Lúc này bên ngoài Man Hoang cổ vực có một lượng lớn Kiếm giả tụ tập. Một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, đáp xuống vùng đất. Bên tai lập tức vang lên rất nhiều tiếng quát.
- Tiểu đội Độc Giác long nhận người, cam đoan phân phối công bằng.
- Tiểu đội Liệt Hỏa phát hiện ra một đầu Man Hoang kiếm long vương, cho nên có ý mời mọi người cùng nhau tham dự.
Sở Mộ lập tức ngạc nhiên, hắn có cảm giác như nơi này là một phiên chợ vậy.
Liếc mắt đảo qua, những người này đều là Kiếm giả Nguyên cực cảnh nha. Ở loại địa phương như Đông kiếm vực, Kiếm giả Nguyên cực cảnh là tồn tại cao cao tại thượng. là nhân vật cường đại cấp bậc Tôn giả, thậm chí trong mắt rất nhiều người đó chính là siêu cấp cường giả.
Nhưng mà ở Chủ Kiếm vực này, Kiếm giả Nguyên cực cảnh tuy rằng không phải là rau cải trắng, nhưng mà cũng không sai biệt lắm bao nhiêu. Hoàn cảnh của Chủ Kiếm vực rất thích hợp tu luyện, bởi vậy người sinh ra ở chỗ này thiên phú tu luyện cũng không kém bao nhiêu. Chỉ cần vận khí tốt, tốn vài chục năm tu luyện tới Nguyên cực cảnh vẫn là chuyện rất có khả năng.
....
Man Hoang cổ vực ở trong Chủ kiếm vực, hoặc giống như ở trong một thời không khác. Ở biên giới có vô số phong cấm, những phong cấm này đều được hình thành từ tự nhiên, có thể ngăn cản Man Hoang cự thú rời khỏi Man Hoang cổ vực. Đồng thời cũng có tác dụng bảo vệ rất lớn đối với Man Hoang cổ vực.
Phong cấm tự nhiên không có lực công kích gì, bởi vậy đám người Kiếm giả có thể xuyên qua phong cấm thiên nhiên này, tiến vào trong Man Hoang cổ vực.
- Cảm giác thật là thoải mái.
Cảm giác đầu tiên của Sở Mộ khi đi vào Man Hoang cổ vực là trầm mê, khiến cho hắn thiếu chút nữa trầm mê vào bên trong. Loại cảm giác này so với những Kiếm giả khác càng thêm mãnh liệt.
- Man Hoang cổ vực, trong không khí nơi này tràn ngập hoang khí, hoang khí so với linh khí còn nồng đậm hơn gấp mấy chục lần. Khó trách Kiếm Vương tiền bối lại đề nghị ta tới nơi này.
Hít sâu một hơi, trên mặt Sở Mộ hiện lên vẻ gần như say mê, âm thầm nói.
Trên Cổ Kiếm đại lục, trừ Thiên Hoang địa cung trước đó hắn tiến vào ra, những nơi khác Hoang khí vô cùng thưa thớt. Nhất là những nơi linh khí nồng đậm thì hoang khí lại càng yếu tới mức thương cảm, gần như không cảm nhận được.
Man Hoang cổ vực này thì hoàn toàn trái ngược. Linh khí nơi này vô cùng mỏng manh, hoang khí vô cùng mãnh liệt. Mà Sở Mộ tu luyện Thiên Hoang kiếm điển luyện ra Thiên Hoang kiếm nguyên, thứ Sở Mộ hấp thu là Hoang khí, hoàn cảnh này tự nhiên vô cùng thích hợp với Sở Mộ.
Như cá gặp nước, như ưng bay lên trời.
Liên tục có Kiếm giả tiến vào Man Hoang cổ vực, cơ bản đều là năm ba người tạo thành một tiểu đội. Bọn hắn nhìn qua Sở Mộ, trong lòng phán đoán, đây có lẽ là người lần đầu tiến vào Man Hoang cổ vực này.
Tuy rằng kinh ngạc tu vi kiếm khí của Sở Mộ gần tới Nguyên cực cảnh nhập môn đỉnh phong, nhưng mà không có ai đi cười nhạo hắn. CŨng không có ai định dùng thực lực mạnh mẽ hơn bắt nạt hắn một phen. Đối với bọn hắn mà nói, mục tiêu tiến vào Man Hoang cổ vực chỉ có một, kiếm lấy linh thạch. Trừ mục tiêu này ra, nếu như chuyện có nguy hiểm tới an nguy, lợi ích của bản thân, bọn hắn cơ bản sẽ không để ý tới, cũng không chủ động trêu chọc phiền toái.
