Xì.
Một tiếng động vang lên. Kiếm khí bị đánh tan. Song kiếm bị đánh bay. Phong nhận đã chặt đứt hai cánh tay của người trung niên thấp bé, cuối cùng chém ở trên cổ của hắn, chặt đứt. Cái đầu bay lên thật cao, mặt cắt chuyển động, máu phun ra giống như suối.
Người trung niên dáng vẻ bình thường lúc này đã sợ đến hồn phi phách tán. Hai đạo kiếm khí phóng ra giao nhau, lao về phía Sở Mộ. Bản thân hắn lại bay ngược lại, chạy như điên, dự định trong lúc đó sẽ thoát đi.
- Nếu đã tới, vậy hãy ở lại cùng với bạn đồng hành của ngươi đi.
Trong mắt Sở Mộ lộ ra sát khí sắc bén, khẽ quát một tiếng. Hắn toàn lực thi triển Phong Trung Du ra, tránh kiếm khí giao nhau, giống như một trận gió mạnh vậy, bắn tới.
Sát khí phía sau, khiến người trung niên này sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt kinh hãi, vạn phần hoảng sợ.
Hắn vạn lần không ngờ được, gia hỏa mà mình vốn cho là một con mồi dễ bắt, không ngờ lại chuyển thành thợ săn. Hơn nữa, trong thời gian rất ngắn, hắn đã giết chết hai người bạn đồng hành đã hợp tác nhiều năm. Thực lực như vậy, hắn căn bản cũng không có khả năng trêu chọc được.
Cắn răng, người trung niên rót kiếm khí vào hai chân, thi triển thân pháp, chạy như điên. Nhưng thân pháp của Sở Mộ rõ ràng cao hơn hắn, tốc độ nhanh hơn, nhanh chóng kéo gần khoảng cách.
Kiếm khí phóng ra ngoài chém giết. Người trung niên căn bản không kịp né tránh, chỉ cảm thấy bắp chân tê rần, máu tươi phun ra. Hắn thiếu chút nữa té sấp về phía trước.
Vèo.
Một tiếng động phát ra. Một thân ảnh xẹt qua bên cạnh hắn. Từ trên cổ hắn truyền ra rét lạnh. Một thanh kiếm gác ở trên cổ.
Khuôn mặt người trung niên kinh hoàng, trong mắt lộ vẻ kinh hãi, sắc mặt trắng bệch phát thanh, môi hơi run rẩy.
- Vì sao phải giết ta?
Hai mắt nhìn chằm chằm vào người trung niên, sát khí sắc bén, giọng nói Sở Mộ lạnh như gió bắc mùa đông khắc nghiệt:
- Nói.
- Ta... Ta nói, ngươi không thể giết ta.
Người trung niên cố nén cảm giác đau đớn từ chân, run rẩy nói.
- Không nói, ta sẽ cắt ở trên người ngươi ba trăm sáu mươi kiếm, cho ngươi cảm giác cơ thể từ từ chết dần.
Giọng nói Sở Mộ lạnh hơn, sát khí nồng đậm.
Người trung niên hình như tưởng tượng ra được loại cục diện này, sắc mặt càng trắng hơn. Toàn thân hắn không khống chế được, liên tục run rẩy.
- Là... Là Thanh Lan... Thanh Lan Kiếm Phái nhờ chúng ta ra tay... Nói muốn giết một đệ tử nội môn mới tiến vào Thanh Phong Kiếm Phái, còn có cả tranh vẽ...
Người trung niên gần như muốn khóc. Thanh Lan Kiếm Phái này, mẹ nó, quả thật là đào hố hại mình mà.
- Thanh Lan Kiếm Phái...
Sở Mộ có chút trầm ngâm.
- Ngươi... Ngươi không thể giết ta... Ta là...
Người trung niên hình như cảm thấy được sát ý của Sở Mộ. Nhưng hắn còn chưa nói xong, kiếm của Sở Mộ đã đâm vào cổ họng của hắn, khiến hắn trợn trừng hai mắt, mang theo không cam lòng, miệng phun bọt máu, thân thể mềm nhũn ngã xuống.
Trấn Thanh Lan là nơi long xà hỗn tạp. Nổi danh nhất chính là Thanh Lang Bang.
Bang chủ Thanh Lang Bang là Đoạn Thanh Lang là kiếm giả kiếm khí cảnh cửu đoạn hậu kỳ, kiếm thuật trác việt, có một không hai tại trấn Thanh Lan. Trong bang, cao thủ rất nhiều. Tương đối nổi danh chính là Thanh Lang Song Sát, Thanh Lang Tam Tuyệt, Thanh Lang Tứ Kiếm.
Bình thường, làm một kẻ bá chủ tại trấn Thanh Lan, không người nào dám trêu chọc Thanh Lang Bang. Đương nhiên, dưới tình huống bình thường, bọn họ cũng sẽ không ngốc đến mức đi trêu chọc người của ba đại kiếm phái.
