Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 337: Diễm phúc bay tới (1)



Từng chiêu Huyền Thiên thi triển ra, Huyền Thiên tạo nghệ với "Liệt Hỏa Phần Thiên kiếm" vô cùng siêu phàm, tinh tiến sâu sắc. Vừa thi triển xong đạt tới cảnh giới đại thành.

Mà một lần tu luyện này còn tốt hơn cả trăm lượt hắn luyện trước kia.

Huyền Thiên mừng rỡ trong lòng, tâm niệm khoan khoái dễ chịu, đạt tới trình độ rất cao. Trong lòng của hắn dường như xuất hiện đại đạo, thông qua đại đạo này hắn có thể khẳng định, nhất định có thể đi tới đỉnh phong của kiếm đạo.

Tu luyện xong "Liệt Hỏa Phần Thiên kiếm", Huyền Thiên tu luyện tâm tình. Còn chưa thỏa mãn muốn tiếp tục tu luyện các vũ kỹ khác.

Còn hai mươi ngày nữa tới thời điểm "Mộng Huyễn Thần Cung" mở ra, sau hai mươi ngày, khi đó người tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung" còn có hậu bối tinh anh của mười bảy vương triều tại Ngạo Châu, Huyền Thiên cùng bọn họ đi tranh đoạt bảo vật trong "Mộng Huyễn Thần Cung".

Tuy trong Thiên Kiếm vương triều Huyền Thiên là đệ nhất hậu bối, nhưng Thiên Kiếm vương triều là một vương triều hạ phẩm, cả mười bảy vương triều của Ngạo Châu thì vương triều hạ phẩm có chín, còn có năm vương triều trung phẩm, ba vương triều thượng phẩm.

Trong các vương triều hạ phẩm Huyền Thiên không sợ đệ tử thiên tài nào, nhưng mà đệ tử tinh anh của vương triều trung phẩm thực lực cường đại, đệ tử mạnh nhất có lẽ cũng có tu vi Tiên Thiên cảnh thập trọng, về phần đệ tử tinh anh của vương triều thượng phẩm thì càng cường đại hơn.

Huyền Thiên từng gặp được Tiêu Diêu Kiếm Tông thiếu chủ Hoành Tiệm Vân, năm gần mười lăm tuổi, đã có tu vi Tiên Thiên cảnh thất trọng, từ đó có thể thấy được trong vương triều thượng phẩm thì hậu bối tu vi Tiên Thiên cảnh cửu trọng, thập trọng không ít, thậm chí nửa bước chân nguyên, sắp bước vào cao thủ Địa giai cảnh cũng có.

Trừ mười bảy vương triều ra, nghe nói đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang còn muốn đi vào trong đó, số lượng thiên tài yêu nghiệt đông đảo.

Nhiều đệ tử thiên tài đi vào "Mộng Huyễn Thần Cung", thực lực của Huyền Thiên không xem là xuất chúng, thậm chí là trung hạ lưu, muốn tranh đoạt bảo vật với bọn họ, tất nhiên khó khăn trùng trùng điệp điệp, hơn hai mươi ngày này phải đem tu vị cũng cố và tăng lên mới được.

"ngự kiếm phi hành" có thể nói là tuyệt kỹ chạy trốn, Huyền Thiên lần trước đã tu luyện trong thời gian ngắn, đã có chỗ lĩnh ngộ, Huyền Thiên ngộ tính siêu quần, lần nữa tu luyện thì trong hai mươi ngày này sẽ có thu hoạch.

Trừ việc đó ra, đối với khinh công "Quỷ Ảnh Thần Hành", Huyền Thiên cũng muốn khổ tu, hiện tại Huyền Thiên đã đem "Quỷ Ảnh Thần Hành" tu luyện tới đệ tam trọng cực hạn, có thể bắt đầu tu luyện đệ tử trọng, đem "Quỷ Ảnh Thần Hành" tu luyện tới đệ tứ trọng, không chỉ làm tốc độ Huyền Thiên nhanh hơn, "Quỷ Ảnh Bộ" cũng tiến thêm một bước.

Đệ tứ trọng "Quỷ Ảnh Bộ" trong nháy mắt huyễn hóa ra mười sáu ảo ảnh, so với lúc tam trọng nhiều hơn gấp đôi, càng có thể mê hoặc tai mắt con người, hư thật khó lường.

Thời gian kế tiếp Huyền Thiên chuẩn bị sẵn sàng tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung", mỗi ngày đều ở trong "Hoàng Thiên các" khắc khổ tu luyện.

Lúc nghỉ ngơi thì Huyền Thiên lại có chút hoài niệm bộ ngực sữa động lòng người của Bạch Linh, cùng với bộ dáng ngượng ngùng mê người của nàng, đồng thời trong óc lại hiện ra hình dáng Hiên Viên Sơ Tuyết, trong nội tâm thầm than, không biết ngày sau có cơ hội gặp lại không.

Bạch Linh dường như bị Huyền Thiên làm sợ, liên tiếp vài ngày đều không có đi tới.

Trong nội tâm của Huyền Thiên hơi có thất vọng, nhưng cũng biết không đến tốt nhất, một lòng tu luyện.

