Nguyên Cực cảnh là một tiêu chí, thế lực không có Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh tọa trấn thì chỉ là thế lực nhỏ không ra gì.
Sở Mộ hỏi thẳng:
- Tạm gác lại hết, ta hỏi ngươi, Lý gia di chuyển từ đâu tới?
Sở Mộ nhìn Lý Minh Tân chằm chằm, một thay đổi nhỏ cũng sẽ bị hắn thấy ngay.
Lý Minh Tân ngẫm nghĩ, nói thật không dám giấu diếm:
- Bẩm đại nhân, Lý gia chúng ta vốn ở quận Bình Dương phủ Tây Thành, theo sử ký gia tộc ghi lại thì Lý gia chúng ta từng là gia tộc số một quận Bình Dương, nhưng sau đó xảy ra chút biến cố khiến gia tộc suy sụp.
Lý Minh Tân gọi Sở Mộ là đại nhân chứ không phải tiền bối vì nhìn thấu tuổi của hắn không hơn ba mươi, Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh chưa đủ ba mươi tuổi thường là thiên tài, xuất thân bất phàm nên xưng hô đại nhân là thích hợp.
Lý gia không cần che giấu lai lịch làm gì, Lý gia từng cường thịnh đã suy sụp đến mức này rồi, trong gia tộc không có báu vật gì, không đáng cho Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh mơ ước. Huống chi cẩn thận điều tra vẫn sẽ tìm ra lai lịch của Lý gia.
Sở Mộ mừng thầm, mặt ngoài bình tĩnh hỏi:
- Trong gia phả của Lý gia có Lý Đạo Nguyên không?
Lý Minh Tân và bốn trưởng lão trợn to mắt, biểu tình tràn đầy khó tin:
- Sao đại nhân biết...
Lý Minh Tân phản ứng lại, vội đáp:
- Đại nhân, Lý Đạo Nguyên tiên tổ là gia chủ Lý gia chúng ta hơn một trăm năm trước.
Sở Mộ gật gù:
- Vậy thì tốt lắm.
Lý Minh Tân và bốn vị trưởng lão không hiểu ra sao.
Sở Mộ không giải thích nhiều, chỉ nói:
- Lý Đạo Nguyên tiền bối còn sống, nhưng không ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực. Ta nhận được lời nhờ vả của Lý Đạo Nguyên tiền bối tìm Lý gia mà không được, chẳng ngờ cơ duyên tình cờ gặp hậu nhân Lý gia. Tóm lại không có việc gì lớn, nhưng ta định ở lại Lý gia một thời gian không biết có tiện không?
Lý Minh Tân vội đáp:
- Tiện, tiện chứ, đương nhiên là tiện rồi!
Bốn trưởng lão càng vui vẻ phấn khởi.
Dù không biết tu vi thật sự của Sở Mộ thế nào nhưng chắc chắn là Nguyên Cực cảnh. Cường giả như thế chịu cư ngụ trong Lý gia, dù chỉ tạm thời thì cũng là vinh hạnh của Lý gia.
Huống chi đại nhân này đã nói rõ, quen với Lý Đạo Nguyên tổ tiên hơn một trăm năm trước, nhận nhở vả tìm Lý gia, trong đó chắc có chuyện bọn họ không biết.
Lý Minh Tân vui mừng hỏi ngay:
- Đại nhân, không biết Lý Đạo Nguyên tổ tiên hiện ở đâu?
- Lý Đạo Nguyên tiền bối vì vài lý do tạm thời không thể trở về, hiện tại đang đảm nhiệm tổng phủ chủ Đại Khôn Kiếm phủ của Đại Khôn vương triều ở Đông Kiếm Vực.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, nói:
- Đoạn thời gian gần đây ta sẽ ở trong Lý gia, nếu Lý gia có chuyện gì không giải quyết được thì có thể nói với ta, ta sẽ xem xét rồi giải quyết. Có thể phái mấy đệ tử thiên phú xuất sắc đến chỗ ta cư ngụ, ta sẽ tùy tình huống chỉ điểm bọn họ tu luyện.
Khi Lý Đạo Nguyên ủy thác có nói trong tình huống không nguy hiểm mạng sống cho Sở Mộ hãy giúp đỡ Lý gia. Vẫn Tinh kiếm nguyên của Lý Đạo Nguyên cho đã cứu Sở Mộ vượt qua hai lần nguy hiểm sống chết, còn cho hắn thu hoạch to lớn. Tính ra Sở Mộ nhận ân tình của Lý Đạo Nguyên rất lớn, nên không thể qua loa trợ giúp Lý gia được.
