Sở Mộ nhớ tới trong giới chỉ không gian của hắn cũng có một bộ công pháp Thiên cấp trung phẩm gọi là Hỗn Nguyên công. Kiếm nguyên Hỗn Nguyên công tu luyện ra so với kiếm nguyên mà công pháp đồng cấp khác tu luyện ra càng thêm hùng hậu gấp đôi.
- Một trăm năm mươi vạn.
Một Kiếm giả trực tiếp bỏ thêm ba mươi vạn khối linh thạch cực phẩm, dường như định dùng loại phương thức này chấn trụ những người khác, thành công cạnh tranh được.
Chỉ là kế sách của hắn đã mất đi hiệu lực.
- Hai trăm vạn.
Bởi vì có một người hung ác hơn hắn ra giá.
- Có hai trăm vạn mà cũng lên tiếng? Hai trăm hai mươi vạn.
- Hai trăm ba mươi vạn.
- Hai trăm ba mươi lăm vạn.
Dần dần giá cả cạnh tranh không có tăng lên mạnh như trước nữa.
- Ba tăm vạn, nếu như có người tăng lên ta lập tức buông tay.
Một Kiếm giả quát.
Ba trăm vạn khối linh thạch cực phẩm, lập tức áp chế một đám Kiếm giả.
- Đây chính là tự ngươi nói đó nhé. Ba trăm linh năm vjan.
Một tiếng cười khẽ vang lên.
- Chỉ có ba trăm vạn mà muốn đạt được một bản công pháp Thiên cấp trung phẩm đỉnh tiêm hay sao? Nực cười, bốn trăm vạn.
Cái giá ác hơn xuất hiện.
- Năm trăm vạn.
Trong góc có một đạo thanh âm phong kinh vân đạm vang lên.
Không có ai tăng giá nữa, bởi vì cái giá này tương đối cao.
Cuối cùng Cực Diễm công được người nọ dùng cái giá năm trăm vạn linh thạch cực phẩm lấy đi.
- Xem ra Hỗn Nguyên công của ta nếu như lấy ra đấu giá có lẽ cũng có thể thu được năm trăm vạn khối linh thạch cực phẩm nha.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Nếu giống như trước đó thiếu linh thạch, có thể Sở Mộ sẽ đem Hỗn Nguyên công lấy ra đúa giá. Nhưng mà hiện tại, có được một ức vạn linh thạch cực phẩm trên người, tạm thời hắn không muốn bán đi.
Đến lúc này trong mấy trăm kiện vật phẩm đấu giá có kiếm khí, cũng có bảo giáp, có công pháp, cũng có kiếm pháp, còn có bộ pháp, thân pháp với bí pháp.... Ngoài ra cũng xuất hiện đan dược, linh dược. bất quá Sở Mộ không có ra tay, những khác quý khác cũng giống như hắn.
Không phải là không ra tay mà thời gian chưa tới.
Đổng trưởng lão uống một chén nước, sau đó lại lần nữa giới thiệu vật phẩm đấu giá vừa mang lên.
- Đại hoàn hồn đan, chỉ cần người còn chưa chết, còn có một hơi, là có thể đem người cứu trở lại.
Đổng trưởng lão giới thiệu:
- Giá khởi điểm một trăm vạn, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm vạn.
Hơn một ngàn kiện vật phẩm đấu giá, cũng không phải dựa theo giá trị sắp xếp, cũng chỉ có vật phẩm áp trục mới được coi là bảo vật trân quý nhất.
Quan trọng nhất là, lần đầu giá hội này rất là thần bí, ngay cả đám khách quý cũng không biết rốt cuộc sẽ có bảo vật quan trọng gì đấu giá, cho nên chỉ có thể chờ đợi mà thôi.
Đại Hoàn hồn đan bị người ta dùng cái giá hai trăm vạn khối linh thạch cực phẩm lấy đi. Tương đối đắt, bất quá thời khắc mấu chốt có thể cứu về một mạng, cũng coi như đáng giá.
- Kế tiếp chúng ta sẽ đấu giá....
Trên mặt Đổng Trưởng lão hiện lên nụ cười vui vẻ.
Vật phẳm đấu giá được mang lên, bề ngoài phủ vải đỏ.
Đổng trưởng lão nhẹ nhàng kéo tấm vải đỏ ra. Sưu một cái, tấm vải đỏ như cờ xí tung bay, ánh mắt tất cả mọi người đều bị bảo vật dưới tấm vải đỏ hấp dẫn.
Đó là một quả trứng.
