Mới qua một giây mà Sở Mộ cảm giác toàn thân dựng đứng lông tơ, lỗ chân lông nổ tung, khí lạnh từ lòng bàn chân dọc theo cột sống xộc thẳng lên trán. Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt làm Sở Mộ nhanh chóng thụt lùi cách xa ngôi mộ.
Tu La Kiếm Vương trầm trọng lên tiếng:
- Cẩn thận!
Răng rắc! Răng rắc!
Thanh âm như từ thiên ngoại vọng đến, như tiếng xương cốt ma sát làm Sở Mộ rợn tóc gáy.
Ngay sau đó, trong ngôi mộ nứt ra bỗng thò ra một cánh tay bấu vào mép mộ, muốn gồng sức chui ra khỏi mộ.
Đó là một cánh tay xương trắng, thô hơn eo Sở Mộ, lấp lánh ánh sáng trong suốt, khí thế cực kỳ mãnh liệt không ngừng phát ra từ cánh tay đó dấy lên bão tố kêu vù vù.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Có Thủ Mộ Giả, xem ra báu vật trong mộ cấp vương này không nhỏ.
Ngay sau đó, một cái đầu lâu to lớn chui ra từ khe hở ngôi mộ. Là đầu lâu của nhân loại nhưng rất to, trong hốc mắt đen ngòm cháy lửa ma trơi màu lam, theo khô lâu di chuyển kéo ra hai vệt sáng rực rỡ như sao băng.
Tu La Kiếm Vương sốt ruột hét to:
- Hành động, giết nó!
Sở Mộ rút kiếm, trăng khuyết ám kim phá không oanh kích vào đầu khô lâu đang vươn cánh tay thứ hai ra.
Răng rắc!
Trăng khuyết ám kim như thực chất tan vỡ, đầu lâu còn nguyên vẹn.
Cực kỳ giật mình, hắn dốc sức dánh ra một kiếm, có uy lực tuyệt luân vậy mà không thể tổn thương khô lâu một li, tạo thành chút tổn thương cũng không được, sao có thể?
Sóng âm mắt thường trông thấy phát ra từ miệng khô lâu:
- Grào!
Hóa thành bão tố chấn động đánh Sở Mộ liên tục thụt lùi, khí huyết cuồn cuộn.
Hai cánh tay chống hai bên mộ gồng sức, khô lâu chui ra khỏi khe hở, nửa người dưới còn ở trong mộ.
Sở Mộ nói:
- Tiền bối, Thủ Mộ Giả này quá mạnh...!
- Ta biết, thực lực của Thủ Mộ Giả này tương đương với Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Tôn cường đại, với thực lực hiện tại của ngươi không đánh lại nó. Nó chỉ ra một kiếm là có thể tiêu diệt ngươi.
Tu La Kiếm Vương trầm giọng nói:
- Hơn nữa khi người thủ hộ xuất hiện thì mặc kệ ngươi chạy trốn tới đâu, miễn ngươi còn ở trong tầng thứ bốn Cổ Kiếm Mộ thì nó sẽ luôn truy sát ngươi, khi nào giết ngươi rồi mới quay vào mộ. Hoặc ngươi giết nó mới lấy được báu vật trong mộ.
Sở Mộ biến sắc mặt, vậy chẳng khác nào tử cục không có đường gỡ, hoặc ngươi chết hoặc ta mất.
- Dù ta xuất hiện cũng khó giết nó được.
Tu La Kiếm Vương nói:
- Nếu ta dùng phần lớn sức mạnh giết nó thì sau đó ta sẽ rơi vào ngủ say để phục hồi lực lượng thần hồn.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Xem ra phải sử dụng Vẫn Tinh kiếm nguyên rồi.
Tuy chỉ có một Vẫn Tinh kiếm nguyên, vô cùng quý giá nhưng Sở Mộ vẫn dứt khoát sử dụng.
Lúc này Thủ Mộ Giả khô lâu đã bước ra một cái chân thô to, một chân khác đang rút ra khỏi khe hở ngôi mộ sắp đạp xuống, sau đó sẽ là lúc nó ra tay.
Sở Mộ động ý niệm, Vẫn Tinh kiếm nguyên siêu khủng bố trong thế giới tinh thần lao ra giữa trán hắn, hóa thành luồng sáng cực kỳ rực rỡ như sao băng rơi bắn hướng Thủ Mộ Giả khô lâu.
Khoảnh khắc bốn phía tối tăm chỉ có Vẫn Tinh kiếm nguyên là tỏa sáng chói loà phá mở thế giới.
Chân thứ hai của Thủ Mộ Giả khô lâu đạp xuống, động đất ầm ầm, nó chộp ra sau lưng rút thanh cốt kiếm trắng to như ván cửa.
Tiếng rít vang lên, cốt kiếm trắng to lớn giơ cao chém tới trước như muốn xẻ thiên địa đằng trước ra. Khí xám trắng đậm đặc ngưng tụ thành kiếm quang tử vong siêu đáng sợ chém vào Vẫn Tinh kiếm nguyên.
Nháy mắt va chạm, cả thế giới như hóa thành hư vô, không tiếng động.
Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, tất cả năng lượng tuôn hướng Thủ Mộ Giả khô lâu, như thể lực lượng Vẫn Tinh kiếm nguyên phát ra bắn ngược toàn bộ năng lượng tấn công nó.
Vẫn Tinh kiếm nguyên tỏa ánh sáng gấp mười lần đánh tan kiếm quang từ cốt kiếm trắng, với tư thái không gì địch nổi chém hướng đầu Thủ Mộ Giả.
Vẫn Tinh kiếm nguyên, uy lực vô song!
Thủ Mộ Giả khô lâu cường đại không thể ngăn cản, bị Vẫn Tinh kiếm nguyên đập trung giữa trán, đâm thủng xương sọ bay ra từ sau gáy.
Khoảnh khắc đó lửa ma trời lam sẫm trong hốc mắt Thủ Mộ Giả khô lâu tắt biểu thị lửa linh hồn của nó đã bị tiêu diệt trước uy lực Vẫn Tinh kiếm nguyên, hoàn toàn biến mất.
Răng rắc! Răng rắc!
Thủ Mộ Giả khô lâu to lớn không kịp phát huy thực lực cường đại đã chết dưới Vẫn Tinh kiếm nguyên, xương trắng thô to chắc khỏe rơi rụng, chất thành đống núi xương trắng nhỏ cạnh ngôi mộ.
Vẫn Tinh kiếm nguyên xẹt qua đường cong ưu mỹ giữa không trung bay hướng Sở Mộ, chui vào thế giới tinh thần. Sở Mộ xem xét sơ, phát hiện Vẫn Tinh kiếm nguyên rút nhỏ một nửa.
Tức là để giết Thủ Mộ Giả khô lâu làm Vẫn Tinh kiếm nguyên tiêu hao một nửa lực lượng.
Sở Mộ cười khổ nói:
- Hy vọng trong ngôi mộ cấp vương này có báu vật không quá tệ.
Vẫn Tinh kiếm nguyên là át chủ bài của Sở Mộ, hiện giờ tiêu hao một nửa mà không lấy được báu vật tốt trong mộ thì thật lãng phí.
Tu La Kiếm Vương rất có lòng tin nói:
- Yên tâm, chắc báu vật không khiến ngươi thất vọng.
Sở Mộ lắc người xuất hiện bên cạnh ngôi mộ, từ khe hở ngôi mộ có một đoàn sáng như mặt trời dâng lên.
Dao động mãnh liệt tràn ngập, Sở Mộ vươn tay chộp. Đoàn sáng bay vào tay Sở Mộ, là một ngọc bội màu đen như giọt nước.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Hay lại là báu vật ghi chép công pháp?
Sở Mộ động ý niệm phát ra tinh thần lực bao lấy ngọc bội màu đen hình giọt nước, thẩm thấu vào trong.
Giây sau Sở Mộ cảm giác được tin tức trong ngọc bội như nước lũ bùng nổ, dọc theo tinh thần lực chảy vào óc hắn, bị hắn đọc từ từ.
Lượng tin tức rất lớn, qua mười lăm phút mới xong. Mắt Sở Mộ tràn đầy ngạc nhiên, giật mình vì công pháp ghi trong ngọc bội màu đen hình giọt nước.
Đoạt Thiên Đại Pháp!
Thoáng nghe thì khí thế phi phàm, nội dung càng phi phàm.
Đại pháp này cực kỳ lạ lùng, vì nó không thể tăng mạnh tu vi, không tăng uy lực cho kiếm, càng không thể nâng cao độ mạnh linh hồn. Có thể nói Đoạt Thiên Đại Pháp không tăng phúc cho thực lực của Kiếm Giả.
Nhưng tác dụng của Đoạt Thiên Đại Pháp không gì sánh bằng, không thể đo lường, không thay thế được.
Nâng cao thiên phú tu luyện!
Thiên phú quyết định thành tựu, đây là câu lưu truyền rộng nhất trong Cổ Kiếm đại lục, cũng là chân lý. Thiên phú bao nhiêu phẩm thì thành tựu về sau được bấy nhiêu, có ngẫu nhiên ngoại lệ vượt qua hạn mức nhưng chỉ được một bậc, tuyệt đối không lên tiếp được.
Thiên phú tu luyện của mỗi người chưa chắc giống nhau, thiên phú tu luyện có thể nâng cao nhưng rất khó khăn để làm được điều đó, hầu như đa số người không cách nào làm được. Cho nên Sở Mộ kích động khẽ run.