Sở Mộ nói những điều này chỉ là một phần trong toàn bộ kế hoạch giúp đỡ của hắn, chuyện khác thì tùy theo tình huống. Với điều kiện không làm bản thân bị tổn thất lớn, nếu giúp được gì Sở Mộ sẽ giúp.
Dù Sở Mộ chỉ giúp một chút nhưng Lý Minh Tân, bốn trưởng lão đã mừng như điên.
Lý gia bây giờ xếp chót trong tất cả thế lực ở quận Kim Sa, vì vậy bọn họ hy vọng sẽ nâng cao thực lực về mọi mặt.
Nếu có một phần tử đệ trong gia tộc được Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh chỉ điểm thì chắc chắn thực lực sẽ tăng vọt, dần dà có thể nâng lên thực lực gia tộc, nếu được vị cường giả này thu làm đệ tử sẽ là việc vui lớn nhất trần đời cho Lý gia.
Rất nhanh chỗ ở của Sở Mộ được sắp xếp xong, là một tòa đình viện tốt nhất, lớn nhất hiện nay của Lý gia, tên là Biệt Sơn viện. Trong đình viện có núi giả, hồ nước, ven hồ xây một lương đình nhỏ, có mấy căn phòng, hoàn cảnh xinh đẹp rất thích hợp cư ngụ.
Lý Minh Tân đề nghị tổ chức tiệc mừng long trọng cho Sở Mộ nhưng bị hắn từ chối, không thích mấy trò đó.
Đám người Lý Minh Tân không dám làm phiền hắn, xin phép rời đi. Sở Mộ ngồi trong lương đình nhìn bầu trời xanh biếc.
Trong lúc nói chuyện với Lý Minh Tân làm Sở Mộ hiểu biết thực lực hiện tại của Lý gia. Kiếm Giả lợi hại nhất là Cửu Chuyển cảnh, tức là gia chủ Lý gia và bốn vị trưởng lão. Có một Đại trưởng lão, lúc Lý gia mới dời đến đây thì Đại trưởng lão bắt đầu bế quan đột phá Cửu Chuyển cảnh, đến nay hai mươi mấy năm trời còn chưa xuất quan, không biết tình huống thế nào.
Ngoài ra còn có sáu chấp sự, cũng có tu vi Cửu Chuyển cảnh nhưng cao nhất là Đệ Tam Chuyển.
Trong Lý gia hiện có gần một trăm người, mười một Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh, ba mươi ba Khí Hải cảnh, còn lại đa số là Hóa Khí cảnh, số ít còn nhỏ tuổi hoặc chỉ có Kiếm Khí cảnh, hoặc còn chưa bắt đầu tu luyện.
Người trẻ tuổi Lý gia có ba người thiên phú cao nhất, một là nữ Kiếm Giả đã đưa Sở Mộ về, tên Lý Thải Đồng, năm nay hai mươi bốn tuổi, năm ngoái đến tu vi đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh. Người thứ hai là nam, tên Lý Khải Đào, hai mươi lăm tuổi, một năm trước đến đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh. Người thứ ba là nhi tử của Lý Minh Tân, tên Lý Chấn, mười tám tuổi, nửa năm trước vừa đột phá Khí Hải cảnh, có tu vi Khí Hải cảnh nhập môn.
Sở Mộ thầm cảm khái, Lý gia thật là trượt dốc không phanh.
***
Trong căn phòng ngủ trang trí sang trọng, Sở Mộ ngồi xếp bằng trên giường, trừ bỏ mọi tạp niệm.
Sở Mộ lấy một hộp ngọc ra khỏi không gian giới chỉ, mở nắp hộp ra, một viên đan dược màu bạc sâu thẳm nằm trong hộp, Kiếm Ý đan.
Sở Mộ định dùng Kiếm Ý đan luyện kiếm ý để nâng cao kiếm ý.
Tinh khí thần trải qua điều tức đã đến đỉnh, Sở Mộ ném Kiếm Ý đan vào miệng, đan dược nháy mắt hòa tan, nuốt xuống, dọc theo thực quản xuống bụng hóa thành từng đợt dược lực vọt lên tiến vào thế giới tinh thần.
Trong phút chốc Sở Mộ rơi vào trạng thái kỳ lạ, trừ kiếm ý ra không có vật gì khác.
Loại cảm giác này giống như là mọi thứ đều bị ngăn cách trừ kiếm ý ra, cả thế giới chỉ còn kiếm ý tồn tại, trong trạng thái này Sở Mộ cảm giác kiếm ý nhạy bén hơn gấp mười lần, lĩnh ngộ kiếm ý cũng tăng gấp mười lần.