Đệ Nhất Công Tử là đồ đệ của Thiên Tinh Các chủ, cho dù thực lực Huyền Thiên mạnh hơn Đệ Nhất Công Tử, vậy cũng không giết được hắn, nếu như một đồ đệ của bán bộ vương giả bị người ta chém chết như thế, vậy thì cũng mất mặt mũi quá đi, nhất định sẽ rất tức giận, ai cũng không có cách nào đoán được hậu quả xảy ra cho người kia như thế nào.
Huyền Thiên nói:
- Vậy chúng ta trở về Thiên Kiếm Tông trước, chuyện khiêu chiến Đệ Nhất Công Tử thì để sau, sau khi về đến Thiên Kiếm Tông thì lại tính tiếp.
Trở về Thiên Kiếm Tông là việc hàng đầu, trở về Thần Châu, cùng thân nhân gặp mặt là việc đầu tiên, còn trả thù báo oán là việc thứ hai.
Hơn nữa, đến Thiên Kiếm Tông, Huyền Thiên muốn nhìn thực lực của Túy kiếm Ông như thế nào, sau đó lại quyết định khiêu chiến Đệ Nhất Công Tử, bên này của bọn họ, chỉ có Túy kiếm Ông mới có thể đủ thực lực để chống lại Thiên Tinh Các chủ mà thôi.
Hiện tại Thiên Tinh Các chủ đã đạt đến cảnh giới bán bộ vương giả, nếu mà Túy kiếm Ông chống lại không được, thì việc khiêu chiến Đệ Nhất Công Tử có thể để sau này rồi tính, dù sao một khi khiêu chiến, chính là một cuộc chiến sinh tử, Huyền Thiên muốn dùng máu của Đệ Nhất Công Tử, để hóa giải sự nguyền rủa của đại địa Thần Châu.
Nếu như Túy kiếm Ông vẫn có thể chống lại Thiên Tinh Các chủ như cũ, thì vậy cũng không cần phải chờ đợi thêm làm gì, Thiên Tinh Các chủ cứ để cho Túy kiếm Ông đối phó, Huyền Thiên cứ yên tâm mà chém giết Đệ Nhất Công Tử.
- Muội cùng đi với huynh!
Long Tử Nghiên giữ chặt cánh tay của Huyền Thiên, hưng phấn nói.
Huyền Thiên mỉm cười gật đầu đồng ý.
Long Đằng Hải nói:
- Hôm nay đã qua hơn nửa ngày rồi, không bằng ở lại Long gia nghỉ ngơi một đêm, rồi ngày mai lại tiếp tục lên đường!
Long Tử Nghiên vừa mới từ Long vương bí cảnh trở về, nếu như lập tức bước đi, thì Long Đằng Hải cũng có chút không nỡ.
Huyền Thiên lo lắng đến cảm thụ của người già, nên gật đầu nói:
- Cũng được, chúng ta ngày mai lên đường!
...
Đêm đó, tại khu vực phía Đông của Long gia, có một khách không mời mà đến, tuy rằng phòng thủ của Long gia rất nghiêm ngặt, nhưng mà, người đến cũng thần không biết quỷ không hay, tiến vào Long gia, hơn nữa, vẫn là tiến nhập ở vùng đất trọng yếu ở phía sau Long gia.
Không có người nào phát hiện ra vị khách không mời mà đến này.
Giờ phút này đúng lúc bầu trời tối đen như mực, cũng không phải là đêm khuya, đèn đuốc ở Long gia còn sáng trưng, người đến đây lại giống như một u linh bình thường, đi vào bên trong một tòa tiểu viện ở phía sau Long gia.
Mà tiểu viện này đúng là nơi ở mà Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu được Long gia sắp xếp, gian phòng của bọn hắn, được phân biệt ở tiểu viện ở hai bên.
Long Tử Nghiên ngày mai phải rời khỏi, lại mới từ Long vương bí cảnh trở về, giờ phút này đi tới chỗ của Long Đằng Hải, nói một chút về những chuyện ở bên trong Long vương bí cảnh.
Huyền Thiên thì cùng Hướng Thiên Tiếu ở cùng một chỗ, từ xế chiều đến bây giờ, Hướng Thiên Tiếu vẫn một mực mắng tên Đệ Nhất Công Tử, ngoại trừ vẫn lặp lại vài từ không biết xấu hổ, vô sỉ thì toàn những lời mắng chửi người khác. Không có một người nào, không có một cái nào lặp lại, có thể thấy được hắn thật sự rất tức giận đối với Đệ Nhất Công Tử.
Người đến trực tiếp đến cửa phòng trước của hai người, nhẹ nhàng ho khan một tiếng.
Trong phòng, Hướng Thiên Tiếu đang mắng rất hăng say, nhưng mà, hai người đều là hạng người có cảm giác nhạy cảm, một tiếng ho khan nhẹ nhàng cũng không thể tránh khỏi lỗ tai của hai người được.
Bỗng nhiên vụt một cái, hai người liền đứng lên, thực lực của hai người hôm nay, không thể nói là không mạnh được, nhưng mà vẫn có người tới cạnh cửa mà lại không hề hay bước thì có thể hiểu, người tới là người cường đại đến cỡ nào chứ?
- Người nào?
Hai người đồng thời quát nhẹ một tiếng, có một loại cảm giác lông tơ đang dựng đứng.
- Nhất túy tiếu hồng trần! Trường kiếm hành thiên hạ!
Ngoài cửa truyền đến một đạo thanh âm lạnh nhạt.
Trong nháy mắt, cơn ớn lạnh ở sau lưng của hai người bỗng biến mất, thần sắc của hai người trong nháy mắt biến thành kinh hỉ.
- Sư tôn - - !
- Túy kiếm Ông tiền bối - - !
Hai người đồng thời hoan hô một tiếng, Hướng Thiên Tiếu xông lên phía trước đến bên cạnh cánh cửa, mở cửa ra, một lão giả đi vào trong.
Lão giả này tóc đen xen lẫn tóc trắng, chòm râu cũng như thế, nhưng mà đầu tóc được ghim cẩn thận nhìn vô cùng sạch sẽ, chòm râu cũng chỉnh tề ở phía dưới, hai mắt trấn tĩnh, mặc một trường bào màu xám, cả người tinh khí nhìn thập phần nhẹ nhàng khoan khái.
Hình tượng của Túy kiếm Ông ở ba năm trước hiện giờ hoàn toàn bất đồng, nhưng mà, hai người vẫn có thể nhận ra được, người này chính xác là Túy kiếm Ông, chỉ là không hề say xỉn như trước nữa, và cũng không còn tiếp tục lôi thôi như vậy nữa...
Nhưng mà, bộ dạng cách ăn mặc sạch sẽ này của Túy kiếm Ông, vẫn khiến cho Huyền Thiên cùng Hướng Thiên Tiếu đứng sững sờ một lúc.
Hướng Thiên Tiếu đóng cửa phòng, sờ sờ đầu, đi đến bên cạnh Túy kiếm Ông, nói:
- Sư tôn, ngài đây là...?
Túy kiếm Ông đưa hai tay chặn lời nói của Hướng Thiên Tiếu lại, rồi lại chắp ở đằng sau lưng, nói:
- Chuyện cũ như mây trôi, tâm ta phải hướng về tương lai...!
Huyền Thiên ôm quyền nói:
- Chúc mừng tiền bối đã cởi bỏ được khúc mắc.
Trong nháy mắt Hướng Thiên Tiếu mới kịp phản ứng, vui mừng nói:
- Sư tôn, lúc đầu người cũng không có lôi thôi như vậy đâu, còn yêu sạch sẽ như vậy...!
Túy kiếm Ông duỗi một ngón tay ra, hướng về phía đầu của Hướng Thiên Tiếu mà bắn một phát, lập tức khiến cho Hướng Thiên Tiếu kêu đau một tiếng, tránh qua một bên.
Huyền Thiên nhìn thấy Túy kiếm Ông, trên người của hắn có một cổ khí xuất trần, sau khi khúc mắc được giải, cả người liền thay đổi rất nhiều, khiến cho người ta có cảm giác như đang ở chỗ vực sâu của biển, thâm sâu không thể nào lường được.
Huyền Thiên nói:
- Tiền bối chính là tiến đến đón tiếp chúng ta trở về Thiên Kiếm Tông sao?
Túy kiếm Ông khẽ gật đầu nói:
- Từ nay về sau gọi ta là Mạc sư bá, các ngươi trở lại Thần Châu, 'Thiên Tinh Các' khẳng định rất không cam tâm tình nguyện, Tàng Vạn Tuyệt nhìn giống như có lòng dạ rộng lớn nhưng kì thật rất âm độc, hắn dạy dỗ đồ đệ cũng độc nhất vô nhị, trên đường cũng khó tránh khỏi có người đối với các ngươi hạ độc thủ, nên ta sẽ cùng đồng hành với các ngươi!
Mạc Thiên Ky đã triệt để thoát ra khỏi vị Túy kiếm Ông hay mượn rượu tiêu sầu ở trong lòng, hiện tại có thể đối mặt với Thiên Tinh Các chủ được rồi.
Huyền Thiên nhìn thấy Mạc Thiên Ky, trong lòng lóe ra một tia sáng, nói:
- Mạc sư bá, tu vi của Tàng Vạn Tuyệt đã bước vào bán bộ vương giả...!
Mạc Thiên Ky phất phất tay, nói:
- Không sao...
Chẳng lẽ...? Huyền Thiên nhìn thấy Mạc Thiên Ky, chỉ cảm thấy hắn giống như một vực sâu, vĩnh viễn không dừng lại sự tiến bộ của mình, căn bản không có cách nào nhìn ra tu vi của hắn cao hay thấp.