Sở Mộ không nóng nảy mà làm gì chắc đó, né tránh kiếm rồi phản kích. Dưới loại tình huống này, hắn không ngừng quan sát kiếm thuật của đối phương, từng chút một hấp thu, thu làm của mình.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt, thời gian một phút đồng hồ trôi qua. Kiếm thuật của đối phương đã bị Sở Mộ tìm hiểu, lục lọi rõ ràng. Ưu điểm trong đó cũng bị Sở Mộ hấp thu. Nhưng mà trong thời gian ngắn Sở Mộ không có cách nào chuyển hóa hoàn toàn, dung hợp vào tạo nghệ kiếm thuật của bản thân.
- Chấn Sơn kính, giết.
Cơ bắp toàn thân nhúc nhích, lực lượng mạnh mẽ truyền lại, chấn động. Chấn Thạch kính thi triển, dung nhập vào trong kiếm thuật lĩnh vực, chém ra một kiếm.
Một kiếm này uy thế lạnh thấu xương, thế không thể đỡ, cho dù là một tòa núi cao cũng có thể bị chấn nát.
Phảng phất như thiên uy huy hoàng, đối thủ chỉ cảm thấy không gian bốn phía bị phong tỏa, không thể nào tránh né, bộc phát toàn lực. Miệng hét lớn một tiếng rồi ngăn cản.
Thanh âm va chạm giống như là thần thiết thiên ngoại va chạm, nặng nề mà trầm trọng. Kiếm của đối thủ đứt đoạn, bị chém rụng. Kiếm của Sở Mộ thì đâm thẳng, Chấn Sơn kính đáng sợ chấn thân thể đối phương nát bấy.
Toàn thân Sở Mộ run lên, sắc mặt trắng bệch, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Không có cường độ của Thiên Hoang kiếm thể, chỉ dùng cường độ thân thể của Kiếm giả Nguyên cực cảnh bình thường thi triển Chấn Sơn kính có chút miễn cưỡng.
- Xem ra không có cách nào đánh bại đối thủ tiếp theo, bất quá, đi lên biết một chút cũng tốt.
Thầm nghĩ một tiếng, sau mấy hô hấp, Sở Mộ hơi điều chỉnh rồi lại tiếp tục đi tới.
Đối thủ thứ hai mươi ba.
Kiếm thuật của đối thủ này đã tăng lên tới tầng thứ hai kiếm thuật lĩnh vực, hoàn toàn vượt qua Sở Mộ. Nếu như Sở Mộ có thể luôn vận dụng Chấn Sơn kính mà nói, có thể chiến với đối thủ này một trận. Nhưng đáng tiếc, Chấn Sơn kính đối với thân thể có phụ tải quá lớn, Sở Mộ thi triển song kiếm thuật, sau khi giao thủ ba mươi kiếm với đối thủ này lập tức bị chém giết.
Thân ảnh lóe lên, Sở Mộ xuất hiện trên bãi đất trống bên ngoài Cổ Kiếm đạo. Hắn cảm thấy rất nhiều ánh mắt như thực chất đang nhìn vê phía mình. Phảng phất như muốn xuyên thủng hắn vậy.
Chính thức là vạn chúng chú mục.
- Rất tốt, kiếm thuật của ngươi quả thực xứng đáng với vinh quang vô song.
Kiếm Thánh phụ trách Cổ Kiếm đạo mỉm cười gật đầu với Sở Mộ một cái, dùng ngữ khí khác với vẻ lãnh đạm bình thường, có chút ôn hòa nói với Sở Mộ.
Những người khác không có cách nào nhìn thấy tất cả trong Cổ Kiếm đạo, duy chỉ có hắn là người chịu trách nhiệm Cổ Kiếm đạo mới có thể xem xét tới. Sở Mộ chiến với từng đối thủ thế nào hắn đều nhìn thấy.
Bằng ngần ấy tuổi mà có kiếm thuật như vậy quả thực xứng với chữ Thiên hạ vô song.
- Ta tuyên bố, vinh quang kiếm thuật vô song thuộc về Sở Mộ.
Kiếm Thánh này cao giọng nói, truyền vào tai mỗi một Kiếm giả, lập tức khiến cho trong lòng bọn hắn giật mình.
Kiếm Thánh tuyên bố chẳng khác nào Bách Thánh minh khẳng định, bị một Kiếm Tôn không có danh tiếng gì đoạt được danh hiệu này. Trong lòng rất nhiều Kiếm Tôn rất không thoải mái.
Mặc dù không thoải mái, nhưng mà cũng không tiện thể hiện ra ngoài. Bởi vì đây là Bách Thánh minh tán thành, bọn hắn biểu hiện ra ngoài chẳng khác nào là không để ý tới thể diện của Bách Thánh minh.