Càng là Kiếm giả trà trộn vào trong Man Hoang cổ vực càng thêm lão luyện, so với những người khác càng thêm nhận thức rõ ràng. Kiếm giả có can đảm một mình tiến vào trong Man Hoang cổ vực hơn phân nửa đều có bản lĩnh, hoặc là chỗ dựa sau lưng rất lớn, không thể tùy ý trêu chọc, tránh cho bản thân gặp phải phiền toái.
Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều cho rằng như vậy, chỉ là Sở Mộ còn chưa gặp phải những người có suy nghĩ như vậy mà thôi.
Thở ra một ngụm khí tức dài, Sở Mộ cũng không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của đám người bên cạnh, đưa mắt nhìn ra xa xa, nhìn về mảnh đất bao la mờ mịt trước mắt. Phía trước có từng ngọn núi phập phồng, cũng có những cây đại thụ che trời thưa thớt ở trên vùng đất bao la mờ mịt. Trong không khí dường như còn có khí tức như có như không, đây chính là Hoang khí.
So với linh khí, Hoang khí càng thêm nặng nề, nồng đậm một chút, bằng mắt thường có thể phân biệt ra được.
Man Hoang cổ vực có một lượng lớn Man Hoang cự thú sinh tồn. Hình thể của Man Hoang cự thú khổng lồ, thân thể cường hãn vô cùng, lực lượng kinh người, toàn thân đều là bảo vật.
- Trừ Man Hoang cự thú ra, bên trong Man Hoang cổ vực cũng có những loại linh dược bên ngoài vốn đã tuyệt tích, còn có một ít mỏ kim loại, khoáng thạch đa tuyệt tích bên ngoài.
- Bất kể là tìm kiếm linh dược hay là khoáng thạch, kim loại, hoặc là săn bắn Man Hoang cự thú, đây đều là mục tiêu của những Kiếm giả tiến vào trong Man Hoang cổ vực này. Từ những thứ này có thể đổi được một lượng lớn linh thạch.
Sở Mộ bước về phía trước, một mặt lặng lẽ vận chuyển vận chuyển Thiên Hoang kiếm điển. Lập tức, hoang khí phiêu đãng trong không khí liên tục bị rút ra, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, tràn vào trong cơ thể Sở Mộ. Có một loại cảm giác thoải mái khong nói nên lời, khiến cho toàn thân cao thấp Sở Mộ cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng.
Trước đây hắn tu luyện đều là tay cầm Thiên Hoang thạch, nếu không muốn hấp thu hoang khí từ trong không khí, chuyện này căn bản không có khả năng.
Sở Mộ còn có chút bận tân, một khi Thiên Hoang thạch trong giới chỉ không gian của hắn bị dùng hết. Về sau không biết phải làm thế nào mới có thể tăng lên tu vi của mình. Dù sao sau khi tu vi tăng lên tới Nguyên cực cảnh, mỗi một lần tu luyện đều tốn không ít Thiên Hoang thạch. Lúc khôi phục kiếm nguyên cũng phải tiêu hao một ít Thiên Hoang thạch. Cứ như vậy, đoán chừng không bao lâu Thiên Hoang thạch trong giới chỉ sẽ không còn.
Không có Thiên Hoang thạch, Sở Mộ cũng không biết tu vi mình sẽ tăng lên như thế nào.
Hiện tại thì tốt rồi, ít nhất trong Man Hoang cổ vực này, Sở Mộ không cần vận dụng Thiên Hoang thạch. Hơn nữa ở nơi này nói không chừng còn có thể tìm được thứ có thể thay thế Thiên Hoang thạch.
Kể từ đó, sau này hắn tu luyện không cần phải lo lắng nữa.
Danh Kiếu lâu, Vạn Nguyên cung, Man Hoang cổ vực.
Đây là ba địa phương mà Tu La kiếm vương đề nghị Sở Mộ lên tới trước. Bởi vì Sở Mộ không gia nhập bất kỳ một tông môn kiếm đạo nào, tự nhhiene không thể hưởng thụ được tài nguyên tu luyện khổng lồ từ những tông môn kia, chỉ có thể dựa vào bản thân mình tiến bước mà thôi.
Như vậy chỗ tốt và chỗ yếu cũng rất rõ ràng.