Trứng lớn bằng cái cối xay, toàn thân màu trắng, tản mát ra quang mang ôn nhu như ngọc. Có một đường vân màu vàng nhạt hiện lên trên vỏ trứng trắng noãn như ngọc, như ẩn như hiện. Nhìn qua khiến cho quả trừng kia càng thêm thần bí, thâm thúy.
Một tia khí tức thê lương từ bên trong trứng tràn ra, tràn ngập toàn trường.
- Đây là trứng của một đầu Man Hoang cự thú biến dị.
Đổng trưởng lão nói, giống như bắn ra một viên pháo vậy.
Mọi người đều biết, Man Hoang cự thú vô cùng cường đại, nhưng mà muốn thuần dưỡng Man Hoang cự thú cũng rất khó khăn, tốt nhất là bắt đầu từ khi nó còn là một quả trứng, xác suất thành công khi đó mới lớn hơn.
Bởi vậy giá cả trứng Man Hoang cự thú gần đây không thấp.
Trứng Man Hoang cự thú biến dị giá còn cao hơn, tối thiếu gấp năm lần, thậm chí gấp mười lần cũng có khả năng. Bởi vì đó là trứng của một đầu Man Hoang cự thú biến dị một lần.
- Trải qua chúng ta nghiệm chứng, đây là trứng của một đầu Man Hoang Vân Kim Long.
Đổng trưởng lão còn nói thêm.
Man Hoang Vân Long và Man Hoang Kim Long là loại Man Hoang cự thú còn ít thấy hơn Man Hoang Bạo Long, cũng mạnh hơn Man Hoang Bạo Long ngang cấp. Hai loại huyết mạch dung hợp tạo thành Man Hoang Vân Kim Long, khiến cho nó cường đại hơn.
Giá khởi điểm là hai trăm vạn, một lần ít nhất tăng giá mười vạn.
Cuối cùng trải qua tranh đoạt nóng bỏng dị thường, trứng của Man Hoang Vân Kim Long được người ta dùng cái giá tám trăm vạn khối linh thạch cực phẩm mua đi.
Đấu giá tiếp tục.
- Kế tiếp, vật phẩm đấu giá lần này gọi là Nhiếp Không Hoa.
Đổng trưởng lão tuyên bố
- Nhiếp Không hoa không có cách nào làm tăng tu vi, cũng không có cách nào chữa thương. Nhưng mà nó lại vô cùng trân quý. Bởi vì sau khi phục dụng Nhiếp Không hoa có thể lĩnh ngộ Không chi ý cảnh, nếu như Không chi ý cảnh đạt tới viên mãn còn có một tia cơ hội tìm được cơ hội đột phá.
- Nhiếp Không hoa...
Đôi hoa tỷ muội kia phát hiện ra trước đó Sở Mộ vẫn ngồi bất động, giống như nhắm mắt dưỡng thần lúc này đột nhiên ngồi thẳng lên, hai mắt bắn ra tinh mang, tinh mang như kiếm bắn về phía trước. Một cỗ khí tức hoang vu, lạnh lẽo, sắc bén như có như không từ tên người hắn tràn ngập ra, khiến cho đôi tỷ muội này không nhịn được lui về phía sau một bước. Vẻ mặt kinh hãi.
- Ta nhất định phải đạt được.
Hai mắt Sở Mộ sáng lên, nhìn xuyên qua cửa sổ phòng khách quý, nhìn chằm chằm vào một đóa hoa ba cnash màu trắng bạc trên đài, âm thầm nói.
Không chi ý cảnh của hắn đã lĩnh ngộ tới viên mãn, kế tiếp chính là lĩnh ngộ áo nghĩa.
Nhưng mà muốn đem Không chi ý cảnh tăng lên tới áo nghĩa rất khó, tiến triển như bình tường Sở Mộ cũng không có nắm chắc trong thời gian ngắn đột phá.
Phỏng đoán bảo thủ nhất có lẽ là một năm, thậm chí là hai năm. Hôm nay Nhiếp Không hoa xuất hiện, lại khiến cho Sở Mộ nhìn thấy cơ hội đột phá trong thời gian ngắn nhất. Hơn nữa Nhiếp Không hoa này chỉ có một đóa, vô luận thế nào hắn cũng phải lấy được.
Sở Mộ đã quyết định, toàn thân tỏa ra khí tức sắc bén khiến cho người ta khiếp sợ. Thấy vậy hai mắt hoa tỷ muội thi thoảng hiện lên vẻ mê say, giống như hai đóa hoa chớm nở, kiều diễm, ướt át như đang chờ đợi người ta ngắt.