Trên Cổ Kiếm đại lục này ai không để ý tới thể diện của Bách Thánh minh cơ chứ?
Ngay cả thập đại tông môn kiếm đạo liên thủ cũng không dám.
- Giai đoạn thứ nhất của Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội chấm dứt ở đây. Các ngươi có thời gian một tháng tĩnh tu. Sau một tháng bắt đầu giai đoạn thứ hai Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội.
Kiếm Thánh này nói xong, vung tay ý bảo mọi người rời đi. Hắn cũng với một Kiếm Thánh khác rời đi, biến mất không thấy gì nữa.
- Chuyện gì xảy ra?
- Không có ban thưởng sao?
Đám Kiếm Tôn liên tục ngạc nhiên.
Chẳng lẽ đứng đầu Cổ Kiếm đạo chỉ đạt được một danh hiệu kiếm thuật vô song mà thôi? Mà không có ban thưởng thực chất?
Sở Mộ nhanh chóng trở về kiếm lâu, hắn muốn nghỉ ngơi điều chỉnh một phen. Bắt đầu tìm hiểu những thứ mà hắn tìm hiểu, lĩnh ngộ được trong lần vượt Cổ Kiếm đạo này.
- Đi điều tra thêm xem Sở Mộ này rốt cuộc có lai lịch gì. Không ngờ lại có thể đạt được vinh quang kiếm thuật vô song.
- Bất quá chỉ có tu vi Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong mà thôi, nhân vật không ngờ như vậy lại có thể đạt được vinh quang kiếm thuật vô song.
Trong một vạn Kiếm Tôn, Sở Mộ quả thực không có chút thu hút nào, bởi vậy không có ai cố gắng đi điều tra hắn làm gì. Trên thực tế trừ đám người Trần Bất Nhị, Tô Hạo Sa ra, những Kiếm giả khác căn bản không biết được Sở Mộ.
Dưới trường hợp đó, sau khi vượt Cổ Kiếm đạo, có vinh quang kiếm thuật vô song, lập tức khiến cho Sở Mộ được vạn chúng chú mục. Trở thành tiêu điểm của tất cả Kiếm Tôn, phảng phất như một mặt trời tỏa ra quang mang vạn trượng.
- Quả nhiên là thú vị. Ta còn tưởng rằng vinh quang kiếm thuật vô song sẽ xuất hiện trong Kiếm Tôn thập đại cừng giả cơ chứ.
Quả thực, người có thể được bầu chọn là Kiếm Tôn thập đại cường giả, thực lực bọn hắn không chỉ có cường hãn, mà một tay kiếm thuật cũng vô cùng cao thâm.
- Chưa hẳn, ta vốn cho rằng Đào Phương sẽ nhận được vinh quang này.
Kế Thành Ngọc lạnh nhạt nói, phảng phất như một công tử nhẹ nhàng.
- Đào Phương? Chính là tên Kiếm giả luận kiếm thuật có thể dùng mười kiếm đánh bại ngươi sao?
- Đúng vậy, không ngờ Đào Phương kia lại chỉ xếp thứ hai. Vinh quang kiếm thuật vô song lại bị một kẻ vô danh đoạt được.
Kế Thành Ngọc nói, hắn chỉ cảm thấy dùng tính cách của Đào Phương, tất sẽ không từ bỏ ý đồ như vậy. Sẽ có một trò hay để xem.
- Vô danh? Sở Mộ này hiện tại cũng không còn là vô danh nữa. Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội, hắn đã đạt được vinh quang vô song thứ nhất, mặc dù hai ải sau không có biểu hiện xuất sắc, nhưng mà tên hắn cũng có thể lưu danh thiên sử.
Rất nhanh tư liệu của Sở Mộ đã bị người ta đào móc ra.
- Xuát thân từ một tiểu gia tộc trong Đại Khôn vương triều, Đông kiếm vực.
Xuất thân, phát triển của Sở Mộ, lúc nào trở thành Kiếm hào, kinh nghiệm chủ yếu là gì. Lúc nào tiến vào Trung ương Chủ Kiếm vực, kinh nghiệm chủ yếu trong trung ương Chủ Kiếm vực.. Tất cả đều vô cùng kỹ càng. Nếu như Sở Mộ ở đây nhất định sẽ hết sức kinh ngạc.
Có thể nói trừ bí mật linh hồn xuyên việt ra, tất cả những chuyện khác đều bị người ta tra ra rõ ràng, rành mạch.
- Không ngờ Sở huynh đệ có xuất thân thấp như vậy.