Chỉ có điều lúc này đây, Thanh Lan Kiếm Phái đưa ra điều kiện thật sự quá hậu hĩnh. Đoạn Thanh Lang suy nghĩ một lát, sau đó quyết định liều mạng.
Dù sao, chỉ là giết chết một đệ tử nội môn mới tiến vào Thanh Phong Kiếm Phái, chỉ cần tiến hành được ổn thỏa một chút, chắc chắn sẽ không lưu lại hậu hoạn gì. Ngược lại, sau khi chuyện này thành công, hắn còn có thể thu được lợi ích cực lớn. Lợi ích này đủ để cho tu vi kiếm khí của hắn đột phá đến thập đoạn.
Trong bang tiếp nhận nhiệm vụ này là Thanh Lang Tam Tuyệt. Tu vi kiếm khí của bọn họ là bát đoạn đỉnh phong và bát đoạn hậu kỳ. Ba người này đã hợp tác nhiều năm, đặc biệt ăn ý. Cả ba thoáng cái đồng thời ra tay, cho dù là kiếm giả cửu đoạn sơ kỳ, cũng phải lập tức nuốt hận.
Bởi vậy, đối với việc ba người bọn họ đi chặn giết Sở Mộ, Đoạn Thanh Lang cảm thấy đủ rồi. Không chỉ có đủ, còn có phần giết gà dùng dao mổ trâu. Ba người bọn họ trước nay đều làm việc cẩn thận. Một người trong số đó còn là đệ đệ ruột thịt của hắn, là người vô cùng đáng tín nhiệm.
Nhưng mà, ngoài dự đoán của Đoạn Thanh Lang chính là, sáng sớm ngày hôm sau, Thanh Lang Tam Tuyệt không quay về. Bọn họ bị người ta phát hiện, chết ở ven đường, cách trấn Thanh Lan mấy dặm.
Hai mắt Đoạn Thanh Lang đỏ đậm, đằng đằng sát khí. Hắn lập tức huy động thành viên của Thanh Lang Bang truy tìm điều tra, xem rốt cuộc là ai đã giết chết ba người bọn họ, giết chết đệ đệ ruột thịt của mình.
- Bang chủ, ngài xem, có phải là do Sở Mộ gây ra hay không?
Quân sư trong bang, Mạt Dụng trầm ngâm một lát, sau đó dường như có điều suy nghĩ, nói.
- Không có khả năng!
Đoạn Thanh Lang khẳng định nói, trong mắt lộ ra sát khí kinh người:
- Căn cứ vào tin tức phía bên Thanh Lan Kiếm Phái cung cấp, nửa tháng trước Sở Mộ cũng chỉ là tu vi thất đoạn hậu kỳ mà thôi. Cho dù là tu luyện có nhanh mấy đi nữa, hiện tại nhiều nhất cũng chỉ là bát đoạn sơ kỳ. Hơn nữa, các đệ tử kiếm phái, phần lớn không trải qua sinh tử giết chóc, một thân thực lực không có cách nào phát huy ra được mười thành. Tuyệt đối không thể nào là đối thủ của ba người Thanh Báo bọn họ.
- Đúng, ta đã xem qua vết thương trên người bọn họ. Tất cả đều bị một đòn bị mất mạng, sạch sẽ lưu loát. Người có thể làm được điểm này, chí ít tu vi kiếm khí sẽ không dưới bọn họ. Đồng thời kiếm thuật phải cao hơn so với bọn họ. Hơn nữa, phải là người có kinh nghiệm chém giết đặc biệt phong phú.
Quân sư Mạt Dụng gật đầu.
- Điều tra, điều tra cho ta. Triệt để truy tìm điều tra, xem rốt cuộc là do ai làm. Ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.
Đoạn Thanh Lang khẽ gầm hét lên, sát khí vô cùng lạnh léo. Không quan tâm đối phương là ai, có thân phận gì, hắn cũng phải khiến cho đối phương phải trả cái giá thật lớn. Hắn hung ác độc địa, nói:
- Mặt khác, đã điều tra ra thân phận của Sở Mộ chưa?
- Đã điều tra ra được, hắn là con cháu Sở gia ở Khai Dương Thành.
Mạt Dụng nói:
- Bang chủ, thực lực Sở gia lớn hơn so với Thanh Lang Bang chúng ta rất nhiều, không thích hợp để cứng rắn đánh tới.
- Ta biết, ta cũng không có dự định đánh với Sở gia. Nhưng Sở Mộ khẳng định vẫn phải quay về Thanh Phong Kiếm Phái. Đến lúc đó, hắn tất nhiên sẽ phải đi qua trấn Thanh Lan.
Đoạn Thanh Lang nói, khóe miệng cong lên, lộ ra một tia khát máu:
- Đến lúc đó, bày ra thiên la địa võng, bắt sống hắn, nghiêm hình bức cung.