Thời gian ngày từng ngày đi qua, rốt cuộc Huyền Thiên cũng tu luyện nửa tháng,, đem "ngự kiếm phi hành" cùng "Quỷ Ảnh Thần Hành" đệ tứ trọng luyện thành, có thể ngự kiếm phi hành, đây là bí mật lớn nhất trong lòng của Huyền Thiên, hắn chỉ ở "Hoàng Thiên các" bay không tới hai mươi mét dưới bức tường, nhưng mà cảm giác vui sướng khi phi hành làm cho Huyền Thiên kích động, thật lâu khó quên.

Cho dù là tu vi hay vũ kỹ thì Huyền Thiên đều đạt tới giai đoạn đỉnh phong nhất, muốn tiến bộ phải đột phá cảnh giới. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Nhưng bởi vì Tiên Thiên cảnh tứ trọng đến lục trọng là mượn nhờ lực lượng của tiểu kiếm trong mi tâm, tại trong thời gian ngắn rất khó tăng lên, căn cơ không chắc chắn, Huyền Thiên ở cảnh giới Tiên Thiên cảnh lục trọng này không ngừng củng cố tu vi, muốn bước vào thất trọng cần nhiều thời gian, thân thể Huyền Thiên hấp thu đan dược có hạn, cần thêm thời gian mới được.

Thiên Kiếm vương triều cách Cổ La vương triều chừng mười vương triều, Vô Ảnh Sơn ở vào phía tây nam của Cổ La vương triều, rời khỏi Thiên Kiếm Phong chừng bôn vạn dặm, cưỡi "Kim Nhãn Thanh Điêu" ít nhất cần thời gian hai ngày mới tới nơi.

Tới đầu thang chín, người của Thiên Kiếm vương triều tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung" cũng chuẩn bị xuất phát.

Trước một ngày xuất phát rốt cuộc Bạch Linh cũng đi tới "Hoàng Thiên các", lúc này Huyền Thiên đã đem "ngự kiếm phi hành", "Quỷ Ảnh Thần Hành" cùng với các vũ kỹ cần thiết tu luyện xong, cũng đạt tới mục tiêu trong lòng, nhàn rỗi khó có được.

Bạch Linh vẫn áo trắng như cũ, nhưng mà mái tóc tinh xảo của nàng cùng với đóa hoa Ngọc Lan xinh đẹp trên đầu, có thể nhìn ra được việc này là trải qua dụng tâm kín đáo.

Dáng người Bạch Linh vốn kiều diễm động lòng người còn đẹp hơn, giờ phút này con mắt của Huyền Thiên còn sáng hơn nữa.

- Đại sư huynh, đẹp mắt không?

Thấy ánh mắt Huyền Thiên khác hẳn lúc bình thường, Bạch Linh lôi kéo góc áo.

Tâm tình của Huyền Thiên đã giải thoát, không hề áp chế như trước kia, thuận theo tự nhiên mà làm, truy cầu tâm niệm khoan khoái dễ chịu.

Hắn bắt lấy bàn tay mềm mại của Bạch Linh, tay kia thì đưa lên ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Bạch Linh.

- Ta nhớ Linh Nhi muốn chết, nàng lại câu dẫn tâm hồn nhỏ bé của ta rồi.

Khi đang nói chuyện cánh tay Huyền Thiên xiết chặt, đem Bạch Linh ôm vào trong ngực, thân thể hai người dính vào nhau, lồng ngực cường tráng và bộ ngực sữa dính vào nhau, có thể cảm nhận được hô hấp của nhau.

Bạch Linh kêu một tiếng, trong mị nhãn xuất hiện trận trận làn thu thuỷ (chỉ mắt long lanh của người con gái đẹp), nhìn qua Huyền Thiên:

- Đại sư huynh muốn ngắm Linh Nhi, chỉ cần Đại sư huynh có rảnh, về sau Linh Nhi tùy thời cho đại sư huynh ngắm...

- Linh Nhi nói ngọt muốn chết, ta muốn nếm thử, có phải là ngọt như vậy hay không...

Huyền Thiên mỉm cười gian tá, lúc này hôn lên môi của Bạch Linh, đầu lưỡi như linh xà đưa vào miệng của nàng.

Bạch Linh chưa từng có kinh nghiệm chuyện này, chỉ cảm thấy so với lần bị tập kích ngực còn kích thích hơn nhiều, thân thể phát ra rung rung như điện giật, thân thể theo bản năng uốn éo, trong mũi "Ân" một tiếng, càng thêm xuân sắc.

Huyền Thiên kiếp này cũng mới nếm thử mỹ vị, nhưng kiếp trước nhớ lại quen việc dễ làm, giống nhau lão láng lăn lộn bụi hoa, đầu lưỡi giống như linh xà nhanh chóng bắt được chiến lưỡi thơm tho của Bạch Linh, triền miên không ngớt.

Nụ hôn này làm cho Bạch Linh thở gấp liên tục, toàn thân vô lực, xụi lơ trong ngực của Huyền Thiên, mặc hắn khinh bạc.

Huyền Thiên suy nghĩ, thời điểm kiếp trước lúc này càng phải tầm hoan, hai tay theo bản năng dời xuống, bắt đầu vuốt ve bờ mông tròn trịa của Bạch Linh.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv