan chính mình bất tử, nhưng mà lại không cách nào đem hai vị bát giai Thánh Kiếm Sư trên đài thi đấu đánh chết!

Chẳng qua khiến hắn có chút kinh ngạc là sau khi hắn thu hồi Kiếm hồn, lại đột nhiên phát sinh.

Khi Kiếm hồn một lần nữa trở về trong cơ thể, cỗ Khí vận chi lực vẫn ẩn tàng trong cơ thể hắn, lại lần nữa xuất hiện.

Nó vừa xuất hiện, lập tức phân ra một phần tràn vào bên trong Kiếm hồn cùng một tia thần chi kiếm khí lưu lại trên Kiếm hồn tiến hành dung hợp, hơn nữa đối với Kiếm hồn của mình lại tiến hành thẩm thấu, làm Kiếm hồn vốn đạt tới cường độ thánh khí đỉnh phong cấp bậc, chợt tăng lên một bậc thang.

Mặc dù sắc bén và kiên cố so với thần chi kiếm khí còn có chút không bằng, nhưng nếu như lại gặp những thánh khí lúc trước, tuyệt đối sẽ không xuất hiện hiện tượng lập tức đứt đoạn, xuất hiện vết nứt. Thậm chí có thể giống như thần chi kiếm khí trực tiếp đem thánh khí cắt thành hai đoạn.

Đối với việc này, Lăng Vân thật sự không biết nên cho là may mắn hay nên lo lắng.

Cỗ lực lượng này mặc dù cường hóa Kiếm hồn của hắn, nhưng vẫn không bị hắn khống chế.

Năng lượng như thế ở trong miêu tả của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, được gọi là công đức khí vận, ở cổ đại lại có xưng hô là chân long chi khí, nhân hoàng chi khí, nghe nói có thể không có bất cứ tác dụng phụ nào tăng lên tu vi cảnh giới cho người.

Nếu như có thể, lựa chọn khu trừ cỗ năng lượng này cùng cường hóa Kiếm hồn, hắn sẽ không chút do dự lựa chọn cái trước.

- Ở trong thần điện của Tự nhiên nữ thần cùng với Tịch Lưu Quang, ta cũng từng cảm nhận qua tồn tại của loại năng lượng tương tự như thế... Chẳng lẽ, thứ như thế cùng thần linh có liên quan?

Lăng Vân đắm chìm, rơi vào trong suy tư.

Hắn không thích thứ mà hắn không cách nào nắm trong tay, nhất là những thứ không cách nào nắm trong tay này lại tồn tại trong cơ thể mình. Mặc dù cỗ lực lượng này cho tới bây giờ không có lộ ra ác ý, thậm chí ở Tinh linh thần điện và mới vừa rồi đã giúp hắn, nhưng hắn vẫn hy vọng mình có thể hiểu rõ bản chất của nó, nếu như thật sự không được, hắn thà rằng khu trừ cỗ năng lượng này ra bên ngoài cơ thể.

- Xem ra, cỗ lực lượng này làm ngươi rất mê hoặc.

Nghe thanh âm thế, Lăng Vân chưa trả lời, mà là hỏi ngược lại:

- Ngươi đã làm xong việc?

- Hắc, dĩ nhiên, bổn cô nương tự mình thiết lập bố cục, còn không sợ bọn họ không mắc câu.

Lăng Vân không hỏi "Bọn họ" trong lời Tử là ai, cũng không có truy cứu cái bố cục kỹ càng tỉ mĩ này. Lấy thực lực của hắn hiện tại, hắn cũng không cho là mình có tư cách can dự vào chuyện này.

Bây giờ hắn phải làm, vẫn là một chuyện "nhất thành bất biến" (đã thành thì ko đổi)- tu luyện.

- Ngươi, người này thật đúng là không có một điểm hiếu kỳ a, ngươi thật không muốn biết ta làm hại ngươi thảm như vậy, rốt cục là vì nguyên nhân gì sao?

- Nếu như ta có năng lực để biết, ngươi tự nhiên sẽ nói cho ta biết.

Tử cười quái dị một tiếng, vẻ mặt ngoạn vị nói:

- Thật sự không muốn biết? Ta còn suy nghĩ, nếu như thật ngươi thành tâm thành ý hỏi thăm, ta nổi từ bi nói cho ngươi biết đấy chứ. Hắc hắc.

Lăng Vân trực tiếp tiến vào trạng thái tu luyện.

-...

Tử.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv